Chàng Trai Nhà Bên

Chương 11

Gửi đến: Don and Beverly Fuller <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Bánh Snickerdoodles

Chúa ơi, mẹ, con CHƯA quan hệ với anh ấy, được chứ? Con chỉ đang nói chuyện hôn hít nhau thôi! Sao mẹ lại đi từ hôn sang quan hệ? Được rồi, con đoán đó là tiến trình tự nhiên, nhưng bình tĩnh nào. Cái chuyện con bò ngớ ngẩn thật. Với mẹ con trông giống một con bò à? Với lại, chuyện thử quần trước khi mua đâu mất rồi? Đó là lời khuyên bố đã cho anh Robbie trước khi anh ấy đi xa học đại học. Còn con nhận được lời khuyên gì? Chuyện bò dê ngu ngốc!

Con xin thông báo với mẹ, mẹ à, con có thể cần thử một cái quần nào đó. Mẹ có từng nghĩ đến việc đó chưa? Có rất nhiều quần ở ngoài kia, làm sao con tìm được cái thích hợp nếu con không thử tất cả những ứng viên đầy tiềm năng sau một quá trình sàng lọc kỹ lưỡng? Và DĨ NHIÊN nếu con quyết định thử cái quần đặc biệt này, con sẽ dùng mọi biện pháp phòng ngừa an toàn tối đa. Vì Chúa, đây là năm thứ bao nhiêu ngàn rồi.

Mẹ LÀM ƠN đừng nói chuyện này với bố nhé. Con van mẹ đấy.

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Don and Beverly Fuller <[email protected]>

Về việc: Bánh Snickerdoodles

Con không phải hét lên như thế, con yêu. Mẹ có thể hiểu dù con viết chữ thường không in hoa. Đương nhiên mẹ tin con và biết con sẽ quyết định đúng. Và mẹ chắc chắn con đúng về chuyện cái quần. Mẹ tin con sẽ biết điều gì là tốt nhất. Con luôn thế mà.

Mẹ chỉ nghĩ quy tắc chung là không thử cái quần nào không nói đến chữ “Y”. Mẹ biết có nhiều cái quần--cụ thể là quần Pháp và Ý--sẵn sàng ném chữ “Y” ra ngay tức khắc, nhưng mẹ nghĩ quần Mỹ trầm lặng ít nói chữ đó hơn một chút. Một khi họ đã nói, mẹ nghĩ họ thường nghiêm túc.

Vậy con hãy giúp mẹ kiếm chữ “Y” trước đã nhé. Vì mẹ hiểu con, Melissa. Mẹ biết trái tim nhỏ của con dễ vỡ lắm. Mẹ đã an ủi con vì Jer rồi, đúng không?

Nên con hãy chờ cho đến khi nghe chữ “Y”, được chứ?

Mẹ xem tin tức thấy tên giết người ưa mặc đồ phụ nữ đã tấn công một phụ nữ nữa, lần này ở trên Khu Đông Thượng! Mẹ hy vọng con nhớ khóa cửa vào ban đêm, con yêu. Hình như hắn đặc biệt thích những cô size 6, nên con cần nhìn qua vai khi ra ngoài ban đêm, con nhé. Nhưng đừng quên nhìn chừng hố sụt đấy

Tái bút: Và cả máy điều hòa rơi nữa.

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Cứu tớ với

Tớ đã mắc sai lầm khi kể với mẹ về chuyện John và tớ đã hôn, và giờ bà cứ nói về những con bò và cái từ gì đó mà bà gọi là “Y”. Nhưng bà cũng làm tớ phải đắn đo suy nghĩ: Quy tắc là gì? Quy tắc ngủ chung với nhau ấy. Như sau bao nhiêu lần hẹn hò thì cậu được phép ngủ với ai đó mà không bị xem là gái hư? Có tính là hẹn hò không nếu bị ốm và anh ấy mang kem tới? Chính xác là kem vani.

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Cứu tớ với

Theo cậu từ “gái hư” có nghĩa là gì? Đó là một từ rất ch quan, nếu cậu muốn biết ý tớ. Ví dụ, tớ ngủ với Tony trong lần hẹn hò đầu tiên. Vậy tớ là gái hư à?

