Cá Mực Hầm Mật

Chương 16: Cao thủ trong cuộc !

Anh chỉ cảm thấy nhàm chán, muốn thay đổi thủ đoạn chèn ép với mấy thành viên trong đội.

Nhanh chóng bắt đầu thi đấu, vẻ mặt Gun đã trở lại như cũ, khôi phục vẻ lạnh nhạt, bắt đầu quan sát vòng knockout của SP.

...

Cả hội trường tối sầm lại.

Sau lưng, đột nhiên có người âm thầm lay vai cô.

Cô quay đầu lại, Việt Quất nháy mắt ra hiệu cho cô, dùng khẩu hình nói: đi toilet.

Cô nhìn Gun vẫn đang chăm chú xem màn hình lớn trên khán đài phát sóng trực tiếp, lặng lẽ đặt ba lô tại chỗ ngồi, khom lưng ẩn mình đi vào nhà vệ sinh cùng Việt Quất. Chân vừa mới bước vào, liền bị Việt Quất giữ lại, kéo tới đại sảnh hẻo lánh: "Cá mực nhỏ----" "Tớ sẽ cố gắng xin chữ ký cho cậu," Cô giơ tay đầu hàng, tỏ vẻ đáng thương, "Có được không?"

"Chữ ký để sau đi," Việt Quất nheo mắt, tiến lại gần, đôi mắt đen nháy lanh lợi phản chiếu bóng của cô, "Nói rõ ràng cho tớ, cậu và nam thần của chồng tớ đã xảy ra chuyện gì rồi?"

"Thì..."
dien.dan.le.quy.don
...

Chỉ trong mười phút, cô nói rõ ràng mọi chuyện diễn ra trong một tuần lễ, sau đó lặng lẽ cúi đầu: "Không phải là không nói cho cậu biết, cảm giác tỏ tình mà bị từ chối rất mất mặt..."

Nói chưa dứt lời, một ngón tay chọc vào trán cô: "Tỏ tình? Tỏ tình là điều tối kỵ trong việc theo đuổi đấy có biết không?! Ai lại có cảm tình với một người phụ nữ mới gặp hai lần đã tỏ tình rồi? Hả? Trí thông minh của cậu bị chó tha đi rồi sao?"

"...Tớ không muốn tỏ tình đâu, nếu không nói rõ ràng sẽ bị hiểu nhầm là thích cái tên ẻo lả kia..."

"Không có chín phần mười nhan sắc, đến bây giờ ngay cả chín phần tình cảm của người đàn ông kia cũng không có, lại còn là mối tình đầu? Thầm mến? Tỏ tình? Cậu như vậy mà đòi theo đuổi được nam thần của chồng tớ sao?"

"..."

Việt Quất xoa xoa ngón tay chọc đến đau của mình: "Điều ngu xuẩn nhất trong theo đuổi chính là đối phương chưa thấy bất kỳ ưu điểm gì của cậu mà đã xông đến nói thích người ta, có quỷ mới có thể chấp nhận loại rắn thành tinh này. Cậu phải hiểu, muốn ở bên cạnh anh ấy, phải thể hiện những sở trường, tốt đẹp nhất, đặc biệt nhất, thậm chí là thu hút ánh nhìn của người đàn ông khác, nhưng không thể thừa nhận là thích anh ấy, để anh ấy lo nghĩ, để anh ấy suy đoán, rõ ràng cảm thấy cậu thích anh ấy, nhưng vẫn không có được đáp án, hiểu chưa?"

"...Ừ."

"Để anh ấy mở lời hỏi cậu trước, ám hiệu trước, tỏ tình trước, hiểu chưa?"

"...Ừ."

...

...

Sau mười phút nghe giáo huấn như nhồi vịt, cô lại im lặng, trở về chỗ ngồi cạnh anh, cứ suy nghĩ về lời nói của Việt Quất: anh vẫn chưa chịu giải thích, đã nói lên rằng anh không ghét chuyện đó, thậm chí đã có thiện cảm với cô.

Có...thật sao?

Cô hơi thấp thỏm, nhìn lén anh: sao mình không nhìn ra...

