Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 242-3

“Ngươi nói xem, ngài Diệp Phong thì cũng được đi, còn ngươi chỉ là một người bình thường dựa vào cái gì mà lại tốt số như vậy, trời sinh đã là thực quỷ, là thể chất thích hợp nhất để tu luyện. Ngươi không sợ thể chất này gây cho ngươi tai họa sao?” Kim Đạt Hải nói bằng giọng đầy hâm mộ.


Tôi liền có cảm giác khóc không ra nước mắt, tôi sợ, vô cùng sợ, nhưng mặc kệ tôi thế nào thì tai họa vẫn chủ động tìm tới cửa.


Bây giờ tôi chỉ hối hận vừa rồi quá xung động mà liệu mạng đi theo Kim Đạt Hải tới nơi này. Đưa mắt nhìn Giao tiên họn họ đã hoàn toàn biến mất dưới làn nước đen kia, Giao tiên tôi không lo lắng lắm nhưng còn Đường Dũng, cũng không biết anh ta có biết bơi lội hay không, chung quỷ là tôi khiến anh ta bị liên lụy.


Trong đáy mắt tôi hiện qua một tia thê lương, thế nào cũng không nghĩ tới loại lệ quỷ lòng dạ độc ác như Lâm Yến Nhi còn không thể cướp đi sinh mạng của tôi, vậy mà bây giờ tôi phải chết dưới tay một gã gà mờ mới tu luyện bốn năm.


Quả thực tôi không cam lòng, cắn răng nói: “Niết bàn ngươi nói thật ra thì ta đã sớm biết. Không chỉ biết mà ta thậm chí còn đã trải qua, không phải ngươi định dùng thuật pháp nào đó đuổi hồn phách của ta đi, sau đó chiếm đoạt thân thể ta để sống lại đúng không. Như vậy mà cũng gọi là Niết bàn, cùng lắm chỉ là đoạt xác.”


“Ha ha, ta đã tìm ngươi nhiều năm sao có thể chỉ là đoạt xác đơn giản như vậy. Ngươi dùng não suy nghĩ một chút, một lão già như ta đoạt thân thể một cô gái như ngươi để làm gì, sau này sống như thế nào? Diệp lão suy tính thật chu đáo, đã sớm xây đài Niết bàn, một hồi chờ nước sông phía trên chảy hết, ánh trăng từ cửa hang chiếu xuống thì ta sẽ để ngươi thấy được thời khắc tuyệt vời nhất trên thế giới này, đến lúc đó máu của ta và ngươi sẽ hòa lẫn vào nhau, mệnh của chúng ta cũng sẽ thay đổi, mệnh thực quỷ của ngươi sẽ rơi vào trên người ta, thành toàn cho tâm nguyện của ta, cũng là ta giúp ngươi giải quyết tai họa. Nếu hôm nay không phải là ta thì ngươi sớm muộn cũng sẽ bị người khác để ý tới, chỉ cần ngươi vẫn tồn tại một ngày thì người khác sẽ còn mơ ước một ngày.” Kim Đạt Hải cười nói.


Hắn ta lúc này đã không thể chờ đợi, xoa xoa tay nhìn nước từ đỉnh động chảy xuống đầy sốt ruột, hận sao nước kia còn chưa chảy hết.


Lúc này tôi mới ý thức được, hóa ra hang đá này ở ngay dưới sông gần trường tôi, nước đen chảy xuống này cũng là nước sông chảy quanh trường tôi. Bỗng nhiên lòng tôi thoải mái rất nhiều, cái cửa động nhỏ bé này muốn chảy hết nước sông quanh trường tôi thì còn lâu.