Chí Tôn

Chương 561: Nhi tử Sở Bá Vương?


- Đây là Hoàng Kim Ngọc Tục Cao, cho dù kinh mạch toàn thân đứt từng khúc, đắp thuốc này lên trên, cũng có thể hồi phục lại.

- Hồi Mộng Đan? Được công nhận là đan dược thượng đẳng tốt nhất dùng để hồi phục linh quang.

...

- Sinh Cơ Bất Diệt Tán, theo lời đồn đại, thương thế nặng tới cỡ nào, chút Sinh Cơ Bất Diệt đều có thể bảo trì!

Tửu Hào Vương xem xét mỗi một loại đan dược, đều nói ra tính năng của nó. Hắn đã có hiểu biết nghìn năm, kiến thức rộng rãi, nghe nhiều thấy rộng. Trải qua vô số sóng to gió lớn, chỉ là hắn vẫn thấy kinh ngạc. Nguồn: https://truyenfull.vn

Những đan dược, đều là thượng đẳng đan, chế luyện vô cùng khó khăn. Xác xuất thành công vô cùng thấp. Nhất là luyện Chính Nguyên Thiên Cương Đan, xác xuất
thành công cũng chỉ có một phần trăm. Hơn nữa, Hồi Mộng Đan, Hồng Liên Phượng Tiên Cao, Sinh Cơ Bất Diệt Tán đều là đan dược đã thất truyền từ lâu.

Đây đều là thánh phẩm chữa thương, đan dược trân quý có tiền cũng không mua được.

Không thể tưởng được, trong tay Sở Vân lại có.
Còn là một nắm to!

- Ừ, đan dược tròn, dược lực nồng hậu, dược thơm thanh khiết. Đây là đan dược mới chế luyện trong mấy ngày gần đây.
Tửu Hào Vương ăn một viên Chính Nguyên Sao Bắc Đẩu Đan, sắc mặt tái nhợt lập tức hồng nhuận lên. Hắn nếm qua vô số đan dược, nhiều đếm không xuể, kinh nghiệm cực kỳ hùng hậu, lập tức nhận ra sự bất đồng.

- Chẳng lẽ Sở Vân là ngươi luyện những đan dược này?
Hai mắt Tửu Hào Vương trợn to, ánh mắt đầy kinh sợ nhìn về phía Sở Vân. Mấy ngày qua, hắn đều đi cùng Sở Vân, bởi vậy mới có phỏng đoán như vậy.

Sở Vân sờ cái mũi:
- Coi như vậy đi.

Thật ra, những đan dược này đều do Tiểu Bao Tử chế luyện. Nó thông hiểu tất cả đan phương của Dạ Đế.

Mấy ngày này bỗng nhiên Sở Vân chợt nghĩ, ra lệnh cho nó chế luyện ra một vài đan dược trị thương, dự trữ lại, lo trước cho tai họa sau này.

Tiểu Bao Tử chính là yêu vật của Sở Vân, nó chế luyện đan dược, vậy không phải cũng là Sở Vân chế luyện sao?

Sự tồn tại của Tiểu Bao Tử rất đặc biệt, không thể dễ dàng tiết lộ. Bởi vậy Sở Vân chủ động thừa nhận, tuy vậy cũng không tính là nói dối.

- Không thể tưởng tượng được Sở Vân ngươi lại còn là đại sư luyện đan.
Tửu Hào Vương bùi ngùi thở dài, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, có phần thưởng thức nồng hậu.

Ngay cả ánh mắt Nhị Lang Thiên Quân cũng lóe lên, không nhịn được đánh giá lại Sở Vân một phen.

Đại sư luyện đan, có thể chế luyện ra những đan dược, tuyệt đối là đại sư luyện đan hàng thật giá thật!

Chỉ có Kim Bích Hàm biết sự tồn tại của Tiểu Bao Tử, ngồi ở một bên cười yếu ớt không nói gì.

- Thiên tài, quả thật không thể dùng lẽ thường đến đoán được.
Tửu Hào Vương gật đầu, vẻ mặt trở nên phức tạp hơn.

Đại sư luyện đan mười bảy tuổi!

Tin tức này truyền ra đi, tuyệt đối lại là một trận sóng to gió lớn. Không biết bao nhiêu đan sư phải xấu hổ.

Chỉ là cẩn thận ngẫm lại, lại chưa phát hiện vẻ đắc ý nào. Trước kia, khi Sở Vân ở Chư Tinh Quần Đảo, gặp dịch bệnh Bích Lạc Hải Đái bùng nổ, không phải hắn là
người đầu tiên nghiên cứu chế tạo ra Quật Khởi Đan, hiệu quả trị liệu cực kỳ xuất sắc sao?

Đây là thiên tư.

