Chân Tiên

Chương 842: Xông vào Thiên đình


Đại trưởng lão Long Nguyên đã sớm chờ đợi tại nơi này, ba người gặp mặt, bắt chuyện với nhau một chút, sau đó thân ảnh chợt lóe, nhất thời xuất hiện trên đỉnh Thiên Phong.

Gió lạnh thét gào, tuyết trắng bay tán loạn, mặt đất một mảnh băng sương, đây chính là cảnh tượng trên đỉnh Liên Thiên.

Chỗ vào Thiên đình yêu tộc chính là nơi này.

Tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần so với lần tiến vào Thiên đình trước đây hoàn toàn không giống nhau, trận pháp tiến vào Thiên đình hoàn toàn không thể làm khó được hắn, không cần sử dụng Phá Thiên Chỉ phá trận.

Cổ Thần dẫn theo Ngô Tinh và Long Nguyên lên đỉnh núi Thiên Phong, dựa theo trận thế vòng vo qua lại trên dưới trăm bước liền xúc động trận thế, hư không bốn phía biến ảo, trời đất xoay chuyển, ba người xuyên toa qua không gian, xuất hiện trong một tiểu thế giới phương viên chỉ mấy trăm dặm.

Nơi này biển mây bao phủ, vô số ngọn núi quay ngược, huyền phù trong mây trắng, giống như tiên cảnh nhân gian.

Trên ngọn núi quay ngược là một mảnh đại địa, trên phiến đại địa này có hoa có cỏ có nước, thành lập một cung điện thật lớn, tại giữa trung ướng phiến đại địa có một tòa cung điện nổi bật, trước điện là một khối biển lớn, trên biển có khắc hai chữ yêu văn cực kỳ to lớn --- Thiên Đình!

Đây chính là Thiên đình yêu tộc bên trong Côn Ngô Bí Cảnh.

Thiên đình yêu tộc hiện tại xưa không bằng nay, đủ có gần năm mươi vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, trong Thiên đình, mỗi mọt tòa cung điện đều có một vị cường giả cái thế tồn tại.

- Người nào dám to gan xông vào Thiên đình?

Ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên vừa mới xuất hiện trong Thiên đỉnh liền có một thanh âm hét lớn từ trong một tòa cung điện gần nhất truyền tới, lập tức có một đạo thân ảnh từ trong tòa cung điện này lao vọt ra ngoài. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Đây chính là một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ yêu tộc, hắn vừa mới từ trong cung điện lao ra ngoài, thân thể cứng ngắc, liền ngừng cước bộ lại, trên mặt hiện rõ biểu tình kinh hãi.

Ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên, người nào không phải danh chấn đương đại?

Ô Hùng đại vương là một cường giả cái thế yêu tộc, từng tham gia trận chiến Kim Long Nhai, đồng thời còn đánh vào trong Kim Long Nhai, triển khai một lần giao phong với long tộc, làm sao không nhận ra ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên? Nhất thời thất kinh.

- Có địch!

Hầu như trong chớp mắt, Ô Hùng đại vương theo bản năng hét lớn.

Bất quá, hắn vừa mới hét xong, Ngô Tinh đã bước về phía trước một bước, một cỗ khí thế cường đại cuộn trào mãnh liệt tuôn ra, bàn tay hắn nắm lại, hóa thành một đại thủ che trời che đất bắt xuống, lòng bàn tay như đại địa, giống như một phương thế giới ập xuống, có một cỗ đại thế thiên địa cuộn trào mãnh liệt.

Ô Hùng đại vương vừa mới hô lên hai tiếng đã bị đại thủ che trời của Ngô Tinh nắm chặt, trong sát na đại thế thiên địa trói buộc khiến hắn có cảm giác thời gian tĩnh lặng, không gian tĩnh lặng, thế giới toàn bộ tĩnh lặng.

Đã không có thanh âm, đã không có màu sắc, đã không có ánh sáng, đã không còn cảm giác.

Trong nháy mắt, Ô Hùng đại vương bị Ngô Tinh triệt để khống chế, đã không còn một chút lực lượng phản kháng nào.

Bất quá, ngay trong thời gian nháy mắt này, hơn mười đạo thân ảnh từ trong các cung điện tại Thiên đình yêu tộc vọt ra ngoài, cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ đã biết có địch xâm phạm, trước tiên chạy ra. Lúc này trong lòng mỗi một vị cường giả yêu tộc đều khiếp sợ không ngớt, Ô Hùng đại vương nói thế nào đi nữa thì cũng là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ, cư nhiên ngay cả một chút sức lực phản kháng cũng không có, trong nháy mắt đã bị Ngô Tinh bắt giữ, thực lực của Ngô Tinh thực sự đã tới cảnh giới vô cùng biến thái, so với những cường giả cái thế tầng thứ nhất như Long Nguyên, Thánh Ưng, Cơ Lăng Hư còn mạnh mẽ hơn mấy phần.

