Chồng Ngốc, Vợ Lưu Manh

Chương 6: Vì say mà cưỡng đoạt (H+)

Cũng không biết là may mắn hay do ông trời sắp đặt, đại boss của Dương gia hôm nay tạm thời vắng mặt. Dương phu nhân Trần Kiều Hoa và Dương lão phu nhân Đỗ Vân Minh không biết lý do gì mà không có mặt ở nhà. Thế nên, Dương gia hôm nay phòng vệ khá mỏng manh bởi họ cũng không ngờ rằng đêm nay tiểu bảo bối của họ sẽ bị người ta bắt đi " ăn thịt".


Lúc này, có đến mấy chiếc xe đỗ trước cổng biệt thư Dương gia. Đó là người của Tô Thư Kỳ. Có trên dưới khoảng 20 người đều mặc đồ đen, mặt đeo mặt nạ. Họ đã được huấn luyện khắc khe nên cực kì có thực lực. Camera đã và chuông báo động cũng đã được ngắt kết nối từ trước.Chỉ chốc lát, họ đã đánh ngã được 4-5 vệ sĩ canh cổng mà tiến vào. Sau đó, các 5-7 thủ vệ trong nhà cũng bị hạ gục, người làm và người giúp việc bị đánh ngất toàn bộ. Tình hình nhanh chóng được khống chế.


Dương thiếu gia đang ngủ say trên giường vì tiếng ồn dưới nhà mà tỉnh giấc, mơ màng rời khỏi phòng. Nhưng vừa ra đến cửa đã bị người ta từ phía sau đánh ngất rồi mang đi.


Để tránh trường hợp đám người kia cấp báo tình hình rồi tăng cường thủ vệ nên tất cả vệ sĩ, thủ vệ và người làm của Dương gia đều bị đánh thuốc mê rồi trói lại.


Tô Thư Kỳ muốn giúp bạn thân câu thêm giờ để " yêu thương ". Tuy không biết sẽ được bao lâu nhưng ít nhất cũng cầm chân được 3-4 tiếng nữa. Mà đối với Lưu Ngọc, thời gian như vậy là quá đủ để kẻ lưu manh như cô ăn sạch sẽ con mồi.
---------------------


Tại phòng bao vip của khách sạn - phòng Lưu Ngọc, lúc này đã là nửa đêm. Lưu Ngọc cơ hồ đã có thể tỉnh, men rượu trong người tương đối giảm đi một chút nhưng đầu óc vẫn còn choáng ván. Cô chớp chớp chớp mắt, đưa tay lên xoa xoa thái dương. Ánh đèn ngủ trên trần nhà thật êm dịu, mùi tinh dầu hoa hồng trong phòng vừa dễ chịu vừa rất... kích thích.


" Đau đầu quá, có lẽ uống hơi nhiều rồi"- Lưu Ngọc lẩm bẩm.


" Nóng....khó chịu quá..." - thanh âm trầm thấp phát ra khiến cô giật mình, xoay người nhìn bên cạnh thì trông thấy một người thanh niên đang mặc đồ ngủ màu hồng, tay chân bơi xới quần áo loạn xạ, mồ hôi đổ rất nhiều. Dù đang say nhưng cô vẫn có thể nhận ra người này, là Dương Tuấn Nam, là Tiểu Nam của cô.


Cô cũng không hiểu tại sao, đứa trẻ này lại ở đây mà biểu hiện cơ thể thì cho thấy là đang bị trúng thuốc rồi. Chắc chắn là do cô đã uống quá nhiều nên mới nằm mơ như vậy, sao Dương thiếu gia có thể ở đây được chứ. Phải, chắc chắn là mơ.


Cô cảm thất cổ họng mình có chút khô khan, cơ thể cũng có chút nóng rực. Dẫu sao cô cũng là một người phong lưu, nhìn thấy cảnh tượng dụ người như vậy sao có thể kiềm chế được. Tên nhóc này đêm nay sẽ không thoát khỏi tay cô, sẽ là của cô, của riêng cô.


Men say của rượu hòa cùng men tình xúc tác cảm xúc cho cô.
Cô lấy tay chạm lên thân thể đang đổ mồ hôi kia, cảm giác nóng rực. Quả nhiên cậu ấy bị trúng thuốc kích tình. Giấc mơ này cũng thiệt là phong tình quá đi.


Sau sự mất tích của cậu ấy lần trước, Dương gia đã canh chừng cậu ấy rất kĩ. Thậm chí còn không cho cậu ấy rời khỏi nhà. Hại cô chờ cả tuần liền trước cổng cũng chẳng gặp được cậu ta. Cô nhớ Tiểu Nam, nhớ chết đi được.


Bây giờ thì giấc mộng xuân này đã có thể cho cô muốn làm gì thì làm, thật tốt. Thế nên, cô phải thật tiêu diêu mà tận hưởng giấc mơ này.Đêm nay, Tiểu Nam sẽ là của cô.


Cô tiến gần đến cơ thể đang nóng như thiêu đốt kia, hôn lên đôi tai nhạy cảm. Lưỡi cô quét qua vành tai đang run, cô đã thấy nó bắt đầu ửng đỏ, thật nhạy cảm.


Cô chuyển người, ngồi lên bụng cậu ta. Tay cô bắt đầu giúp cậu ấy cởi bỏ nhưng chiếc cúc áo phiền phức trên áo ngủ, để lộ một vòm ngực đầy nam tính. Quyến rũ chết người mà.


Tay cô bắt đầu trượt xuống, chạm được một vết sẹo dài ở khoang bụng trái, dài và sâu, giống như vết dao đâm vậy. Lòng cô có chút đau đớn, không biết tên nhóc này vì sao lại có vết thương nguy hiểm như thế.
Cô cúi xuống, hôn vết sẹo kia. Tiếp đó đặt môi mình lên đôi môi mỏng kia.


" Ưm..."
Cô bắt đầu dùng đầu lưỡi của mình để công tiến, cô hôn rất sâu, rất nồng nhiệt cho đến khi Tiểu Nam có