Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 126: Anh phối hợp một chút sẽ chết sao?

126.
Editor: May
Không biết từ bao giờ, nút trên áo Thẩm Chanh đã mở hai viên....
Nội y nhỏ màu đen gợi cảm, làn da trắng nõn....
Nếu như nói đây không phải là đang khiêu khích và dụ dỗ, chính cô cũng không tin!


Cô hốt hoảng giơ tay lên, nắm chặt áo trước ngực, muốn che giấu bộ phận nhạy cảm đang lộ ra bên ngoài của mình
Nhưng vì động tác này, cô ngược lại hoàn toàn lộ ra đường cong trêu chọc người của mình.


Áo sơ mi trắng kề sát ở trên người của cô, nội y viền tơ màu đen bên trong như ẩn như hiện, gợi cảm chọc người.
Dưới ánh đèn lờ mờ, cô quyến rũ, động lòng người, giống như đóa hoa hồng kiều diễm ướt át.


Thi Vực chỉ nhìn cô một chút, ánh mắt đã bắt đầu trở nên nóng rực, dục vọng muốn người phụ nữ dưới người anh thành công nâng lên.
Anh giống như là một con sói, trong đôi mắt thăm sâu toát lên ánh sáng nguy hiểm.


Đối diện với đôi mắt lạnh mang theo mục đích kia, cuối cùng Thẩm Chanh cũng khôi phục lý trí, bình ổn được nhịp tim đột nhiên rối loạn của mình.
Trong phòng ngủ xa hoa giống như đế cung, cực kỳ yên tĩnh, nhưng lại mang đến một loại cảm giác khẩn trương.
"Họ Thi kia."


Lựa chọn mở miệng vào lúc này, hiển nhiên là một cử chỉ sáng suốt.
Thi Vực chia hai tay ra chống ở hai bên bờ vai của cô, híp mắt dò xét cô, giữa môi mỏng tràn ra một chữ không có chút nhiệt độ nào, "Ừ."


Giọng nói nặng nề, khiến người ta vừa nghe liền biết ngay tâm tình vào giây phút này của anh không tốt, thậm chí là kém tới cực điểm.
"Chúng ta lập ba điều quy ước đi."


Vì để tránh cho thường xuyên bị người đàn ông này chiếm tiện nghi, cô nghĩ cô hẳn phải dùng một phương thức nào đó đế phòng ngừa.
Như là hứng thú với lời nói của cô, Thi Vực nhíu mày, dựng thẳng mày kiếm khí khái bức người lên, "À? Nói xem, quy ước tạm thời như thế nào?"


Thẩm Chanh dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc lồng ngực khêu gợi của anh, ho nhẹ một tiếng, "Khụ! Trước ngồi dậy rồi nói."
Thi Vực không có ý định muốn động, "Nói trước rồi tính."
Thẩm Chanh bất mãn rút tay lại, hừ nhẹ: "Cũng đã nói ba điều quy ước rồi, anh phối hợp một chút sẽ chết sao?"


Nhìn người phụ nữ có chút kiêu ngạo ở trước mắt này, Thi Vực giơ khóe môi lên, "A, chút tính tình nhỏ đó, thật đúng là khiến người ta thích."
Ở bên cạnh anh, phụ nữ như thế nào lại không có, phụ nữ õng ẹo làm dáng càng thêm mọi lúc mọi nơi.


Nhưng giống như người phụ nữ này, đơn giản, quật cường, không chịu thua, nhưng lại khiến cho người luôn cảm nhận được vị phụ nữ, cũng chỉ có một mình Thẩm Chanh cô.
Tình hình lần đầu tiên gặp mặt, đến bây giờ anh vẫn còn nhớ.


Nếu không phải là vì mấy bạt tai của cô, anh thật đúng là sẽ không sinh ra hứng thú với cô.
"Nói thật, anh nhìn trúng tôi điểm nào, tôi tính toán sẽ sửa đổi một chút." Thẩm Chanh nhìn anh, cho tới bây giờ vẫn luôn chưa từng nghiêm túc ở trước mặt anh như vậy.
"Tôi nhìn trúng tính xấu của em."


"...." Quả nhiên là đủ phúc hắc, nếu cô sửa tính tình lại, chẳng phải đã đúng với tâm ý của anh rồi ư?
"Sao? Còn muốn sửa không?" Thi Vực giống như là có thể nhìn thấu tâm tư của cô, nói lời đều mang theo thâm ý suy nghĩ không thấu.
"Anh sẽ không coi trọng những thứ khác của tôi?"


"Ừ, dáng người cũng không tồi." Thi Vực rất phối hợp.
"Vậy tôi tăng cân!"
"Tùy em."
"...."
"Mặc kệ em tăng đến trình độ nào, đã là người phụ nữ của Thi Vực tôi, muốn ly hôn có thể, kiếp sau hãy nói."
"...." Thằng nhãi này biết đọc tâm sao? Biết cô đang nghĩ gì!


"Nếu không vào chủ đề, ba điều quy ước liền trở thành phế thải." Bất cứ lúc nào, Thi Vực đều bá đạo đến không ai bằng.


Thẩm Chanh lạnh lùng liếc nhìn anh, mạnh mẽ ngăn chặn lửa trong lòng, mở miệng nói: "Anh chỉ phải đáp ứng tôi ba điều kiện, tôi liền tuyệt đối không nói hai chữ ly hôn ở trước mặt anh."