- A…

Gầm lên một tiếng giận dữ, Thánh Ưng đại vương xuất hiện ngay phía trước chúng cường giả yêu tộc, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận, nhìn ba người Cổ Thần, quát lớn:

- Các ngươi thực to gan, dám dương oai trước mặt Thiên đình yêu tộc ta, muốn tìm cái chết hay sao?

Tuy nói tin tức Cổ Thần công phá Phật môn đã truyền rộng khắp thiên hạ, thế nhưng phá Phật môn là do Cổ Thần dẫn theo cường giả Đạo môn, vu tộc, đồng thời thực lực của yêu tôc không phải chỉ riêng Phật môn có thể so sánh được, đủ tranh phong với toàn bộ nhân tộc, cường giả cái thế Hợp Đao sơ kỳ chừng trên dưới năm mươi người.

Tuy rằng thực lực của Cổ Thần đã tiến vào hàng ngũ cường giả cái thế tầng thứ nhất, Thánh Ưng đại vương có dẫn yêu tộc đi tìm Cổ Thần gây phiền phức thì cũng không có tác dụng gì, nhưng điều này không có nghĩa là trong lòng Thánh Ưng đại vương sợ hãi Cổ Thần.

Về phần Ngô Tinh, cho dù trong trận chiến Kim Long Nhai từng một chưởng đánh bại Thánh Ưng đại vương, thế nhưng lúc đó chưa vượt qua Thánh Ưng đại vương quá nhiều, hắn không hề biết rằng thực lực của Ngô Tinh ngày hôm nay lại có bước tinh tiến không nhỏ.

Hơn nữa cường giả bên phía yêu tộc hắn rất đông, nhìn địch đến chỉ có ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên, không hề dẫn theo cường giả Long tộc, Đạo môn tới đây, trong lòng Thánh Ưng đại vương suy nghĩ, với thực lực của yêu tộc, muốn lưu lại ba người Cổ Thần hầu như không có khả năng, nhưng vẫn vững vàng áp qua một bậc cả ba người.

Thánh Ưng đại vương gầm lên, khí thế mạnh mẽ, thế nhưng không hề áp bức được ba người Cổ Thần mảy may.

Ánh mắt Cổ Thần như đao, khí thế cường đại, giống như núi lửa phun trào, một con gió lốc từ trong cơ thể hắn thổi mạnh, xông thẳng trời cao, thân thể chưa động, một cỗ đại thế thiên địa đã mạnh mẽ lan tràn bốn phía.

Thanh âm của Thánh Ưng đại vương lớn, thanh âm của Cổ Thần càng lớn hơn, quát lạnh:

- Thánh Ưng lão cẩu, hôm nay đặc biệt tới lấy tính mệnh của ngươi, hôm nay bản tọa muốn ngươi chết, quyết không lưu mệnh tới ngày mai!

Ánh mắt Ngô Tinh cũng rơi vào người một tên cường giả cái thế đứng trong đám yêu tộc, sát ý như sóng biển cuộn trào, không thể ngăn cản, lạnh lùng nói:

- Ngao Dương, tên phản nghịch ngươi, tàn sát đồng tộc, lâm trận trốn tránh, muốn hủy diệt cơ nghiệp muôn đời long tộc ta, tội đánh chết vạn lần, hôm nay bản thống lĩnh đại biểu cho vô số tu sĩ long tộc tới thẩm lý và phản quyết ngươi, trực tiếp diệt sát ngươi, ngươi chịu chết đi!

Ánh mắt Ngao Dương thiển cận, tuy rằng danh khí hai người Cổ Thần và Ngô Tinh quật khởi mãnh liệt, nhưng cũng suy nghĩ giống như Thánh Ưng đại vương, đối với ba người, vô luận như thế nào cũng không phải là đối thủ của toàn bộ yêu tộc, trong lòng không sợ hãi, ngược lại lớn tiếng cười rộ lên, trong tiếng cười hỗn loạn sát khí oán hận không gì sánh được.

Ngao Dương cười to, quát lớn:

- Ngô Tinh, Cổ Thần, hai người các ngươi đều là bại hoại nhân tộc, đồng thời đều là mãng phu ngu xuẩn, các ngươi cho rằng chỉ bằng vào ba người các ngươi có thể là đối thủ của toàn bộ cường giả yêu tộc? Mơ mộng hão huyền, lão tử chịu ân huệ của Thánh Ưng đại vương, trong yêu tộc được sống phong phong quang quang, ngươi có thể làm khó dễ được ta?