Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 123-2: Thoát khỏi phòng kín(một)

Lòng dạ tôi chìm xuống, quả nhiên không giống như Tô Mộc nói đơn giản như vậy, anh ấy vốn dĩ không phải dẫn tôi đi ăn cơm. 
Chúng tôi rẽ vào trong “thoát khỏi phòng kín”, đây là lần đầu tiên tôi đến đây, chỉ thấy bên trong treo vài bức ảnh chụp nói về các chủ đề về chạy thoát. 


Bên trong có một chủ đề gọi là đám cưới ma, tôi nhìn tấm ảnh chủ đề này thì thấy rất đáng sợ, hai người mặc quần áo cưới đỏ chót ngồi trên một chiếc giường đơn sơ, vẻ mặt người nam thì trắng bệch, hai mắt không có tiêu cự, trên khóe miệng còn đang chảy vệt máu. 


Tuy chỉ là manocanh giả trang nhưng khi tôi nhìn đến đây liền nhìn Tô Mộc một cái, không biết ý của anh là gì nữa. 
Anh ấy thấy tầm nhìn của tôi tụ về chủ đề đám cưới ma liền đột nhiên nhếch miệng cười xấu xa, liền nói với chủ tiệm là chọn chủ đề này. 


Nói xong chúng tôi được chủ tiệm dẫn đường đến trước một cánh cửa nhỏ. 


Nhìn bên ngoài cánh cửa nhỏ thì không thu hút tí nào nhưng khi đẩy cửa đi vào thì một dải ánh đèn màu đỏ đột nhiên chiếu qua đây, cả căn phòng rất âm u đáng sợ, khắp bốn bức tường đều phủ đầu dấu tay máu, cả phòng được trang trí rất đơn sơ giống hệt trên tấm ảnh nọ, hai manocanh giả người đang mặc quần áo cưới đỏ ngồi trên giường, làm tư thế uống rượu giao bôi, phía trên trần nhà mạng nhện phiêu phiêu rũ xuống, vô cùng đáng sợ. 


Tôi bị dọa đến tim đập thình thịch, ôm chặt cánh tay Tô Mộc. 
Nơi này thật sự quá khủng bố, còn đáng sợ hơn khi tôi đứng trong nghĩa địa lúc đêm khuya nữa. 


Tô Mộc nhìn dáng vẻ sợ hãi của tôi thì lập tức cười nhạo, sau đó anh sãi bước đến trước mặt hai con manocanh, cũng không ngừng tay mà túm lấy con manocanh nam rồi cởi quần áo của nó! 
Tôi liền bối rối cả người, hỏi Tô Mộc tại sao lại cởi quần áo của người ta, rốt cuộc anh muốn làm gì. 


“cho em một lễ thành hôn, từ lúc em ở bên anh, anh vẫn chưa cho em một lễ thành hôn nào, em không muốn cử hành một nghi thức chính thức với anh sao?” Tô Mộc cười xấu xa, lúc nói anh còn nhìn bốn phía: “em nhìn hoàn cảnh ở đây đi, rất phù hợp với đám cưới âm của chúng ta đó.” 


Nói xong anh giương tay về phía tôi, quơ một cái trong không khí. Một sợi dây thừng được ngưng tụ bằng âm khí liền trói chặt kéo tôi đến trước người Tô Mộc. 


Khi nói chuyện thì Tô Mộc đã mặc xong đồ cưới, ném manocanh nam xuống dưới gầm giường, thấy tôi không hành động gì liền cởi xuống áo cưới của cô dâu rồi mặc lên người tôi, cũng ném manocanh nữ xuống dưới gầm giường, rồi trùm khăn đỏ cô dâu cho tôi. 


Tôi đương nhiên muốn cùng Tô Mộc tổ chức một lễ thành hôn chính thức, nhưng tuyệt đối không muốn ở cái nơi âm trầm khủng bố như vậy nha. 
Tôi vén lên khăn đỏ cô dâu, muốn phản kháng, nhưng vừa vén khăn thì liền vang lên tiếng cọt kẹt ngay cửa! 


Ý cười trên mặt Tô Mộc càng sâu, dùng cử chỉ im lặng ra hiệu cho tôi, rồi trùm lại khăn cô dâu cho tôi. 


Tôi biết là có người muốn đi vào, mà Tô Mộc lại cố ý đem khăn trùm lên đầu tôi, rõ ràng là muốn tôi giả làm manocanh, dọa tôi không dám cử động gì nữa, cả người cứng nhắc ngồi ở trên giường. 


Rất nhanh thì tôi đã nghe có tiếng bước chân đi vào, tiếng bước chân ngập ngừng lưỡng lự nói rõ hắn ta rất cảnh giác, mỗi lần sãi bước đều rất chậm chạp. 


Tôi căng thẳng đến cực điểm, muốn biết người đến là ai nhưng trên đầu lại bị trùm khăn, đến cộng lông cũng nhìn không được. 
Chỉ nghe thấy người nọ bước từng bước đến giữa căn phòng, xột xoạt đi dọc theo bốn phía, cuối cùng hướng về phía chiếc giường chỗ chúng tôi. 


Tôi bị dọa đến không dám phát ra tiếng, lỗ tai dựng thẳng lên, thông qua tiếng động để xác định vị trí của hắn ta. 


Nháy mắt hắn ta đã đến trước mặt tôi, tiếng bước chân cách tôi vô cùng gần, mà tôi mơ hồ cảm nhận được, chân của hắn ta đang đứng cạnh chân tôi, khi hắn ta cách tôi càng gần thì tôi càng cảm nhận rõ ràng khí tức trên người hắn phả ra, khí tức này rất kì lạ, mặc dù chứa sự lạnh lẽo nhưng lại không phải là khí âm. 


Tôi không nhịn được mà xuyên qua khe hở khăn cô dâu để quan sát người nọ, từ góc độ này, tôi chỉ thấy chân của hắn ta, hắn ta mang một đôi giày da, tất được kéo cao nhưng quần hắn mặc lại không dài lắm, khoảng cách giữa gấu quần và tất lộ ra làn da chỗ mắt cá chân của hắn. 


Tầm mắt của tôi chỉ nhìn thấy bộ phận kia nên vô cùng tập trung lực chú ý, chỉ nhìn vài lần tôi liền thấy kinh hãi, suýt chút nữa đã hét lên. 
Bởi vì trên làn da không được che lại kia, tôi thấy được thi ban!