Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1089: Nắm giữ quy luật

Hai ngày sau, võ đường học viện nghênh đón nhóm đệ tử thần vương thứ hai, tổng cộng năm trăm người, mà mười đệ tử thần vương đầu tiên trở thành đạo sư của họ.

Trước giờ nhập học chính thức, Diệp Dương Thành đem tài liệu giảng dạy đã sửa sang lại giao cho nhóm đệ tử, bên trong có 137 loại vũ kỹ thích hợp cho cường giả bản địa tập luyện, cùng 374 loại pháp thuật khác.

Sau khi đưa ra phần tài liệu giảng dạy, Diệp Dương Thành xem như đã giải thoát khỏi nhiệm vụ dạy dỗ học sinh này.

Ngay trên thao trường học viện, Diệp Dương Thành lấy thân phận hiệu trưởng diễn thuyết, thời gian ước chừng mười phút đồng hồ.

Chờ sau khi hắn rời khỏi đài chủ tịch, Khải Lạc Khốc Kỳ trống rỗng xuất hiện sau hai ngày bế quan, trên mặt lộ vẻ vui mừng nồng đậm:

- Lão sư, ta chuẩn bị xong rồi!

Được thật nhiều Âm Linh Thảo cùng Huyết Hồn Hoa trợ giúp, Khải Lạc Khốc Kỳ thành công bù đắp lỗ hổng tiến hóa của chủng tộc mình, đạt được trình độ gần như hoàn mỹ nhất.

Hắn trống rỗng xuất hiện cũng không dùng thủ đoạn Ẩn Thân thuật, mà là dùng thuấn tức di động.

Diệp Dương Thành thoáng sửng sốt, sau đó đánh giá hắn từ trên xuống dưới, có chút buồn bực hỏi:

- Vừa rồi ngươi sử dụng thuấn tức di động?

Từ sau khi Diệp Dương Thành đi vào Vũ Không đại lục, ngoại trừ có thể sử dụng thứ nguyên không gian, bất kỳ pháp thuật không gian nào hắn cũng không dùng được, kể cả thuấn tức di động đơn giản nhất hắn cũng không dùng tới.

Bởi vì hàng rào không gian Vũ Không đại lục bị thần minh cấm chế, có thể phá vỡ hay không là một chuyện, mấu chốt là năng lượng hàng rào không gian Vũ Không đại lục đã thập phần rối loạn, một khi sử dụng thuấn tức di động khiến cho phản ứng dây chuyền, đối với người thi triển mà nói sẽ là kết quả trí mạng!

Bởi vậy Diệp Dương Thành không thể sử dụng, hắn cũng cho rằng không ai dùng được, trừ phi là thần vương bổn nguyên vũ trụ!

Nhưng một màn trước mắt làm Diệp Dương Thành trợn tròn mắt, vừa rồi Khải Lạc Khốc Kỳ sử dụng thuấn tức di động, hơn nữa Diệp Dương Thành cũng không cảm nhận được hàng rào không gian ba động dị thường, Khải Lạc Khốc Kỳ có chút ngượng ngùng, đưa tay gãi gãi đầu, nói:

- Lão sư, bộ tộc chúng tôi được xưng là thời không thú liệp giả…

Ý tứ của hắn đó là thiên phú chủng tộc, Diệp Dương Thành không thể làm được.

Diệp Dương Thành thật sự có chút hâm mộ, nói thật nếu hắn có thể sử dụng thuấn tức di động trên Vũ Không đại lục, đừng nói một đầu hằng cổ mãnh thú, cho dù hai ba đầu hắn cũng dám xông lên đánh loạn một trận!

Bởi vì dị thú cũng biết thuấn tức di động, thậm chí là di chuyển trong tinh tế, nhưng ở Vũ Không đại lục thậm chí đại đa số phóng trục địa, dị thú có mạnh mẽ bao nhiêu cũng không dám sử dụng phương pháp này, bởi vì chúng cũng sợ chết, tùy tiện sử dụng kết cục thập phần thê thảm.

Nghĩ tới việc này, hắn liền kéo Khải Lạc Khốc Kỳ hỏi thăm bí quyết.

Nguyên lai hắn có thể thuận lợi di chuyển như vậy, tuy rằng có liên quan tới thiên phú chủng tộc, nhưng cũng có chút nhân tố khác xen lẫn bên trong.

Theo ý tứ của hắn, đầu tiên phải đem mình dung nhập vào hàng rào không gian Vũ Không đại lục, tinh tế thể ngộ quy luật vận hành của hàng rào không gian.

Hắn tìm được một quy luật như thế, dựa theo quy luật cải biến năng lượng ba động trong thân thể của mình, lừa gạt cảm giác của hàng rào không gian, tự nhiên có thể sử dụng.

