Chân Tiên

Chương 104: Cổ Thần ra tay


Những lời của tiểu hòa thượng khiến hai tu sĩ của Nhưỡng Tiên Các giật mình, ngẩng đầu nhìn bốn phía, có thể dạy được một đồ đệ Tiên Thiên cảnh tầng tám mười ba mười bốn tuổi, tu vi của sư phụ nhất định không kém.

Cổ Thần thầm nghĩ, tiểu hòa thượng này rốt cục lai lịch thế nào? Sư phụ là người ở đâu? Đế Đình Đại Doanh, với tôn nghiêm Tàng gia, các đại thế gia, đại tông phái đều có pháp quyết của mình, Phật môn ở Đế Đình Đại Doanh, căn bản không có ảnh hưởng gì, bởi vậy Đại Doanh có rất ít người tin Phật, thậm chí, không ít người phàm, ngây cả Phật là gì cũng không biết, hòa thượng càng ít hơn.

Chỉ có Đại Linh triều phía tây Thánh Đình Đại Kiền, ở đó mới tin Phật, thượng cổ tam đại thánh địa Thiên Đàn Tông nằm ở Đại Linh triều, trong Đại Linh triều, địa vị của Thiên Thiền Tông cao hơn Đế Đình Đại Linh một chút, Đế Đình Đại Linh cũng so tu sĩ Phật môn nắm giữ.

Tiểu hòa thượng tuổi còn nhỏ mà đã đạt đến Tiên Thiên cảnh tầng tám, về lý mà nói đủ để khiến Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ thận trọng đối đãi, nói không chừng là đệ tử thân truyền của trưởng lão đại tông môn, hoặc là truyền nhân trực hệ đại thế gia nào đó...

Nhưng Đế Đình Đại Doanh không có thế gia hay tông phái nào là thế lực Phật gia, nên đối với tiểu hòa thượng, hai tu sĩ này căn bản không cần để ý, thứ duy nhất họ để ý là sư phụ mà tiểu hòa thượng nhắc đến...

Nhìn bốn phía xung quanh, thấy không có tông tích một ai, tu sĩ bên phải hắc hắc cười nói:

- Tiểu tặc, cho dù sư phụ của ngươi có là thiên vương lão tử, ăn trộm ngọc quỳnh tiên nhưỡng của Nhưỡng Tiên Các thì phải nghe theo Nhưỡng Tiên Các, hắc hắc... nếu ngươi không chủ động giao ngọc quỳnh tiên nhưỡng ra, vậy chúng ta đành phải động thủ... Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn

Tu sĩ bên trái nói:

- Nhưỡng Tiên Các ta chuyên môn luyện chế ngọc quỳnh tiên nhưỡng cho Đế Đình, đắc tội với Nhưỡng Tiên Các, là đắc tội với Đế Đình, hắc hắc... bất luận sư phụ ngươi bản lĩnh lớn thế nào, dám chống đối Đế Đình hay không? Tề sư phụ, đối phó với tên tiểu tặc này mình đệ đủ rồi, huynh đứng một bên giúp đệ áp trận, đợi đệ bắt sống hắn, giải về Nhưỡng Tiên Các giao để các vị trưởng lão, lột da rút gân...

Tu sĩ họ Tề lùi ra sau mấy bước, nói:

- Được, Hàn sư đệ, chỉ là một Tiên Thiên cảnh tầng tám mà thôi, đệ ra tay một mình là đủ rồi...

Thấy hai ngươi muốn động thủ thật, tiểu hòa thượng lẩm bẩm:

- A di đà Phật, hai vị thí chủ sao phải động thủ chứ? Các vị xem khu rừng này có hoa có cỏ, đẹp biết chừng nào, ngộ nhỡ các vị không đánh trúng ta mà làm hỏng số hoa cỏ này thì không tốt chút nào, như vậy sẽ phá hoại hoàn cảnh, nếu hai vị thí chủ tức giận thật, tiểu hòa thượng niệm cho các vị vài đoạn vô lượng thọ kinh, đại từ bi chú, dưỡng sinh kinh, an thần chú, vãng sinh chú có được không? Đảm bảo khiến các vị hết giận, tâm tư an nhàn, sớm siêu thoát vô lượng vãng sinh...

- Tên tiểu tặc này, tóc không có một cọng mà nói nhiều thế, đợi lão tử siêu thoát cho ngươi trước, rồi ngươi muốn niệm vô lượng thọ kinh, vãng sinh chú gì cũng được!

Tu sĩ họ Hàn giận dữ quát một tiếng, một chân dẫm mạnh, một đường kiếm cương dài hơn mười trượng đột nhiên xuất hiện, chém về phía tiểu hòa thượng, trường kiếm trong tay hắn là một món thượng phẩm pháp khí, uy lực một kiếm vô cùng lớn.

Cổ Thần núp trên cây, tạm thời không có ý định ra tay, tiểu hòa thượng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng tám, một chọi một không dễ gì đánh bại, vừa hay có thể xem tiểu hòa thượng chiến đấu, Cổ Thần kiếp trước Phật, Nhu, ma, đạo, yêu... môn thần thông nào cũng đã tiếp xúc, tiểu hòa thượng xuất thủ, hắn khẳng định có thể nhìn ra lai lịch.

Hơn nữa, cứu người cũng là một môn học, nhất định phải ra tay vào thời điểm người được cứu nguy hiểm nhất, như vậy người cứu mới khiến người được cứu sản sinh cảm kích.

