Chiến Thần Bất Bại

Chương 661: Hải tặc đột kích

Ở chốn cách cửa biển Thương Châu sáu ngàn dặm, một đội hải tặc đang lặng lẽ di chuyển ở trong năng lượng hải.

"Hiện tại Thương châu là khoảng không tối om, cũng là cơ hội tốt nhất của chúng ta." Nam tử cao gầy nói, nụ cười tự tiếu phi tiếu, con mắt nheo lại, rất có mấy phần giống hồ ly. Đông Kỳ Hồ, Phù Đông Quật, trí kế nhiều mưu, là trí tướng có thanh danh của Đông Kỳ châu, thích mạo hiểm không theo lệ thường, mỗi lần đều xuất kỳ bất ý, quỷ thần khó dò.

"Chỉ có điều kể từ đó, chúng ta sẽ trở thành kẻ thù Thương châu." Sĩ quan phụ tá của hắn đầy lo âu, khác với Phù Đông Quật thích mạo hiểm, sĩ quan phụ tá của hắn là người cẩn thận, lão thành bảo thủ.

Hai người thường bất đồng ý kiến, thế mà Phù Đông Quật thủy chung chưa từng đổi sĩ quan phụ tá. Phù Đông Quật biết rõ bản thân mình hành sự liều lĩnh, cần có một vị cẩn thận tinh tế trợ giúp, bổ sung những thiếu sót bản thân mình. Bản thân sĩ quan phụ tá năng lực thường thường, nhưng thận trọng cầu ổn, bổ sung tốt nhất cho hắn.

"Chúng ta là một đội hải tặc, hải tặc và Thương châu cần cố kỵ cái gì?" Phù Đông Quật buông tay, vẻ mặt vô tội.

Sĩ quan phụ tá đối với thái độ vô lại của cấp trên như thế đâm dở khóc dở cười: "Bọn họ sẽ tra được."

"Tra được thì có thể làm gì?" Phù Đông Quật không cho là đúng mà cười cười: "Ai kêu Thương châu tính toán như thế. Chỗ Cầu nổi Quang hải là những vùng giao tranh, hắn tưởng ăn được cũng phải chứng minh bản thân mình có tư cách ăn chứ. Bằng không đất đai không chủ, tưởng dễ vào tay thì thực sự là nghĩ hay quá. Nếu không phải có mặt mũi Bạch Sa châu, Bạch gia và Từ Ký, Thương châu tính là cái gì?" [Chương được dịch ở diễn đàn BNS]

Sĩ quan phụ tá cũng không biết phải phản bác thế nào, một lúc lâu mới nói: "Kỳ thực liên minh đối với chúng ta cũng là lựa chọn không sai."

"Không sai?" Phù Đông Quật ha hả cười: "Đúng là không sai, tính toán xem chúng ta có thể nhận được một phần tám hay là một phần mười? Tuy nhiên, vì sao lại chỉ lấy một phần tám? Thực lực Bạch Sa châu mạnh mẽ, Bạch gia căn cơ thâm hậu, Từ Ký càng có tài lực hùng hậu, nhưng bọn hắn đều quá xa. Tay duỗi được dài như thế, ha hả, cũng không ngại mệt ha. Lái buôn cũng không phải dễ làm như vậy, nếu Thương châu bị hủy diệt, bọn họ chỉ có thể nhìn mà không biết phải làm gì. Nơi này là địa bàn của chúng ta, cục thịt này không tới phiên bọn họ làm chủ."

Sĩ quan phụ tá tỏ ra tán đồng, nhưng tính cách cẩn thận hắn vẫn nói: "Sức chiến đấu Thương châu mạnh mẽ."

"Nhìn chung nói đến điểm quan trọng rồi!" Phù Đông Quật vỗ tay hoan nghênh tán thưởng.

Tuy rằng hắn xác định quyết tâm đánh lén, nhưng hắn không dám đánh giá thấp sức chiến đấu của Thương châu. Trên thực tế, hắn khá kiêng kỵ sức chiến đấu của Thương châu, Thương châu đánh bại Phồn Tinh châu mấy trận chiến, theo biểu hiện thì có hai điểm, địa lợi và địch nhân khinh địch liều lĩnh, nhưng Phù Đông Quật lại nhìn ra nhiều thứ khác.

