Nữ nhân xinh đẹp đáng yêu ,thân thể mềm mại không xương dán chặt lấy vách tường, nam nhân cao lớn một tay sục sạo trước ngực nữ nhân.
Sợi tơ áo bị cởi tới thắt lưng, nam nhân cúi đầu hôn xương quai xanh của nàng, làm trò càn rỡ . Tay kia không an phận đặt lên bầu vú căng tròn, khẽ vuốt ve.
Giác quan bị trêu chọc, Đồng Thiên Ái hết sức căng thẳng, kinh hô:
“A —— “
Tiếng kêu sợ hãi vọng đến bên tai, làm cho nam nhân chợt dừng lại tất cả động tác. Xen lẫn tiếng thở gấp, dục vọng không kìm được, hắn thô lỗ nguyền rủa kẻ phá đám, “Shit! Câm miệng!”
Cơn tức giận dần bốc lên, Tần Tấn Dương lo lắng quay đầu nhìn lại, Khoảng khắc nhìn thấy người vừa tới, lửa giận trong hắn toàn bộ biến mất không chút tăm hơi.
Đồng Thiên Ái nghe được tiếng quát mắng của hắn, thức thời ngậm miệng.
Cả người như cũ bị vây trong trạng thái bất an , hai mươi hai năm kể từ khi sinh ra đến giờ , lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng ân ái “sống động” như vậy . Thật là làm cho người ta run sợ !
Bất quá một giây sau , khuôn mặt nàng ửng đỏ đi kèm với một tia khinh bỉ thật sâu sắc.
Nam nhân này nhất định là đại lợn giống! Cư nhiên trong phòng làm việc, trời sáng trưng như vậy làm loại chuyện to gan như vậy! Có ngại muốn chết hay không khi bị nàng bắt được!
Đồng Thiên Ái trong lòng rủa xả, hắn không chỉ là tên biến thái cuồng quay lén, hơn nữa còn là lợn giống, cái đồ Sa Trư!
“Tấn Dương… Mau để cho nữ nhân làm mất hứng này cút ngay đi… Chúng ta…” giọng nữ nũng nịu vang lên.
Đồng Thiên Ái đầu một trận tê dại, cả người không nhịn được run run.
Tần Tấn Dương ánh mắt tập trung vào nàng, cũng không để ý gì tới có nữ nhân chưa thỏa mãn dục vọng bên cạnh đang rất bất mãn. Nhìn thấy phản ứng của Đồng Thiên Ái, nhất thời cảm thấy nó thật đáng yêu.
Hắn hứng thú nhìn nàng: “Tới nhanh đấy!”
“Tần Đại tổng giám đốc gọi đến, ta dám không đến sao!” Đồng Thiên Ái nghiến răng nghiến lợi nói.
Tần Tấn Dương phát ra tiếng cười thâm trầm , ngừng cười, đôi mắt lóe tia lửa khó dò: “Ngươi tựa hồ đối với ta rất không hài lòng!”
“Ta không có!” Nói thì nói thế, chứ gương mặt nàng đã tràn ngập hai chữ “Bất mãn” thật to.
Tần Tấn Dương nhíu mày, nhìn Đồng Thiên Ái trước mắt cực kỳ giống nhím con . Trong đầu bỗng nhiên nảy ra một cái ý nghĩ, nuôi một con nhím nhỏ, hẳn là sẽ rất thú vị…
“Tấn Dương…” Nữ nhân kia cũng đang bất mãn , nàng dứt khoát không chịu buông tha, nũng nịu nói, mong hắn hồi tâm.
Ánh mắt sắc bén liếc về hướng Đồng Thiên Ái, trực giác nhạy cảm mách bảo, người vừa xuất hiện chính là tình địch của nàng!
Đồng Thiên Ái nhận được tia nhìn “ chăm chú” của nàng, không cam lòng yếu thế nhìn lại.
Nhìn thấy nàng vẫn nửa thân trên trần như nhộng ,Đồng Thiên Ái nhíu nhíu mày, “Tiểu thư, ngươi không cảm thấy lạnh sao?”
Đánh vào điểm này thì nhất rồi^^
Trên mặt nữ nhân nổi lên tia nóng đỏ ửng,tóc dài cuồng loạn như rong biển, phiêu tán ở trước ngực, lộ ra vẻ cực kỳ hấp dẫn dụ hoặc.
Quần áo mặc tử tế đâu vào đấy , Mạn Điều Tư vuốt ve chơi đùa với mái tóc dài của mình, đôi mắt đan phượng ngay cả nửa giây cũng không dời khỏi người Đồng Thiên Ái .
Đồng Thiên Ái vô tội nhìn nàng:
“Nhìn ta chằm chằm làm cái gì! Yên tâm đi, ‘nhân tình’ của ngươi’, ta đây chẳng hứng thú đâu a~!”