- Còn thỉnh các vị giữ bí mật cho ta.
Sở Vân nói.

"Người trẻ tuổi khiêm tốn không kiêu ngạo, tuổi như thế đã hiểu được đạo lý cúi đầu làm người ..."
Trong lòng Tửu Hào Vương thầm khen. Hắn càng ngày càng thưởng thức Sở Vân.

Cuối cùng, Tửu Hào Vương chỉ lấy một lọ Chính Nguyên Thiên Cương Đan, một nắm lớn Hồng Liên Phân Cao. Đan dược còn lại, đều để lại cho Nhị Lang Thiên Quân.

Đây là bởi vì trước đây Tửu Hào Vương, đã nếm qua những đan dược còn lại. Thân thể sinh ra tính kháng dược, bởi vậy dùng lại nhiều, cũng không có hiệu quả.
Đây cũng là lý do, trên người hắn chỉ có một lọ rượu thuốc.


Tới Vương cấp, nội tình dày, ngay cả đan dược cũng không có sao?

Đương nhiên không phải như thế.

Mà bởi vì trước đây dùng quá nhiều, sinh ra tính kháng dược. Đan dược chân chính bọn họ có thể dùng càng ngày càng ít. Bởi vậy chỉ mang theo đan dược hữu hiệu. Có đôi khi, tình huống không khẩn cấp, thậm chí sẽ không vận dụng đan dược, phòng ngừa sinh ra
tính kháng dược.

Bản thân Tham Lang Vương bị trọng thương, cũng không cần đan dược trị liệu. Cường giả Vương cấp thường sống ẩn dật, rất ít ra tay chiến đấu đến kiệt lực cũng vì nguyên nhân này.

- Ngươi đã là luyện đan sư, đây là đan phương ta suốt đời thu thập được, ngươi sao lại một phần đi.
Tửu Hào Vương vô cùng hào phóng, đưa cho Sở Vân một phần ngọc giản.

Tửu Hào Vương cũng là đại sư luyện đan, Sở Vân tiếp nhận đến, nhập ý niệm thăm dò, phát hiện phần lớn trong ngọc giản đều là đan dược loại thể lỏng, đặc biệt là rượu. Hắn không chút khách khí sao lại một phần, đồng thời cũng dùng đan phương mình đã sửa lại, giao cho Tửu Hào Vương.

Tửu Hào Vương vừa tiếp nhận đến, lập tức kinh hãi.

Nội dung đan phương của Sở Vân, cao siêu vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Không chỉ có toàn diện, đề cập tới đan dược ba thể: thể rắn, thể lỏng, thể khí, nhưng lại có lượng lớn đan phương Thượng cổ đã thất truyền.

Giá trị đan phương này, khó có thể tưởng tượng!

Hơn nữa Tửu Hào Vương am hiểu chế luyện đan dược rượu, hắn vô cùng hứng thú, xem đi xem lại, thần sắc nhất thời chấn động.

Vạn Tái Thanh Mộc Tửu!

- Sở Vân, không ngờ chỗ ngươi lại có đan phương Vạn Tái Thanh Mộc Tửu!
Hắn thu hồi thần thức, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hào quang trong đôi mắt bắn ra dữ dội.

- Làm sao vậy?
Sở Vân buồn bực.

- Ta dùng rượu nhập đạo, thông qua ủ rượu phẩm, đến thông hiểu đạo lý tự nhiên của thiên địa. Hiện nay ta đã nếm gần như tất cả các loại rượu trong Tinh Châu. Chỉ còn lại có ba loại rượu, bởi vì cực kỳ khó có thể chế luyện, cho nên chưa được thử. Một loại là Cửu Long Tửu, cần thu thập chín bộ phận khác nhau trên thân thể rồng, mới có thể tiến hành chế luyện. Một loại là Tiên Thiên Bản Nguyên Tửu, cần thu thập Tiên Thiên nguyên
tinh mới sản xuất được. Một loại cuối cùng chính là Vạn Tái Thanh Mộc Tửu này, đan phương đã biến mất, không thể tưởng được lại ở chỗ ngươi.
Giọng điệu Tửu Hào Vương rất kích động.

Đám người Sở Vân nghe vậy, cũng không khỏi vui mừng.

- Nói như vậy, Vạn Tái Thanh Mộc Tửu có thể thay thế được Cửu Long Tửu, thôi động ngộ đạo của Tửu Hào Vương ngài phải không?

- Không sai. Ta cách ngộ ra đạo pháp thần thông, chỉ kém một bước xa. Chỉ cần nếm được một trong ba loại rượu này, hẳn có thể bước qua cửa ải cuối cùng, đạt tới Vương giả đỉnh phong.
Tửu Hào Vương khẳng định.