Ta hãy cùng xem xét việc này: Cậu thích anh chàng này. Cậu muốn nhảy xổ vào làm chuyện ấy với anh ta. Nhưng cậu lại quan tâm nếu cậu làm quá sớm trong mối quan hệ, anh ta sẽ đánh giá cậu là gái hư. Cậu có thực sự muốn ở cạnh một người có suy nghĩ miệt thị như vậy không? Dĩ nhiên là không rồi.

Cho nên tớ nghĩ câu trả lời cho câu hỏi sau bao nhiêu lần hẹn hò cậu được ngủ với người ta là: Không có câu trả lời chính xác. Mỗi người mỗi khác thôi.

Ước gì tớ có thể giúp được hơn.

Nadine

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Tony Salerno <[email protected]>

Về việc: Sex

Mel thân mến,

Chào em. Hy vọng em không phiền, nhưng Nadine đã đề cập đến vấn đề nhỏ mà em đang gặp phải--cái chuyện em Làm Việc Cần Làm như thế nào là sớm trong một mối quan hệ. Và anh nghĩ anh có câu trả lời cho em: Nếu cảm thấy được thì cứ làm.

Thật đấy. Đó là cách anh luôn sống cuộc đời mình, và nhìn xem nó hóa ra thế nào? Anh làm bếp trưởng trong nhà hàng do anh làm chủ, và anh sắp lấy một quý cô rất quyến rũ mang dép kẹp bên dưới váy Ann Taylor. Không lầm vào đâu được nh

T

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Làm ơn thứ lỗi

cho bạn trai của tớ. Không biết đã nói cậu anh ấy bị rối loạn kiến thức chưa nữa.

Nadine

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Tớ không phiền

cậu kể với anh Tony về đời sống tình dục của tớ--hay việc đang thiếu nó--nhưng cậu chưa kể cho ai trong văn phòng, đúng không? ĐÚNG KHÔNG?

Mel

Gửi đến: Peter Hargrave <[email protected]>

Từ: Dolly Vargas <[email protected]>

Về việc: Mel Fuller

Nhưng dĩ nhiên là cô ấy nên làm nó, cưng à. Cô ấy có mất gì đâu? Làm như cô ấy được trẻ ra không bằng: chẳng bao lâu nữa trọng lực sẽ bắt đầu kéo xuống những phần trong cơ thể mà cô ấy muốn chĩa về phía mặt trời nhất. Và anh biết người ta nói gì về việc tận dụng thời cơ không để lỡ rồi đấy. Nhân nói đến chuyện đó, Aaron hủy em vào cuối tuần. Anh nghĩ sao? Anh nghĩ có thể thuyết phục bà vợ bé nhỏ rằng anh đi công tác, rồi nghỉ cuối tuần với em ở Đông Hamptons? Nhà của Stephen đẹp như mơ và mọi người ai cũng kín đáo. Họ đều làm trong ngành điện ảnh, cưng à. Không phải ai cũng đều biết đến anh. Có gì cho em biết với nhé.

XXXOOO

Dolly

Gửi đến: Tim Grabowski <[email protected]>

Từ: Jimmy Chu <[email protected]>

Về việc: Mel Fuller

Ừ, nhưng nếu chị ấy ngủ với anh ta mà vẫn không tiến triển, chị ấy sẽ phải gặp anh ta hằng ngày, vì họ sống kề nhà nhau. Sẽ rất bất tiện lắm nhỉ? Đặc biệt nếu chị ấy--hay anh ta--bắt đầu qua lại với người khác. Quả là một tình huống chẳng mấy dễ chịu. Trừ phi họ lấy nhau hay gì đó, mà cơ hội này chiếm bao nhiêu phần trăm?

Jim

Gửi đến: Stella Markowitz <[email protected]>

Từ: Angie So <[email protected]>

Về việc: Mel Fuller

Anh ta quá lớn so với con nhỏ. Anh ta bao nhiêu tuổi rồi nhỉ, 35 không? Con nhỏ bao nhiêu, 27? Trẻ quá. Như em bé ấy. Nhỏ này nên tìm người nào cỡ tuổi mình ấy.

