Ngày hôm sau.
Đài Loan, trên trang nhất của các tờ báo lớn mang phạm vi toàn quốc đều đồng loạt đăng lệnh truy nã!
Cả trang báo chỉ có hình ảnh 1 nữ tử khỏa thân toàn bộ!
Mọi đường nét của cô gái đều làm cho người ta xuẩn ngốc lay động.
Như mái tóc dài mềm mượt uốn lượn như rong biển, không cách nào làm người ta không liên tưởng tới dung mạo.
Một thân thể trắng nõn trên giường đơn,dấu môi son nghênh ngang khiến người người phải mơ màng..
Bên cạnh chỉ có một dòng chữ nhỏ: “Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả.”
"Wow, Thiên Ái! cậu nhìn xem ,chẳng lẽ là lệnh truy nã sao?"
"Nhìn người đàn bà trong hình kia,thật phong tình quyến rũ nha! Khâm phục quá cơ! Không biết dung mạo nàng ta thế nào nhỉ?”
Phương Tình cúi đầu nhìn bài báo , như có điều suy nghĩ, không nhịn được liên tục than thở.
"Ừ! Chắc vậy" Đồng Thiên Ái ngồi một bên, đôi mắt hờ hững chẳng ngó vào một lần, nói đại.
Trong lòng nhớ tới chuyện ngày hôm qua, vừa chạy khỏi đó, về đến nhà nàng lập tức tắm ngay.
Nghe nói nếu như "Làm" , sẽ đau, còn có máu chảy ra nữa.
Nàng nhớ hôm đó cũng không có nhìn thấy dấu vết gì trên giường, hơn nữa nàng không hề thấy cảm thấy đau, chắc là không xảy ra chuyện gì chứ!
Phương Tình đột nhiên hét to một tiếng, "A —— "
Đồng Thiên Ái bị nàng làm cho giật mình kinh hãi, ai oán nhìn nàng, "Đại tiểu thư! cậu không nến như vậy cả kinh người ta! Dễ hù chết người lắm!
"Mau đến xem a! Thiên Ái! cậu biết là ai phát lệnh truy nã này không?”
Phương Tình liền tranh thủ tiến đến gần hơn bên mình, trang báo kia rồng bay phượng múa , "Là Tần Tấn Dương đó! Tần Tấn Dương đấy cậu biết không?"
"Tần Tấn Dương là ai?" Đồng Thiên Ái móp méo miệng.
Phương Tình rất không thục nữ lườm nàng một cái.
"trời ạ! Ngay cả Tần Tấn Dương cũng không biết sao hả giời?"
"Hắn là tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Tần thị , tuổi gần hai mươi tám , cao một mét tám lăm , anh tuấn tiền nhiều, quan trọng nhất là hắn vẫn còn đang độc thân! Toàn bộ phái nữ Đài Loan đều muốn được gả cho hắn đấy!”
"Thật không? Vậy cậu cưới hắn đi!” Thiên Ái một tay nâng má, ung dung nhìn vẻ mặt kích động của Phương Tình.
"Chỉ tiếc hắn từng tuyên bố rằng : hắn tuyệt đối không kết hôn." Phương Tình ảo não cau mày, tiếc hận nói.
Bỗng nhiên mở trừng hai mắt, một đôi mắt biến thành hoa đào, "Bất quá làm tình nhân của hắn cũng rất tốt!”
Đồng Thiên Ái nhìn dáng vẻ mưu cầu danh lợi của bạn, liếc mắt nhìn tờ báo
Wa!
Nữ nhân này vóc người quả không tệ!
Tầm mắt vừa để ý tới cái nốt ruồi màu hồng, bỗng nhiên đôi mắt nàn mở to trợn trừng.
Vội vàng thủ thế, sờ sờ quần áo, đúng là trên bả vai bên trái của nàng có một nốt ruồi màu hồng.
Nhanh chóng đoạt lấy tờ báo nhìn chăm chăm chiếc lưng lộ ra trọn vẹn, gương mặt nhanh chóng đỏ hoàn toàn.
Mở to hai mắt nhìn, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng, da mặt giật giật, đầu một trận tê dại.
Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!
Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!
"Tần Tấn Dương... tổng giám đốc tập đoàn tài chính Tần thị..."