Chẳng qua kỹ xảo cảm ứng quy luật vận hành năng lượng hàng rào không gian là bất truyền, hơn nữa bản thân của bộ tộc Khải Lạc Khốc Kỳ đã có, vì thế mới có danh xưng thời không thú liệp giả.

- Nói cách khác, nếu ta cũng nắm giữ quy luật vận hành năng lượng, đi theo một quy luật nào đó, cũng có thể lừa gạt những năng lượng khác, do đó có thể thuấn tức di động rồi?

Trong lòng Diệp Dương Thành tràn đầy vui sướng hỏi.

- Trên lý luận là như thế.

Khải Lạc Khốc Kỳ không dám xác định nói:

- Nhưng chưa từng có chủng tộc khác học tập sử dụng phương pháp này, cho nên…

- Nói không chừng ta chính là người thứ nhất đây?

Không đợi hắn nói hết lời, Diệp Dương Thành đã cắt đứt, cười nói:

- Nói phương pháp một chút đi, ta thử xem.

Sau một lúc do dự, Khải Lạc Khốc Kỳ cắn chặt răng làm ra quyết định.

Dù sao cả bộ tộc chỉ còn lại một mình hắn, bí kỹ cũng không cần giấu diếm.

Vì thế Khải Lạc Khốc Kỳ bắt đầu giảng thuật phương pháp cảm ứng năng lượng hàng rào không gian vận hành cho Diệp Dương Thành, Diệp Dương Thành nhắm mắt lại, tán ra tinh thần lực của mình tinh tế thể ngộ.

Nếu như nói quy luật vận hành của năng lượng hàng rào không gian tại thứ nguyên không gian giống như đồ án âm dương ngư, liếc mắt có thể nhìn thấy rõ ràng. Nhưng khi bị thần minh liên thủ cấm chế, quy luật vận hành liền biến thành vụn cát nhảy loạn đầy trời, ngũ sắc ban lan!

Dựa theo lời nói của Khải Lạc Khốc Kỳ, Diệp Dương Thành muốn thi triển thuấn tức di động nhất định phải tìm được một hạt cát quy luật vận hành dựa theo dự định bên trong những vụn cát đủ màu sắc kia.

Nhưng khi Diệp Dương Thành cảm nhận được năng lượng lưu động của hàng rào không gian, ngay lập tức bị cảnh tượng lộn xộn trước mắt làm phát mộng, đừng nói có thể cảm nhận được quy luật, thậm chí muốn thấy rõ còn thật khó khăn.

Sau một phen thử nghiệm, hắn đành bỏ qua ý nghĩ này, đồng thời trong lòng cũng bổ sung một câu, thiên phú chủng tộc đúng là thứ tốt!

Cảm thụ không được quy luật, ý nghĩa không thể sử dụng thuấn tức di động, cũng may Diệp Dương Thành đã quen với trạng thái bó tay bó chân này, cũng không cảm thấy thất vọng bao nhiêu.

Nhưng khi Khải Lạc Khốc Kỳ nghe được tiếng than nhẹ của hắn, đôi mắt vừa chuyển, không dám xác định mở miệng nói:

- Lão sư, ta có một ý tưởng không quá xác định…

- Cái gì?

Diệp Dương Thành tùy ý hỏi.

- Chính là, ân…

Khải Lạc Khốc Kỳ tổ chức lại ngôn ngữ của mình, nói tiếp:

- Chính là ngài không cảm thụ được quy luật vận hành của năng lượng hàng rào không gian, nhưng mà ta có thể.

- Ân, có ý tứ gì?

Diệp Dương Thành liền tỉnh táo, hỏi nhanh.

- Ta muốn nói, ta cảm nhận được quy luật vận hành năng lượng, ta có thể đem quy luật kia trực tiếp nói với ngài không?

Khải Lạc Khốc Kỳ nói:

- Chỉ cần ngài nắm giữ nó, chẳng phải dùng được thuấn tức di động sao?

- Không sai, không sai, nói rất đúng.

Diệp Dương Thành nở nụ cười, thật sự là có hi vọng ah!

Vì thế Khải Lạc Khốc Kỳ bắt đầu thử dùng tinh thần lực trao đổi lấy liên hệ với tinh thần lực của Diệp Dương Thành, sau đó đem phát hiện của mình truyền lại cho hắn.

Trải qua một giờ sau, Diệp Dương Thành rốt cục đã nắm giữ, sau đó điều tiết tần suất năng lượng của mình, mặc niệm một tiếng:

- Thuấn tức di động.

- Sưu!

Thân hình hắn hư không biến mất.