Nhất thời phát hiện này, khiến lo lắng trong lòng mọi người đều nhanh chóng biến mất.
Dược liệu chế luyện Vạn Tái Thanh Mộc Tửu cũng không phải là vật hiếm lạ. Nói cách khác, Tửu Hào Vương lĩnh ngộ đạo pháp thần thông, đã là chuyện ván đã đóng thuyền.

Chỉ là hiện tại cường địch đang rình rập không phải là thời cơ thích hợp.

Mọi người bàn luận một phen, vẫn thấy trước hết cần khôi phục chiến lực, lấy được truyền thừa của Sở Bá Vương rồi nói sau.

Ba ngày sau, mọi người đến đỉnh ngọn núi tuyết.

Tửu Hào Vương ngựa quen đường cũ, đầu tiên là phá bỏ tuyết đọng, tìm được một thạch đạo cực kỳ bí ẩn dưới tuyết. Cuối thạch đạo có một tấm bia đá đỏ, lớn như một con voi nhỏ, đứng lặng ở trước mặt mọi người.

- Đây là tấm bia đá thử máu. Hai người các ngươi ai đến trước?
Tửu Hào Vương chỉ vào tấm bia đá nói.

Tấm bia đá này chính là chìa khóa nhận truyền thừa của Sở Bá Vương. Nếu ai thông qua trước, có rất lớn có thể đạt được truyền thừa đầu tiên.

Đây là mật tàng của một vị vương trong các Vương. Nếu Sở Vân thật là nhi tử cùa Sở Bá Vương, như vậy hắn và Nhị Lang Thiên Quân hai huynh đệ. Cuối cùng ai tới kế thừa phần di sản này cũng là một vấn đề khó khăn.

Sở Vân nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân, người này cũng đang nhìn về phía hắn.

- Ngươi đến trước đi.

Hai người đồng thời nói.

Mục đích chính của Sở Vân là muốn nghiệm chứng quan hệ giữa mình và Sở Bá Vương. Về phần truyền thừa của Bá Vương, hắn không hứng thú lắm. Tấm bia đá thử máu chỉ là trạm kiểm soát thứ nhất, chắc chắn bên trong còn có nhiều cửa ải khác. Cho dù hắn có tiến vào sớm hơn, cũng không giành được vật truyền thừa.


- Ngươi đến trước đi.
Nhị Lang Thiên Quân kiên trì nói. Hắn muốn tận mắt nhìn thấy kết quả, nếu không trong lòng sẽ thấy bất an.

- Một khi đã như vậy, Sở Vân ngươi đi trước đi.
Tửu Hào Vương hơi mỉm cười, đưa ra quyết định.

Sở Vân gật đầu, hắn cũng không phải là người không dứt khoát, đi đến trước tấm bia đá. Một khi đã như vậy, hắn cũng rất muốn mau chóng biết được kết quả.

Hắn nhỏ máu tươi, nhưng tấm bia đá lại không hề có phản ứng gì.

Hắn không phải là nhi tử của Sở Bá Vương, thậm chí một chút quan hệ huyết thống cũng không có!

Như vậy đến tột cùng phụ mẫu của hắn là ai?

Bọn họ thần bí như thế, ngay cả Tửu Hào Vương có giao tiếp rộng với với các Vương giả như vậy, cũng không đoán ra được.

Mọi người đều lặng im.

- Không chừng, tấm bia đá thử máu có vấn đề.
Kim Bích Hàm bỗng nhiên lẩm bẩm nói.

Điều này không phải là không có khả năng.

- Đến lượt ta.
Nhị Lang Thiên Quân đi lên trước, trích máu nhỏ lên trên tấm bia đá. Ngay lập tức, tấm bia đá phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt. Mọi người tập trung nhìn vào, Nhị Lang Thiên Quân đã biến mất.

- Xem ra tấm bia đá không có vấn đề. Sở Vân...
Giọng điệu Tửu Hào Vương có vẻ đắn đo.

- Không có vấn đề gì. Xem ra còn chưa đến lúc đó. Ta tin tưởng một ngày nào đó, chân tướng sự việc sẽ được tra ra.
Sở Vân đã hồi phục lại tâm tình. Hiện tại hồn phách hắn cô đọng, ý chí kiên định, có chút thất vọng, nhưng nhanh chóng tan biến.

Tửu Hào Vương gật đầu, cảm thấy vui mừng. Sở Vân có phải nhi tử của Sở Bá Vương hay không, cũng không quan trọng. Quan trọng là, hắn rất xem trọng người thanh niên này.

Tương lai là thuộc về người tuổi trẻ như hắn và Nhị Lang Thiên Quân.

Kim Bích Hàm đi tới, lặng lẽ cầm tay Sở Vân. Sắc mặt Sở Vân bình tĩnh, khiến lo lắng trong lòng nàng lập tức tan biến hơn phân nửa.