Cả Bộ Tử Phi cũng bị bắt tù binh, đầu hàng Thương châu, khinh địch gì gì đó, quả thực với muốn chết không có gì khác biệt.

Hơn nữa tin tức mà trinh sát chuyển về, càng khiến cho Phù Đông Quật cảnh giác. Nhưng cho tới bây giờ hắn chưa nghe nói, binh đoàn của bất kỳ châu nào xung quanh đó tiến hành huấn luyện dã ngoại ở năng lượng hải. Binh đoàn hung ác độc địa như vậy, một khi để bọn họ chiếm cứ càng nhiều tài nguyên, ai còn có thể chế hành bọn họ?

Phù Đông Quật cũng không định trực tiếp cứng đối cứng với Thương châu, nhưng hắn cũng không muốn Thương châu dễ dàng nắm lấy Cầu nổi Quang hải, bèn nghĩ ra một biện pháp. Thương châu dốc toàn bộ lực lượng, chính là lúc suy yếu nhất, đúng lúc dễ mất mạng, vụng trộm quất cái đủ Thương châu gãy.

Sản vật hắc kim Thương châu đã không phải cái gì bí mật, Từ Ký và Thương châu hợp tác, càng xác minh điểm ấy.

Phù Đông Quật chính là muốn cho Thương châu một nan đề, hắc kim và Cầu nổi Quang hải, ngươi muốn chọn cái nào?

Bỗng nhiên, tiếng cảnh báo chiến hạm đại phát.

Phù Đông Quật hoắc mắt đứng lên, lớn tiếng quát: "Xảy ra chuyện gì?"

"Trinh sát! Chúng ta tao ngộ trinh sát!"


Sắc mặt Phù Đông Quật khẽ biến, trinh sát! Thương châu vậy mà lại tại địa phương xa như vậy bố trí trinh sát!

Thương châu phòng bị sâm nghiêm vượt qua ý nghĩ Phù Đông Quật, nhưng hắn nhanh chóng nở nụ cười, bởi vì như thế cũng bộc lộ đầy đủ nhược điểm đối phương thực lực không đủ.

Hắn nhìn thấy trinh sát Thương châu, toàn thân trinh sát bọc trong quang đoàn, nhìn thấy hạm đội, chẳng chút chần chừ, xoay người bỏ chạy. Cái gã trinh sát tựa hồ chịu ảnh hưởng năng lượng hải không lớn, tốc độ cực nhanh.

Thần tình Phù Đông Quật khôi phục tự nhiên, nếu đã bị phát hiện rồi, tiềm hành cũng đã không còn ý nghĩa.

"Toàn quân gia tốc!"

Phù Đông Quật không chút do dự hạ lệnh. Thương châu không xây dựng chế độ binh đoàn, cho dù cường công, Phù Đông Quật cũng có đủ lòng tin.

Đường Thiên không biết Phù Đông Quật đang tới gần Thương châu, nhưng hắn ngửi được một tia bất đồng tầm thường. Đề nghị vốn cho rằng nắm chắc, không ngờ là không chút thuận lợi, mọi người đều trầm mặc và quan sát.

"Rất xin lỗi, Mãnh tiên sinh, đến bây giờ ta còn không chưa thu được bất luận nhà nào hồi đáp."Bên trong đồng bài, truyền đến tiếng đại công tử, hiện tại thanh âm tân châu chủ Bạch Sa châu sung mãn xấu hổ, hắn vốn tưởng rằng, bằng vào thẻ bài Bạch Sa châu, chí ít có thể làm các châu khác nể mặt mũi, không ngờ là, mấy nhà đều tỏ thái độ không nóng không lạnh.

"Không có gì." Đường Thiên an ủi đối phương: "Bọn họ nhanh chóng sẽ minh bạch tình cảnh."

"Thực sự là..." Đại công tử khá là xấu hổ.

"Nếu đã khẩu vị bọn họ lớn như vậy, vậy thử xem xem hàm răng bọn hắn có tốt như vậy." Trong lời nói Đường Thiên có lẫn một tia sát khí.

