Khải Thánh Lực Ba Long có chút ngây ngốc nghĩ tới, hắn cũng không biết, trong đôi mắt lại một lần nữa lóe lên điểm điểm lục mang rất nhạt, nhưng vô cùng yêu dị......
- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, ngươi mang ta tới nơi này làm gì?
Enos Justin căm tức nhìn Diệp Dương Thành, dùng giọng nói gần như gầm thét quát Diệp Dương Thành:
- Ngươi rút cuộc có ý gì?
- Có ý gì? Không có ý gì.
Diệp Dương Thành nheo mắt khẽ mỉm cười với Enos Justin, quay đầu quét mắt nhìn một vòng đại thụ chọc trời xung quanh, nói:
- Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy nơi này rất đẹp sao?
- Ngươi….
Trong lồng ngực Enos Justin như bơi trong lửa giận, mặc dù không đến mức trở mặt tại chỗ với Diệp Dương Thành, nhưng vẻ mặt và giọng nói cũng đã không có gì khác biệt với trở mặt rồi.
Dĩ nhiên, tình hình trước mắt chắc chắn khiến hắn phải nổi giận, Diệp Dương Thành rõ ràng nói với hắn muốn đến nhà hắn tra tìm đầu mối mới, nhưng nửa đường lại đột nhiên thay đổi phương hướng, mang hắn đến khu rừng rậm rạp này, hơn nữa còn không chút khách khí, ném hắn từ trên bầu trời xuống!
Hành động như vậy sao không khiến Enos Justin không đi suy đoán lung tung? Nhưng cho dù hắn nghĩ đến nát óc, cũng tuyệt đối không nghĩ tới nguyên nhân thực sự Diệp Dương Thành mang hắn tới đây.
Nhìn vẻ giận dữ hiện lên trên mặt Enos Justin, Diệp Dương Thành vẫn hòa ái mỉm cười, nói:
- Đừng sợ, ta chỉ muốn ở một mình tìm hiểu một số chuyện với ngươi mà thôi.
- Ta không biết gì hết.
Enos Justin rất tức giận trả lời, tiếp theo lại bổ sung:
- Trước khi nhận được hồi báo, ta chỉ ở trong mật thất tu luyện, khi ta chạy tới vương cung, bảy hài tử của ta đều đã tử vong rồi.
- Hơn nữa, ta và người trong nhà rất tự do, xưa nay quan hệ giao tế của bọn họ, ta cũng hoàn toàn không biết, ngươi tìm ta căn bản vô dụng!
Hiển nhiên, Enos Justin đến bây giờ vẫn cho là nguyên nhân Diệp Dương Thành tìm hắn căn bản vì cái chết của bảy người kia, hoặc là nói, hắn muốn ép buộc mình từ bỏ truy cứu trách nhiệm của Khải Thánh Lực Ba Long? Enos Justin có chút oán hận nghĩ tới, chuyện đó là không thể nào!
- Không, nếu ta tìm ngươi, dĩ nhiên là có lý do của ta.
Nghe được trả lời của Enos Justin, Diệp Dương Thành không khỏi khẽ cười nói:
- Ngươi có biết quan hệ giao tế của bọn họ hay không, căn bản không quan trọng... Trên thực tế bọn họ đã chết rồi, ta cần gì phải bận tâm?
- Ngươi….
Enos Justin trợn trừng mắt, mới vừa muốn nói chuyện, lại bị ánh mắt sắc bén của Diệp Dương Thành làm cho phải ngậm miệng, chỉ có thể tức giận hừ một tiếng, không lên tiếng nữa.
- Trên thực tế cho dù trên đường không xảy ra chuyện như vậy, ta vẫn đi tìm ngươi.
Diệp Dương Thành thản nhiên nói:
- Lần này đến vương quốc Khải Khắc, mục đích chính của ta là đến tìm ngươi.
- Có ý gì?
Dự cảm không tốt lặng lẽ xuất hiện trong lòng Enos Justin, dưới loại tình huống dự cảm bất tường này, hắn theo bản năng lui về sau một bước, trên mặt đã lộ ra thần sắc cảnh giác.
Nhưng đối với phản ứng của hắn, Diệp Dương Thành hoàn toàn không để ý, chỉ nghe hắn nói:
- Bình sinh không làm việc trái với lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa, ta chỉ hỏi ngươi một câu.
- Ngươi hỏi đi.
Enos Justin đã âm thầm chuẩn bị xuất thủ, quyết định chủ ý chỉ cần Diệp Dương Thành có cử động muốn hại hắn, vậy hắn cũng không tiếc tất cả liều mạng tìm một con đường sống!
Mặc dù hắn biết cách biệt thực lực giữa mình và Diệp Dương Thành, nhưng con kiến hôi còn biết sống tạm bợ, huống chi là một vị Thần Vương một triệu tỷ?