Một đường kiếm cương chém xuống, tiểu hòa thượng không né không tránh, thân thể bất ngờ lóe lên, bắn ra một trận kim quang, nhìn đường kiếm cương đang chém xuống, tiểu hòa thượng tay phải chỉ về phía trước, một đường chỉ cương chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng đột nhiên bắn ra, điểm lên kiếm cương.

Ầm một tiếng lớn, vô số sóng khí trào dâng, tỏa ra bốn phía, tiểu hòa thượng thân thể không lùi, kiếm cương của tu sĩ họ Hàn bị chỉ cương điểm, biến mất không chút dấu vết.

Cổ Thân hai mắt trợn tròn, giật mình thảng thốt, chiêu mà tiểu hòa thượng vừa dùng là công pháo "Kinh tiên nhất chỉ" của Hư Thiên Tông. Dù là đồ đệ của Hư Thiên Tông, nếu như không phải là người nổi trội, tu vi cao thâm, cũng không thể học kinh tiên nhất chỉ, tiểu hòa thượng này sao lại biết?

Cổ Thần hai mắt sáng rực, nhờ lại hồi ức khó quên kiếp trước, Hư Thiên Tông bị Tàng Thiên Cơ diệt, Cổ Thần bị Vô Chân bắt, có một ngày, đột nhiên xuất hiện một đạo sĩ trung niên, một hòa thượng thanh niên, đạo sĩ và Tàng Thiên Cơ cùng xuất thủ, không bên nào thua kém bên nào, tiểu hòa thượng đấu với Vô Chân, cũng chiếm ưu thế.

Cổ Thần tranh thủ lúc đạo sĩ và hòa thượng đấu với Tàng Thiên Cơ và Vô Chân mới có thể chạy thoát, kể từ sau đó, Cổ Thần không gặp lại đạo sĩ và hòa thượng nữa. Nhưng đạo sĩ và hòa thượng đó cũng có thể coi như ân nhân cứu mạng của Cổ Thần, không có họ, Cổ Thần không thể chạy thoát khỏi tay Tàng Thiên Cơ và Vô Chân.

Nên, Cổ Thần luôn ghi nhớ một đạo một tăng đó trong lòng, bởi, một đạo một tăng đó không chỉ cứu mạng Cổ Thần, hơn nữa, tất cả công pháp họ dùng đều là pháp quyết Hư Thiên Tông, chỉ vì sau này không có cơ hội gặp lại, Cổ Thần cũng không biết, một đạo một tăng đó có quan hệ gì với Hư Thiên Tông?

- Tiểu hòa thượng này, chính là hòa thượng thanh niên cứu mạng ta kiếp trước?

Cổ Thần ngộ ra, hòa thượng có tuổi tác tương đương Cổ thần, bây giờ không phải cũng mười ba mười bốn sao?

Tu sĩ họ Tề thấy hòa thượng chỉ một cái mà đã tiêu diệt kiếm cương của tu sĩ họ Hàn, mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, liền sau đó, kiếm cương lóe lên, quát:

- Hàn sư đệ, tiểu tặc thực lực không thấp, chúng ta liên thủ cùng lên...

- Được...

Tu sĩ họ Hàn quát một tiếng, đồng thời kiếm cương nổi lên, chém thêm một đường về phía tiểu hòa thượng.

Đối diện với hai đường kiếm cương, khuôn mặt nhăn nhở của tiểu hòa thượng cũng lộ ra vài phần nghiêm trọng, hai người này đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng chín, một chọi một còn khó đối phó, hai người đồng thời ra tay, uy lực tăng gấp đôi.

Tiểu hòa thượng hai chân cùng động, là bí pháp Ngưng Hư Đạp Thiên bộ của Hư Thiên Tông, tránh khỏi kiếm cương của tu sĩ họ Hàn, kinh tiên nhất chỉ lại xuất ra, đánh trúng kiếm cương của tu sĩ họ Tề. Cũng giống như một kiếm vừa rồi, chỉ cương vừa điểm, kiếm cương lập tức tan.

Chỉ có điều, tu vi của tu sĩ họ Tề cao hơn tu sĩ họ Hàn, tiểu hòa thượng điểm tan kiếm cương, thân thể rung một cái, tự động lùi lại phía sau một bước, tu sĩ họ Hàn thấy vậy, kiếm cương bạo trướng, một kiếm vung ngang.

Tu sĩ họ Tề thúc Tiên Thiên chân lực, kiếm cương lại nổi lên, kiếm ảnh vừa động, liên tục chém ra ba kiếm, từ ba phương hướng chém thẳng về phía tiểu hòa thượng.

Tiểu hòa thượng nghiêm sắc mặt, chặn đứng đòn liên thủ của hai người. nhưng hình như có chút khó khăn....

Đúng lúc nãy, không trung đột nhiên có một đường kiếm cương chém xuống, đường kiếm cương dài hơn mười trượng chụp cả tu sĩ họ Tề lẫn họ Hàn vào trong.

Lúc nãy tiểu hòa thượng nói sư phụ của hắn đang ở gần đây, lúc đường kiếm cương đột nhiên xuất hiện, cả họ Tề lẫn họ Hàn đều giật mình, từ bỏ việc công kích tiểu hòa thượng, kiếm ảnh nhảy lên, hai đường kiếm cương nhất tề chém vào đường kiếm cương trong không trung.

Cổ Thần dồn sức chém xuống, cộng thêm Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa thân thể, uy lực một kiếm vượt xa hai người Tề, Hàn.