Angie

Gửi đến: Adrian De Monte <[email protected]>

Từ: Les Kellogg <[email protected]>

Về việc: Mel Fuller

Ừ, nhưng tất cả bọn con trai cỡ tuổi Mel đều bắt đầu lập công ty Internet và có thể vớ lấy một em siêu mẫu bất kỳ lúc nào họ muốn. Vậy họ muốn gì ở Mel chứ, đẹp nhưng không phải siêu mẫu? Hoặc thế hoặc họ là tay lướt ván chuyên nghiệp.

Tớ nghĩ có lẽ đúng là anh chàng này quá già.

Les

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: George Sanchez <[email protected]>

Về việc: Mel Fuller

Dù sao thì, một gã 35 tuổi đang làm gì mà vẫn độc thân hả? Có ai chợt nghĩ anh ta có thể là gay không? Không ai nói gì Mel trước khi cô nàng xử sự như một ả ngốc vì đã làm cái chuyện ngủ-với-anh ta à?

G

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Anh Chị Em Trong Văn Phòng Đang Nói Về Cậu Đấy

Cậu đang đùa à? Đừng tự mãn nữa. Bọn tớ còn nhiều việc để lo hơn là đi lo đời sống tình cảm của cậu.

Nadine

Gửi đến: Stacy Trent >[email protected]>

Từ: John Trent <[email protected]>

Về việc: Gà Kenny Rogers

Thực sự chị không bao giờ làm được cái món này trong nhà bếp chị đâu. Không đời nào.

John

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Genevieve Randolph Trent <[email protected]>

Về việc: Buổi gây quỹ

Chỉ để nhắc cháu nhớ, cháu trai yêu quý, lời hứa đến buổi gây quỹ với nội. Và, dĩ nhiên, tấm séc nho nhỏ đáng yêu của cháu nữa. Nội không nghe gì từ cháu mấy ngày nay rồi. Hy vọng mọi việc vẫn ổn.

Mim

Tái bút: Cháu nghe chuyện em họ Serena của cháu chưa?

Gửi đến: Genevieve Randolph Trent <[email protected]>

Từ: John Trent <[email protected]>

Về việc: Dĩ nhiên là cháu chưa

quên. Cháu sẽ hộ tống nội, nhớ chưa ạ? Thậm chí cháu đã lôi bộ lễ phục cũ ra khỏi kho và phủi bụi cho nó rồi. Hẹn gặp nội ở đó.

John

Tái bút: Vâng, cháu đã nghe về Serena. Ngày xưa cháu đã trách ba mẹ con bé vì sao đặt tên như thế rồi. Họ còn mong chờ cái gì nữa?

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Cô nói

cô sẽ không đi làm đến tận thứ hai nghĩa là sao? Tôi nghĩ cô đang quên điều gì đó, người đẹp ạ. Buổi Gây quỹ Nhận thức về ung thư tại Trung tâm Lincoln. Sự kiện lớn nhất của giới thượng lưu trong mùa. Theo Dolly, tất cả các vị tai to mặt lớn sẽ đều có mặt ở đó. Tôi không quan tâm cô có đang chảy máu mắt hay không, Fuller. Cô sẽ đi. Tôi sẽ phái Larry theo chụp hình. Hãy chắc chắn là cô tiếp cận được mấy bà già nhà giàu đó, nhà Astor, nhà Kennedy và nhà Trent. Cô biết họ thích thấy mặt mình trên báo thế nào mà, thậm chí là với tờ báo lá cải cũ rích nhàm chán như chúng ta.

G

Tái bút: Con búp bê ngu ngốc của cô đã quay về chỗ cũ trên máy vi tính. Mà tất cả chuyện này là sao?

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: George Sanchez <[email protected]>

Về việc: Này

Thôi la hét đi. Nếu cô ta đủ khỏe để nghĩ đến việc tình tự với một gã nào đó, cô ta đủ khỏe để lê cái mông đáng thương ra khỏi giường và làm cái công việc chết tiệt kia.

G

Tái bút: Cô nghĩ tôi đang điều hành con tàu gì ở đây hả? không phải tờ báo đưa tin làm việc cà lơ phất phơ, Wilcock.