Đối mặt với bộ dạng cảnh giác của Enos Justin, Diệp Dương Thành vẫn có thần sắc hoàn toàn không để ý, hắn quay đầu chăm chú nhìn Enos Justin, hỏi:
- Ngươi và đám súc sinh trong biển sâu rút cuộc có quan hệ gì?
- Sao? Làm sao ngươi biết.
Diệp Dương Thành bất chợt ném ra quả boom nặng ngàn tấn, chỉ trong nháy mắt đã nổ Enos Justin thành choáng váng đầu óc, hắn thất thanh kinh hô, sau đó liền lập tức ngậm miệng, theo bản năng hồi đáp:
- Thật xin lỗi, ta còn bận xử lý chuyện của bảy hài tử. Nếu không có chuyện gì khác ta mạn phép đi trước... Ngươi nói gì, ta hoàn toàn không hiểu!
Trong lòng Diệp Dương Thành thầm than nhẹ, ngươi thật sự xem ta là kẻ ngu sao? Cho ngươi đi, mặt mũi của ta còn để ở nơi nào?
-Không được rời đi một bước.
Vững vàng chặn lại đường đi của Enos Justin, Diệp Dương Thành nói:
- Thẳng thắng được khoan hồng, kháng cự bị trừng phạt, đem tất cả những chuyện ngươi biết nói cho ta nghe, ta hứa với ngươi, sẽ lưu lại một con đường sống cho ngươi, hơn nữa sau này còn không truy cứu trách nhiệm của ngươi.
- Nhưng nếu như ngươi cứ chấp mê không tỉnh, nhất định muốn đối nghịch với cả nhân loại ở Vũ Không đại lục đến cùng….
Vừa nói đến đây, kiếm quang bên hông trong nháy mắt bây ra, kích hoạt thành hình thức trường thương, Diệp Dương Thành cầm trường thương ngăn cản đường đi của Enos Justin, lạnh lùng nói:
- Vậy thì xin lỗi, nơi này sẽ là mộ địa của ngươi!
Một Thần Vương một triệu tỷ làm thế nào có thể trở thành đối thủ của một vị Thần Hoàng cường giả, mà một trăm Thần Vương một triệu tỷ, cũng quả quyết không phải đối thủ của một vị Thần Hoàng mạnh nhất, đây là chân lý được vô số người thừa nhận ở Vũ Không đại lục.
Đồng dạng Enos Justin dĩ nhiên cũng hết sức hiểu được đạo lý này, nghe được giọng nói hào hùng của Diệp Dương Thành lúc này, hắn biết Diệp Dương Thành nhất định đã nắm giữ rất nhiều đầu mối, nếu không, hắn sẽ không làm ra cử động trực tiếp như vậy?
Nhưng giữa lựa chọn tính mạng của mình và tính mạng của nhiều người khác, Enos Justin rất dứt khoát lựa chọn cái trước, hắn thậm chí không có ý niệm nói thêm mấy câu với Diệp Dương Thành trong đầu, chỉ hết sức quỷ dị cười cười, lạnh lùng nhìn Diệp Dương Thành:
- Ngươi cho rằng chỉ dựa vào ngươi, là có thể ngăn cản cước bộ của bọn chúng sao? Đây là ngươi đang tự tìm đường chết! Ha... Ha ha ha...
Một trận tiếng cười lớn vang lên trên bầu trời khu rừng, đợi đến khi Diệp Dương Thành ý thức được chuyện có gì không đúng muốn tiến lên ngăn cản, lớp da vốn trắng nõn trước kia của Enos Justin không biết bằng cách nào đã biến thành màu xanh, hết sức dọa người....
Bộ mặt vẫn duy trì dáng vẻ cười to, nhưng con ngươi đã hoàn toàn tản mất, sinh cơ đã tuyệt.
Đối mặt với cử động tự sát của Enos Justin, Diệp Dương Thành lại lộ ra nụ cười cổ quái, đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua trên trán Enos Justin, lầm bầm nói:
- Ta biết trên người đám nghiệt chướng các ngươi đều mang theo một số túi chất độc có công hiệu đặc biệt.
- Những độc chất này núp trong cổ họng, hàm răng cho tới dạ dày của các ngươi, khi cần thiết chỉ cần nhẹ nhàng đè ép sẽ chèn phá túi chứa chất độc, nhưng thứ chứa trong đó vẫn chưa hẳn trí mạng.
- Nói thật cho ngươi biết, ta đã sớm phát hiện điều bí mật này trên người một Thần Hoàng hoàn toàn bị dị thú khống chế, chín mươi chín phần trăm những túi độc chất này đều không phải dược vật trí mạng, đại đa số chỉ có thể tạo thành hiện tượng chết giả mà thôi, ngươi đừng nói cho ta hiện tại ngươi đã chết.