Sau một lúc lâu, Nhị Lang Thiên Quân đột nhiên xuất hiện đúng chỗ hắn vừa mới biến mất.

- Xem như trả lại ân tình ngươi đã tặng cho đan dược.
Nói xong, hắn đưa qua một yêu binh.

Tửu Hào Vương thấy cảnh tượng này, không khỏi rướn mày.

Đây là chiến giáp của Sở Bá Vương —— Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải!

Nó là Kiếp Yêu hai hệ, lôi, kim, hình dáng dữ tợn, đường cong gần như khoa trương, khí phách tỏa ra bốn phía. Nó là một bộ giáp toàn thân, bên trong lót màu xanh thẳm, điểm chút sao Kim.

Nó có lực phòng ngự xuất sắc, lực công kích lại mạnh mẽ. Có thể thôi động xuất nghìn mảnh lôi thủy, vạn mũi tên vàng, là một yêu binh nổi tiếng hung hiểm.

Không thể tưởng được Nhị Lang Thiên Quân lại cho Sở Vân áo giáp này.

Nhưng cũng khó trách.

Hắn đã có Đại Nhật Quang Minh Khải, Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải này không mặc lên được, mặc vào tương đương là lặp lại. Hắn lựa chọn dùng Đại Nhật Quang Minh Khải quen thuộc, bỏ qua Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải xa lạ.

Sở Vân không chút khách khí, tiếp nhận yêu binh này:
- Cái giá chênh lệnh quá lớn, ta sẽ dùng đan dược tiếp viện cho ngươi. Ta cũng không thích thiếu nhân tình người khác.

Áo giáp này, quả thực là hạn hán gặp mưa. Hắn đang lo lực phòng ngự không đủ. Chỉ là hiện tại linh quang của hắn còn chưa đủ để mặc nó. Cần tiếp tục tu hành.
Thấy cảnh tượng như vậy, Tửu Hào Vương cảm thấy an lòng. Như vậy cũng rất tốt! Hai người trẻ tuổi này, đều là thiên chi kiêu tử, nếu long tranh hổ đấu, bất luận là ai ngã xuống đều khiến người khác cảm thấy thương tiếc.

Nhưng hắn vui mừng chưa bao lâu, chợt nghe Nhị Lang Thiên Quân nói với Sở Vân:
- Ngươi mặc vào áo giáp, sẽ bù lại nhược điểm của ngươi. Trong trận chiến sắp tới, ta sẽ đánh bại ngươi hoàn toàn. Thắng lợi như vậy mới thật sự có giá trị.

- Hừ! Ngươi suy nghĩ thật hay. Ta rất chờ mong ngươi quay lại tặng bảo cho ta.
Sở Vân lập tức phản kích. Tuy cầm Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải, nhưng hắn không chút khách khí, đúng lý hợp tình.

Đây chỉ là một cuộc trao đổi công bằng. Cũng không ai nợ ai.

- Ách...
Tửu Hào Vương xám mặt, tiến tới phía trước, chặn giữa Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân.

- Được rồi, được rồi. Các ngươi muốn chiến đấu, cũng phải đợi sau này hẵng nói sau. Thời gian Thế giới Long Môn mở ra có hạn, không nên lãng phí kỳ ngộ này.

Lời này cũng đúng, tính cẩn thận một chút, thế giới Long Môn mở ra đã lâu, cách thời gian đóng cửa không xa.

- Nơi này là thế giới Long Môn tầng thứ ba. Sở Vân, Thần Thâu môn các ngươi xem như thế lực nhất lưu, chỉ có thể vào tầng thứ năm là cực hạn. Ngay cả bản vương và Nhị Lang cũng chỉ có tư cách tiến tầng thứ sáu.
Tửu Hào Vương mỉm cười nói.

Sở Vân thiếu chút nữa tưởng mình nghe lầm.

Đánh giá cao thấp thế lực trong du hiệp, một là nhìn số lượng các môn phái du hiệp trung bình, hai là xem cao thủ trong du hiệp. Trong Thần Thâu Môn, có ba người Sở Vân, Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm. Vốn là thế lực nhị lưu. Nhưng bởi vì hai người tấn chức làm Quân Cấp, liền trở thành thế lực nhất lưu.

Du hiệp thế lực nhất lưu nhiều nhất có thể đi tới thế giới Long Môn tầng thứ năm. Thế lực siêu nhất lưu mới có thể tiến vào tầng thứ sáu. Hiện tại mà nói, ba người Sở Vân, Kim Bích Hàm Tiếu Tiểu Hiền có thể đi vào tầng thứ năm. Mà bản thân Tửu Hào là Vương Vương giả, Nhị Lang Thiên Quân có thể đi vào tầng thứ sáu.