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: [email protected]

Về việc: Em này, hồi nãy

anh có gõ cửa, nhưng em không ra mở, nên anh đoán là em đang ngủ. Anh không muốn gọi điện đánh thức em dậy. Chuyện là, tối nay anh có công tác phải đi nên sẽ không ghé qua cho đến khuya. Em sẽ không sao chứ? Anh sẽ mang thêm kem qua. Lần này chắn chắn sẽ có nhiều hạch phủ sô-cô-la cho em.

John

Tái bút: Bão Jan đang di chuyển với vận tốc 217km/giờ hướng tới Jamaica.Tối nay sẽ có lúc nhìn nó không kịp. Nó có vẻ khá dữ. Hy vọng em thấy phấn chấn.

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Tối qua

Này, thế nào rồi hả? Tớ đã cố nói George đừng bắt cậu đi, nhưng ông ấy đúng là tim gan sắt đá. Ông ấy nói cậu là phóng viên duy nhất ông ấy biết có thể lấy tin mà không làm mích. Tớ đoán Dolly không thuộc hàng xuất sắc với giới từ thiện. Rõ ràng là vì chị ấy đang ngủ với tất cả các ông chồng của mấy mợ thượng lưu. Hy vọng cậu không bị tái phát hay gì đó.

Nadine

Gửi đến: Jason Trent <[email protected]>

Đồng gửi: Stacy Trent <[email protected]>

Từ: John Trent <[email protected]>

Về việc: Em làm gì bây giờ?

Tối qua, khi em tháp tùng Mim tới buổi gây quỹ Trung tâm Lincoln, người tiến đến hai bà cháu với quyển sổ nhỏ trên tay và cây bút chì không ai khác là... Mel.

Phải, đúng thế, Melissa Fuller, phóng viên Trang 10, Tạp chí New York, người mà lần cuối em gặp, đang nằm trên giường với cuốn tạp chí Cosmo với nhiệt độ là 38. Việc tiếp theo em biết là cô ấy đứng trước mặt em diện váy ngắn với đôi giày cao chót vót và hỏi Mim có cho rằng việc gây quỹ nhận thức về ung thư ngày nào đó sẽ giúp mang lại cách chữa trị. Và rồi cô ấy nhìn thấy em nên sững lại và kêu lên, anh John!

Và Mim--anh chị biết Mim rồi đấy--xoay xoay cái đầu và nhận ra ngay tóc đỏ với giọng miền Midwest. Việc kế tiếp anh chị biết là nội mời Mel ngồi xuống với hai bà cháu và hỏi cô ấy muốn uống sâm-panh không? Thận trọng mà nói, em nghĩ đây là lần đầu tiên trong sự nghiệp phóng viên của Mel, một đối tượng đưa tin mời cô ấy ngồi xuống uống một ly tại bàn của họ. Và em biết đây là lần đầu tiên Mim cho một phóng viên phỏng vấn riêng. Em chỉ còn biết ngồi đó đá chân Mim dưới bàn mỗi lần nội bắt đầu nói xa gần về thằng cháu trai, mà dĩ nhiên là nhắc đến cả triệu lầnà Mel biết có cái gì đó nhưng đương nhiên là không biết chuyện gì. Cô ấy đinh ninh là Mim đang để ý thương em. Cô ấy nghĩ là em chịu liền, vì một bà già giàu có như Mim có thể chi trả mọi thẻ tín dụng của em. Dù cô ấy đã cảnh cáo em là tất cả 8 đứa con của Genevieve Trent rốt cuộc đều sống trong cảnh biệt lập (bác Charles, bác Sara, và cô Elaine) hay đang trong cảnh lao tù (chú Peter, chú Joe, và bố). Cô ấy nhắc thoáng qua các vụ tự tử, bác Claire và chú Frank. Thêm bằng chứng cho thấy nội ngoại hai ông đã đúng khi hối lộ nhân viên điều tra án mạng.

Ta xuất thân từ gia đình tốt đấy chứ, Jason? Stacy, chị nên đưa mấy đứa nhỏ cao chạy xa bay trong khi còn có thể. Vậy em làm gì đây? Nói với cô ấy à? Hay tiếp tục im thin thít?

Ai trong hai người có thể cho em một phát súng ơn huệ không?

