"Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn khen ngợi Ngài nữa: Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta" (Thi-thiên 42:11).
Câu hỏi suy ngẫm: Khi nào cần sự phục hồi? Con chiên có tự phục hồi được không? Tại sao? Người chăn phục hồi chiên trong những trường hợp nào? Bạn được Chúa phục hồi như thế nào?
Phục hồi có nghĩa là khôi phục lại tình trạng tốt đẹp đã mất. Trong Thi-thiên 23, chúng ta đang nói về mối liên hệ giữa con chiên với người chăn chiên. Con chiên có thể lâm vào hai hiểm họa mà chỉ người chăn mới có thể giải cứu nó. Hiểm họa thứ nhất là ngã lật ngược.
Tác giả Thi-thiên 42:11 nói, "Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?" Chữ "sờn ngã" trong nguyên ngữ là một từ chỉ con chiên bị lật ngược đưa chân lên trời và không thể đứng dậy được. Tình cảnh một con chiên bị lật ngược nằm trên lưng, bốn cẳng vùng vẫy để đứng lên là một tình cảnh tuyệt vọng. Khi chiên nằm xuống nghỉ, nó nằm một bên hông. Nếu chẳng may, chiên trở mình quá đà hay nằm ở chỗ đất nghiêng, nó có thể bị lật ngửa, chổng cẳng lên trời. Chiên lâm vào tình cảnh này sẽ hốt hoảng. Nó ra sức vùng vẫy, kêu la. Con chiên bị ngã ngửa trở nên miếng mồi cho các con thú khác tấn công. Khi nằm vùng vẫy như vậy, chiên thở khó khăn, chân bị tê vì máu không lưu thông được. Chiên không thể sống trong tình trạng này nếu không có người cứu nó.
Khi phục hồi một con chiên, trước hết người chăn đến với chiên đang nằm ngửa và xoa bóp các chân của nó để máu lưu thông điều hòa trở lại. Kế đến người chăn lật chiên nằm qua một bên để hơi trong bụng của chiên thoát ra. Xong người chăn bắt đầu vỗ về, nói nhỏ nhẹ với chiên để chiên bớt sợ hãi. Rồi người chăn nhẹ nhàng để tay dưới bụng con chiên và nâng nó đứng lên vì chân nó rất yếu không thể tự đứng được. Người chăn sẽ giữ con chiên như vậy cho đến khi máu lưu thông đều ở chân giúp cho nó đứng vững. Sau cùng chiên có thể tự đi và nhập lại vào bầy.
Đây chính là bức tranh Chúa phục hồi linh hồn sờn ngã của chúng ta. Nếu con người thuộc linh của bạn bị đánh ngã, và bạn đang vùng vẫy để ngồi dậy, Đức Chúa Trời hứa sẽ đến và phục hồi linh hồn bạn. Ngài sẽ phục hồi sự bình an, tin tưởng, sức mạnh và niềm vui của bạn trở lại. Trong Thi-thiên 51, ông Đa-vít viết về kinh nghiệm bị sờn ngã bởi tội lỗi trong đời sống ông. Ông nói với Chúa: "Xin phục hồi cho tôi niềm vui của sự cứu rỗi Ngài" (câu 12). Và ông kinh nghiệm sự phục hồi của Chúa khi bị té ngã: "Ngài cũng đem tôi lên khỏi hầm gớm ghê, Khỏi vũng bùn lấm; Ngài đặt chân tôi trên hòn đá, Và làm cho bước tôi vững bền" (Thi-thiên 40:2)
Có thể bạn sờn ngã vì mặc cảm phạm tội. Đấng Chăn Nhân Lành có lời hứa cho bạn: "Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác" (I Giăng 1:9). Hoặc linh hồn bạn sờn ngã vì sầu khổ. Đấng Chăn Nhân Lành có lời hứa cho bạn: "Ân sủng Ta đủ cho con rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối. Vậy, tôi sẽ rất vui lòng khoe mình về sự yếu đuối tôi, hầu cho sức mạnh của Đấng Cơ Đốc ở trong tôi" (II Cô-rinh-tô 12:9).
Dù bạn sờn ngã vì tội lỗi hay vì đau khổ, Chúa vẫn luôn sẵn sàng phục hồi bạn. Bạn đã có kinh nghiệm được Chúa phục hồi chưa? Kinh nghiệm đó bạn có thể giúp ai chung quanh bạn?
Chúa ơi, con dễ phạm tội và cũng dễ ngã lòng. Xin phục hồi và ban cho con sức mạnh từ Ngài.