Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh

Chương 231: Vết thương chồng chất

"Tiểu thư."
Hoàng Nhi vừa thấy Lý Quả liền bật khóc, đặc biệt là khi thấy vẻ mặt tái nhợt, dáng vẻ yếu ớt của Lý Quả, khiến sắc mặt nàng đại biến, sau đó thương tâm khóc nấc, nói không nên lời.


Tri Vũ cũng bị dọa cho giật mình, nhưng lúc nàng thấy rõ nhóm người nâng Lý Quả trở về thì trong lòng nàng đã hiểu rõ. Trong lòng không biết là vui mừng hay khổ sở, cuối cùng mặc kệ mọi thứ, vội vàng đặt Lý Quả lên giường.


"Vương lệnh cho các ngươi chăm sóc tốt cho tiểu thư." Cuối cùng, trước khi rời đi, một cung nữ cung kính nói với các nàng, sau đó đều rời đi.
Quản gia Lâm ở trong cung nhiều năm như vậy, đương nhiên trong lòng cũng hiểu rất rõ, ông ta xoay người đi ra ngoài, để lại Hoàng Nhi, Tri Vũ và cung nữ.


"Tiểu thư, sao tiểu thư lại thành như vậy?" Hoàng Nhi khóc đến hai mắt đẫm lệ, nghẹn ngào không thôi, đau lòng nhìn Lý Quả đang hôn mê trong thảm lông, hận không thể thay thế.-lequyd-


Tri Vũ nhẹ nhàng mở ra thảm lông, sau đó cả người chấn động, sắc mặt đại biến, ánh mắt hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, gắt gao cắn môi, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.


Trời ạ! Nàng nhìn thấy gì đây? Thật sự không thể tin được, quá khủng bố, vì sao lại thành như vậy? Rốt cuộc tiểu thư đã sống như thế nào trong mấy ngày qua? Vì sao Vương có thể đối xử với tiểu thư như vậy? Nước mắt nàng cũng lăn xuống.


"Tiểu thư, trời ạ, tại sao tiểu thư lại thành thế này? Tri Vũ tỷ tỷ, tiểu thư làm sao vậy? Ai biến tiểu thư thành như vậy? Hoàng Nhi sẽ không bỏ qua cho hắn, tiểu thư." Sau khi Hoàng Nhi đã thấy rõ Lý Quả, liền chấn động, sau đó phẫn nộ nói, thương tâm lao về phía Lý Quả. -leqyd-


Tri Vũ vội vàng giữ lấy nàng, không cho nàng chạm vào Lý Quả. Nàng cũng biết tức giận, nhưng vừa nghĩ tới kẻ đó là Vương thì nàng chỉ có cảm giác vô lực nhiều hơn là bất lực.
"Hoàng Nhi, cẩn thận một chút, bây giờ tiểu thư không chịu được giày vò nữa đâu."


Trên người Lý Quả che kín vết bầm lớn nhỏ, có thể nói là thương tích đầy mình, ngay cả môi cũng bị cắn nát, trên người không có một chỗ nào lành lặn, khiến người ta vừa thấy liền khϊế͙p͙ sợ, sợ hãi. Vừa nghĩ đến cảnh ngộ mấy ngày qua của Lý Quả liền cực kỳ sợ hãi.


"Tri Vũ tỷ tỷ, tỷ nói là Vương làm sao? Không thể nào, chủ nhân đối xử với tiểu thư tốt vô cùng, làm sao ngài ấy có thể đối xử với tiểu thư như thế này?"
Hoàng Nhi hoàn toàn không tin, ở trong mắt nàng, Mặc Nhật Tỳ vẫn rất trân trọng tiểu thư, không có khả năng thương tổn tiểu thư.