J

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Jason Trent <[email protected]>

Về việc: Nói với cô ấy đi

Nói với cô ấy đi. Làm ơn. Anh van đấy. Anh không chắc có thể chịu đựng việc này thêm nữa.

Jason

Từ: Stacy Trent <[email protected]>

Về việc: Đừng nói gì

cho đến khi em đã làm chuyện chăn gối với cô ấy. Chị nói thật đấy. Vì nếu em đủ giỏi trên giường, cô ấy sẽ không quan tâm. Chị biết chị luôn nghĩ đến sex trong đầu. Dĩ nhiên tùy vào em thôi, nhưng đó là cách chị xử lý vấn đề.

Stacy

Gửi đến: Stacy Trent <[email protected]>

Từ: John Trent <[email protected]>

Về việc: Được rồi, cám ơn chị

Ồ, em nên ngủ với cô ấy. Dĩ nhiên rồi. Sao em không nghĩ đến nhỉ?

CHỊ BỊ LÀM SAO VẬY???? Ý em là, ngoài việc chị lấy anh trai em. Chị không nhớ độc thân là như thế nào à? Chị không thể cứ đi ngủ với ai đó là được. Ý em là, phải, chị có thể, nhưng nó sẽ không bao giờ có kết quả. EM MUỐN VIỆC NÀY CÓ KẾT QUẢ. Cho nên vì sao rất quan trọng là TRƯỚC KHI ngủ với nhau, bọn em thiết lập được mối quan hệ bạn bè thân thiết và đằm thắm. Đúng không? Ý em là, đó chẳng phải là điều Oprah[8] hay nói s

J

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Stacy Trent <[email protected]>

Về việc: Nhưng em không

nghĩ mình đã thiết lập một mối quan hệ thân thiết và đằm thắm rồi à? Ý chị là, em đã mang kem và rửa chén đĩa cho cô ấy, vì Chúa! Cô gái đó nợ em. Cô ấy sẽ dâng hiến thôi, đừng lo.

S

Gửi đến: Stacy Trent <[email protected]>

Từ: John Trent <[email protected]>

Về việc: Xin lỗi chị, nhưng

dòng giống Satan đang hoài thai trong chị, hay là cháu trai của em vậy? Chị làm sao thế? Cô ấy sẽ dâng hiến, đừng lo. Không ai dâng hiến vì chị mang kem cho họ cả. Nếu đúng như thế, những anh chàng lái mấy chiếc xe Ông Softee... Chị làm em cuốn theo rồi này. Không, em muốn làm việc này cho đúng. Nhưng buồn thay mọi phụ nữ em từng hẹn hò đều dán mắt vào ví tiền của em--và chúng ta đang nói đến hầu hết những cô gái mà Mim sắp xếp cho em, toàn những nhân vật nổi trội nhất trong giới thượng lưu New York không đấy, những người chị sẽ nghĩ có rất nhiều tiền trong các tài khoản ngân hàng Schwab của họ--vì vậy việc đưa họ lên giường với em không bao giờ là điều khó khăn cả. Thường thì đưa họ ra khỏi đó mới là vấn đề. Tuy nhiên, Mel, chính xác không phải là kiểu người chị gọi là nhào-vô-giường. Thật ra, cô ấy hơi rụt rè. Em không biết phải làm sao nữa. Em nói thật về việc bắn em đấy. Em không ngại nhận một viên vào giữa hai mắt đâu. Nếu mọi chuyện xong nhanh, rốt cuộc Mel không phải dẫn Paco đi dạo nữa.

John

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Stacy Trent <[email protected]>

Về việc: Vì Chúa

Hãy tấn công đi. Cứ gõ cửa và khi cô ấy ra mở, hãy kéo cô ấy ra hành lang và bắt đầu hôn sâu và táo bạo. Rồi đẩy cô ấy vào tường rồi kéo áo cô ấy ra khỏi cạp váy và đặt tay em bên dưới áo ngực cô ấy và knoiueroihnmn,/.........