Đại công tử trịnh trọng nói: "Đội trưởng Tác Bỉ cũng nói như thế, Bạch Sa chúng ta vĩnh viễn là bằng hữu của Mãnh tiên sinh, cần chúng ta phối hợp, thỉnh Mãnh tiên sinh cứ việc mở miệng. Chúng ta có thể phối hợp Mãnh tiên sinh, cho những gia hỏa tham lam này một vài áp lực."

Ở chuyện này, lập trường Bạch Sa và Thương châu tương đối nhất trí. Hơn nữa mấy nhà cự tuyệt, cũng khiến cho Bạch Sa châu có chút tức giận. Hắn và Tác Bỉ đặc biệt thảo luận việc này, nếu như có thể thúc đẩy chuyện này, có thể nhúng tay Cầu nổi Quang hải, đối với Bạch Sa châu hiện tại nguyên khí đại thương vừa mới sống sót sau tai nạn mà nói, chắc chắn là tin tức tốt làm phấn chấn lòng người.

"Nếu như cần quý châu hỗ trợ, tại hạ nhất định sẽ không khách khí!" Đường Thiên cười cười.

Giao lưu với Bạch Sa châu xong, Đường Thiên không muốn đi hỏi hai nhà khác, hắn tin kết quả sẽ giống như thế. Quả nhiên, không lâu sau, Bạch Việt và Từ Tấn tựu liên hệ với Đường Thiên, tin tức bọn họ cũng không lạc quan.

Tình huống Bạch Việt và Từ Tấn cũng không khác lắm.

Đường Thiên biết rõ những châu này đang nghĩ cái gì. Cầu nổi Quang hải là một khối thịt mỡ lớn tuyệt hảo, Nhưng nếu phân cho nhiều thế lực như vậy, phần của mỗi một nhà cũng không nhiều. Những châu này chẳng chút thỏa mãn với tỷ lệ một phần tám.

Bọn họ há miệng rất lớn.

Khóe miệng Đường Thiên hiện lên nụ cười nhạt, hắn đã không phải là newbie tập sự, những người này đang nhìn cái gì, hắn rõ ràng chi li. Không ai cho rằng Thương châu có thể thủ được Cầu nổi Quang hải, hơn nữa, Đường Thiên chủ động đưa Cầu nổi Quang hải bị bọn họ coi là không đủ lòng tin. Không phải thực lực không đủ, ai lại đẩy Cầu nổi Quang hải ra?


Thời kỳ này, muốn tặng quà cho người cũng không dễ dàng đâu.

Đường Thiên rất bất đắc dĩ.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên Diệp lão nhị như một cơn gió mạnh xông tới: "Lão bản! Lão bản! Hải tặc! Có hải tặc!"

"Hải tặc?" Đường Thiên nheo con mắt lại.

Từ lần trước khi Diệp lão nhị cùng theo đội tàu hoàn thành khóa huấn luyện dã ngoại trong năng lượng hải, từ lúc đó bọn họ trầm mê vào phương thức huấn luyện cường độ cao như thế. Đối với những đệ tử ngũ tộc thân gánh huyết hải thâm cừu mà nói, làm thế nào mới có thể đề cao thực lực của bản thân mình nhanh nhất mới là lựa chọn tối ưu. Còn chuyện nguy hiểm, cường độ cao gì đó, bọn họ căn bản không để ở trong mắt.

Bọn họ tụ tập sức lực, hàng ngày đều chạy khỏi cứ điểm, khổ luyện ở trong năng lượng hải. Cũng bởi vì truy cầu cường độ càng cao, thậm chí chạy đến những nơi rất xa.

Phù Đông Quật nhận lầm bọn họ là trinh sát.

Tác dụng của bọn họ đúng là có chút tương tự trinh sát, bọn họ trải rộng khắp khu vực phụ cận cửa biển Thương Châu. Diệp lão nhị chạy xa nhất, phát hiện hải tặc chính là hắn.

Hắn gần đây bị Tỉnh Hào đại nhân kích thích. Niên kỷ so với bản thân mình không lớn hơn bao nhiêu, nhưng thực lực mạnh hơn quá nhiều so với hắn, mấy chiêu đã đánh ngã hắn, Diệp lão nhị chẳng biết phục ai cũng tâm phục khẩu phục. Khiến hắn không ngờ hơn nữa chính là, Tỉnh Hào đại nhân cường hãn đến vậy mà lại cũng cùng bọn họ chạy đến năng lượng hải, thật sự rèn luyện bản thân mình.[*Có người hỏi dịch truyện làm gì? Để luyện kiên nhẫn. Lại có người hỏi dịch khó không? Không khó. Vì có sẵn công cụ dịch, và không chọn lựa tựa truyện khó]

Mạnh như Tỉnh Hào đại nhân còn như thế, bọn họ còn mượn cớ làm gì?

