Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo

Chương 84: Không có mùi vị gì

Đó là một nhà hàng Tây vô cùng nổi tiếng, có rất ít chi nhánh trên thế giới, nghe nói thân phận của chủ nhà hàng này vô cùng thần bí, trang trí nhà hàng theo phong cách Châu Âu, rất sang trọng, mang lại cho người ta cảm giác vừa yên tĩnh lại tao nhã

Ở giữa phòng ăn có bày một cái sân khấu nhỏ, một cô gái xinh đẹp ăn mặc theo phong cách châu Âu ngồi bên cây đàn piano, bên cạnh là một chàng trai anh tuấn đứng kéo violon.

Khung cảnh hài hòa làm người ta liên tưởng đến hoàng tử và công chúa, thật mộng ảo, thật đẹp.

Tôi bất giác nhìn chằm chằm vào cô gái và chàng trai trên sân khấu, đắm chìm trong tiếng nhạc, trong lúc nhất thời còn chưa có hoàn hồn lại.

"Muốn ăn cái gì?" Giọng nói của Tô Quân kéo tôi về với thực tại.

"Cái gì cũng được, có thịt là được rồi." Nghe tiếng nhạc, tôi đột nhiên cảm thấy thật thả lỏng, cách nói chuyện cũng không lạnh lùng như thường ngày.

Không biết vì sao mỗi khi đi chung với Tô Quân, tôi cảm thấy thật thân thiết, dường như ở trước mặt anh ta, tôi không cần phải ngụy trang, tôi có thể được là chính mình.

Anh ta cười: "Em thích ăn thịt sao?"

"Đúng vậy!"

"Rất ít phụ nữ thích ăn thịt, em không sợ mập à?"

"Sợ! Nhưng mà lúc ăn thì không lo về vấn đề này, ăn xong rồi lại giảm cân, cùng lắm thì sau này ăn ít một chút." Tôi nhún vai.

Lúc này, người phục vụ đã đi tới, mở một chai rượu đỏ rồi rót ra hai ly đặt ở trước mặt chúng tôi.

"Tô tiên sinh, tiểu thư, mời dùng."

Đợi người phục vụ đi, tôi khó hiểu hỏi Tô Quân: "Rượu này là tặng sao?"

Chúng tôi vừa mới ngồi xuống, còn chưa có gọi món ăn, tại sao đã đem rượu lên rồi?

Tô Quân mỉm cười, không nói gì.

"Là tặng thật sao? Thật không ngờ nhà hàng này lại hào phóng như vậy....." Tôi cầm ly rượu lên uống một ngụm lớn, nhíu mày.

Rượu này xem ra rất đắt tiền, nhưng tôi lại không phải người sành điệu về rượu nên uống vào không thấy mùi vị gì, chỉ thấy thật đắng.

"Uống rượu như vậy là không đúng cách!" Tô Quân mỉm cười nhìn tôi.

"Vậy phải uống như thế nào?"

Anh ta cầm ly rượu lên, nhẹ nhàng đong đưa, dưới ánh đèn nhu hòa, chất lỏng màu đỏ trong ly rượu thủy tinh trong suốt, lóng lánh.

Đưa ly rượu đến bên môi, uống một ngụm nhỏ sau đó để xuống.

Anh ta nhìn tôi, cong khóe miệng: "Em cũng thử đi."

Tôi học theo cử chỉ của anh ta, thật nghiêm túc cầm ly rượu lên, nhẹ nhàng đong đưa, sau đó nếm một chút.