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Jason Trent <[email protected]>

Về việc: Em phải thứ l

cho vợ anh. Lúc này chị dâu em là một khối hoóc-môn lớn đang rung rinh. Anh vừa đưa chị vào giường với một miếng gạc lạnh. Anh sẽ biết ơn nếu em cố gắng không thảo luận bất cứ chuyện gì liên quan tới sex với chị cho đến khi em bé ra đời. Thật ra là sáu hay tám tuần sau khi em bé ra đời. Anh chắc chắn chị đã giải thích với em, chị đang ở đỉnh cao của sex. Dù vậy, như em biết rõ, bác sỹ đã khuyên rằng trong giai đoạn thai nghén rất nguy hiểm cho em bé nếu anh chị “làm việc” với nhau--em biết mà. Vì vậy em hãy im mồm về chuyện sex siếc giữa em và cô gái đó lại. Và trong khi chúng ta đang đề cập về chủ đề này, có gì khó khăn khi đưa một cô gái đi ăn trưa đâu nào. Luôn có hiệu quả trong phim mà. Em đưa cô bé đi ăn một bữa tối lãng mạn, có lẽ là đi xe ngựa qua Công viên Trung tâm, trừ khi cô nàng là loại người nghĩ làm thế là nhàm, và nếu em gặp may, cô ấy sẽ dâng hiến. Đúng không?

Cho nên hãy dẫn cô ấy đến nơi nào đó dễ thương. Em không biết anh chàng ở Belew sao? Đó chẳng phải là nhà hàng dễ thương nhất thành phố à? Đưa cô bé đến đó. Và lần này, nếu con mèo chết tiệt có bị bệnh, cho nó chết luôn đi. Dù sao, anh nghĩ vậy đấy.

Jason

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Brittany and Ashley Trent <[email protected]>

Về việc: CHÀO CHÚ JOHN

CHÚ NGHĨ SAO VỀ TÀI KHOẢN EMAIL MỚI CỦA BỌN CHÁU? BỐ LẬP NÓ RA CHO BỌN CHÁU ĐỂ BỌN CHÁU KHÔNG DÙNG CÁI CỦA BỐ NỮA. BỌN CHÁU LẠI NGHE BỐ MẸ NÓI VỀ CHÚ VÀ CÔ TÓC ĐỎ LẦN NỮA. BỐ MẸ NÓI CHÚ KHÔNG BIẾT CÁCH ĐỂ CÔ ẤY BIẾT CHÚ THÍCH CÔ ẤY. Ở LỚP HAI, KHI CHÚ LÀ MỘT BẠN TRAI THÍCH MỘT BẠN GÁI, CHÚ CHO BẠN ẤY THẺ POKEMON ĐẸP NHẤT. HAY CHÚ KÉO TÓC BẠN ẤY. NHƯNG ĐỪNG QUÁ MẠNH. HAY CHÚ CÓ THỂ BẢO BẠN ẤY TRƯỢT PA-TANH TIẾN LÙI VỀ PHÍA CHÚ, RỒI NẮM LẤY TAY BẠN ẤY ĐỂ KHÔNG BỊ NGÃ. HY VỌNG CHUYỆN NÀY GIÚP ĐƯỢC CHÚ!

YÊU QUÝ,

BRITTANY VÀ ASHLEY

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Genevieve Randolph Trent <[email protected]>

Về việc: Nội thậm chí

sẽ không hỏi chuyện ở buổi gây quỹ là sao. Nội chỉ có thể đoán là cháu, như tất cả bọn anh chị em họ của cháu, đã hoàn toàn bị mất trí rồi. Nội nghĩ đó là do cái cô Fuller, sinh ở Lansing, Illinois, nhà Fuller. Trong cuộc đời nội, nội không tài nào hiểu nổi vì sao cháu giấu con bé như thế. Nội nghĩ con bé rất quyến rũ đấy. Nội đoán con bé bị cảm lạnh và không phải lúc nào cũng phát âm th s thành d s. Và rõ ràng là cháu đang giở trò với nó. Mắt cá của nội, nội nghĩ cháu nên biết, là đã bầm đen vì cháu đá vào nó suốt. Cháu đã luôn bị thất vọng khi dính vào phụ nữ, vậy để nội cho cháu lời khuyên này: dù cháu có đang giở trò gì, nó cũng sẽ không có kết quả mong muốn đâu, John. Con gái không thích chơi trò chơi. Ngay cả, nội nghe nói, những cô gái ở Lansing, Illinois.