Tỉnh Hào chăm chỉ, cho tam tộc một tấm gương.

Xạ Thủ tọa và Bạch Dương tọa được Hạc và Lăng Húc mang đi, tam tộc ở lại được Đường Thiên giao cả cho Tỉnh Hào.

Đường Thiên cảm thấy năm tộc thích hợp đi con đường chiến đấu cá nhân Thiên lộ, binh đoàn không thích hợp với bọn họ. Đường Thiên từ Tam Hồn thành lấy một đống thẻ hồn tướng năm chòm sao, những Thẻ hồn tướng vũ kỹ không mạnh chỉ rất thích hợp những đệ tử này. Bọn họ năng lượng dư thừa trong cơ thể, vũ kỹ đẳng cấp không cao ở trên tay bọn họ có thể phát ra uy lực cường đại. Hồn thuật thẻ trái lại không thích hợp bọn họ, lĩnh ngộ pháp tắc, đối với bọn họ càng xa xôi.

Tỉnh Hào dạy bảo bọn họ phương pháp giản đơn nhất, đối luyện.

Thánh huyết ẩm tàn bạo trở thành ác mộng của các đệ tử năm tộc trong khoảng thời gian này, nhưng uy tín Tỉnh Hào đã có. Còn nữa Tỉnh Hào là tấm gương tốt, càng được chúng nhân tôn kính.

Tỉnh Hào nhìn chăm chú vào vòng xoáy năng lượng trước mặt.

Vng xoáy năng lượng này đường kính ba trượng, sắc thái sặc sỡ, yếu ớt xoay tròn. Vòng xoáy năng lượng tương tự chỗ nào cũng có ở trong năng lượng hải, những vòng xoáy kia, đường kính hơn cả vạn dặm. Thứ khổng lồ như thế, tới gần nó cực độ nguy hiểm.

Tỉnh Hào quan sát nó tới ngày thứ ba, ánh mắt hắn chuyên chú, không nghiêng ngửa.

Hắn ở trong cái chỗ vòng xoáy năng lượng này, đã tìm thấy bốn mươi sáu loại năng lượng có tính chất hoàn toàn khác. Hắn phát hiện năng lượng vòng xoáy, kỳ thực chẳng chút u tĩnh, bên trong nó tựa như một tòa hỏa sơn, những năng lượng cuồng bạo trộn lẫn với nhau, hình thành một thế cân đối kỳ diệu. Hắn phát hiện giữa năng lượng lẫn nhau, đang không ngừng chống lại, mai một, mà không ngừng có năng lượng tân sinh, từ trong đó dựng dục ra. Ở trong những năng lượng hỗn loạn này, ở trong những năng lượng hủy diệt tân sinh này, thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy một vài chùm tia sáng thẳng tắp, chúng nó phi thường không thu hút, sinh mệnh chúng nó cũng cực kỳ nhất thời, Tỉnh Hào bị chúng nó hấp dẫn hoàn toàn.[Mời ace tham gia đợt thiện nguyện Chiềng Ve ngày 28/6/2015 http:///forum/threads/9842/]

Hắn chưa từng nghĩ tới, trong một vòng xoáy năng lượng có thể thấy bất cứ chỗ nào, vậy mà lại có thế giới phong phú như vậy.

Hắn như si như say.

Bỗng nhiên, hắn như có phát giác bèn ngẩng đầu. Ánh mắt ôn hòa thâm thúy tựa hồ muốn xuyên thấu năng lượng mịt mờ ...

Một hạm đội treo cờ hải tặc, phá vỡ năng lượng hải hỗn loạn, tới gần với tốc độ kinh người.

Phía sau bản thân mình... Là Cửa biển Thương Châu!

Con mắt Tỉnh Hào nheo lại, hắn liếc nhìn vòng xoáy năng lượng trước mặt, bỗng nhiên nhếch miệng mà cười.