Mim

Gửi đến: [email protected]eemail.com

Từ: Mel Fuller <[email protected].

Về việc: Tối kia

Đó là nhờ tất cả thuốc thông mũi em đã uống trước khi đi, thế có kỳ lạ không? Em không biết anh cũng đến đó. Anh hẳn đã viết sau khi em rời đi. Ông sếp keo kiệt khủng khiếp của em cứ bắt em đi. Em không muốn đi. Em thấy chưa khỏe. Nhưng ông ấy cứ bắt, vậy là em bôi tí mascara, mặc váy và đi, dù mũi nghẹt và đang sốt. Cũng không tệ lắm. Ý em là, tôm ngon. Không phải là em có thể nếm chúng, nhưng thôi sao cũng được.

Dù sao, em không biết anh lại đi đến những chỗ kiểu đó đấy. Anh định chụp hình à? Máy ảnh của anh đâu? Em không thấy. Cái bà Trent đó khá tử tế. Sao anh quen bà ấy? Anh đã chụp chân dung cho bà ấy sao? Buồn cười là chúng ta nghe đủ thứ về người ta, rồi chúng ta gặp họ, và họ hoàn toàn trái ngược lại. Ví dụ như em luôn nghe Genevieve Randolph Trent là một bà già băng giá và khủng khiếp. Nhưng bà ấy lại rất dễ thương. Nếu bà ấy chẳng phải một trăm tuổi, em dám chắc bà ta đang phải lòng anh, vì toàn bộ thời gian chúng ta nói chuyện, bà ấy chỉ nhìn anh thôi.

Được cái là toàn bộ tiền của mình, bà ta làm từ thiện hết. Ý em là, bà Trent. Em đã viết nhiều bài về nhiều người không biết chữ từ thiện là gì. Thật ra, tất cả con cái của bà Trent (bà có TÁM người con, anh biết chuyện đó chứ?) đều là những kẻ chỉ biết cà lơ phất phơ đang sống biệt lập hay đang chốn lao tù. Em cảm thấy buồn cho họ. Và cho cả bà ấy nữa, một chút.

Dù sao, em đã đi làm lại vì họ đúng là chẳng thể làm gì mà không có em ở quanh, nhưng không biết anh có cho phép em mời anh đi ăn một tối gần đây như một lời cảm ơn anh đã chăm sóc em khi em đang khó ở không? Cho em biết khi nào anh rảnh nhé... Bà Trent, em biết, có quyền sử dụng mọi thì giờ của anh, bởi nếu anh lấy bà ấy, anh có thể trả dứt hết mọi thẻ tín dụng của anh ngay, và thậm chí không phải lo về việc chi tiêu chừng mực trong thẻ lần nữa. Chỉ là một gợi

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: [email protected]

Về việc: Bữa tối

Không, không phải do em đâu. Tối kia đúng là lạ lùng hết sức. Ý anh là, ngoại trừ em. Em chưa bao giờ kỳ lạ cả. Anh chỉ muốn nói là tình huống. Anh biết bà Genevieve Trent lâu lắm rồi. Thật ra là cả đời anh luôn. Nhưng anh không tin có bất kỳ khả năng có chuyện lãng mạn nào phát triển giữa bà ấy và anh, bất chấp sự việc là nó có thể giải quyết các vấn đề về thẻ tín dụng của anh. Mà này, bà ấy rất thích gặp em đấy. Cái bài em viết về buổi gây quỹ rất cảm động. Anh nghĩ mọi tổ chức từ thiện trong thành phố phải gọi điện mời em đến viết về họ thôi, em viết rất thuyết phục. Còn về bữa tối, anh rất vui lòng. Có điều anh mong em cho phép anh mời em. Anh vẫn còn nợ em, nhớ chưa, vì đã cứu bác Helen? Vậy tối mai được chứ? Ý anh là, nếu em cảm thấy đủ sức đi. Anh sẽ đặt bàn--sẽ là điều bất ngờ với em đấy.

Nhưng anh cam đoan chúng ta sẽ không tới Fresche.

John