Gun thì hiển nhiên suốt dọc đường đã rời đi một lần rồi, cầm bình giữ nhiệt từ phòng nghỉ, tiếp tục rót nước vào cốc giấy, uống từng ngụm để thông cổ họng. Anh cảm thấy, cô gái ngồi bên cạnh lại bắt đầu không an phận ngắm anh... Anh cầm cốc giấy, ghé vào môi, phát giác thấy ánh mắt nho nhỏ yếu đuối đã lén dời đi.
dien.dan.le.quydon
...

Cuộc thi đấu rất ngoạn mục.

Khi K&K thắng cả bốn vòng thì toàn hội trường tràn ngập tiếng vỗ tay.

Tiếng vỗ tay khiến người dẫn chương trình hưng phấn chúc mừng, ngoài ra còn có năm cậu con trai đứng dậy làm động tác cảm ơn, là một cảnh tượng xa lạ mà cô chưa từng nhìn thấy. Cô chưa từng xem thi đấu ở khoảng cách gần như vậy, tựa như trò chơi này lập tức trở nên to lớn vô cùng...

Cô không tự chủ vỗ tay giống như những người trong hội trường đến nỗi đỏ cả lòng bàn tay.

Năm người kia đi xuống, tới lướt qua Gun, Gun hơi nhếch khóe miệng, gật đầu với từng người.

Đây là một thắng lợi khá bất ngờ, anh không định xem tiếp trận tứ kết còn lại của SP, đứng lên, vỗ sau lưng Đồng Niên, ý nói cô có thể đi được rồi.

Vì vậy, giữa trận thi đấu tiếp theo, toàn bộ thành viên K&K đều rời đi.
dien.dan.lequydon

...

Đồng Niên đi theo sau anh, cảm giác lưng mình thỉnh thoảng lại bị Việt Quất hung hăng chọc chọc liên tục... Cuối cùng đi theo anh vào phòng nghỉ VIP mới nói ra nửa câu: "Chúc mừng... Mọi người thắng rồi."

Việt Quất muốn té xỉu, lạt mềm buộc chặt là thế này hả?!

Gun ném bình giữ nhiệt vào trong ba lô, kéo khóa, nhấc lên, đeo lên vai, xoay người nhìn xuống đỉnh đầu cô.

Đồng Niên lập tức trở nên căng thẳng.

"Không phải cô muốn giải thích sao?" Bởi vì nói quá nhiều, giọng nói của anh càng khàn, càng lộ vẻ áp bức.

Cô sửng sốt.

À, đúng rồi, giải thích, cô bừng tỉnh, nhẹ giọng hỏi: "Bây giờ có thể rồi hả?"

Nghe lén Việt Quất...

Không nên giải thích!! Giải thích sẽ không còn cơ hội đâu!! Để người ta hiểu lầm đi, đây chính là mở đầu một mối tình!!

Gun phát hiện, cô gái xa lạ đi theo Đồng Niên đang đứng nghe lén, lạnh nhạt nhìn về phía cô gái đó. Người đằng sau lập tức rùng mình một cái, tự nhận ra, lui về phía sau một bước, hai bước, ba bước...

"Hoàn toàn có thể rồi," Hai tay Gun đút trong túi quần, cúi người xuống trước mặt cô, nhìn thẳng vào mắt cô, "Trước tiên là nói thử một lần với tôi trước đi, cô định giải thích thế nào?"

"Nói thử sao?" Cô nói lắp bắp.

"Để tôi nghe xem, cô có thể giải thích rõ hay không," Anh vẫn nhìn ánh mắt cô, "Tôi không muốn lãng phí thời gian của mọi người."

"Tôi... sẽ nói, tôi và Hàn Thương Ngôn..."

Đồng Niên vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt anh, lúc này, giờ phút này, ngay bây giờ, trong ánh mắt đó nhìn rõ bóng dáng chính mình, nhưng hoàn toàn không biết nói thế nào.

Trong tai đều là tiếng thình thịch, thình thịch...

Tôi và Hàn Thương Ngôn... làm sao đây...

"Sao không nói nữa?"

Thình thịch...

Anh còn muốn nói gì nữa chứ, cứ như vậy nhìn cô gái này với gương mặt trắng bệch dần chuyển sang ửng hồng, quả thật so với Appledog nổi danh hay đỏ mặt năm đó còn nghiêm trọng hơn... Bỗng nhiên cảm thấy, hình như mình đã quá đáng rồi? Cô gái này chỉ thích mày mà thôi, không phải là tội ác tày trời, kiềm chế lại, coi cô như là thành viên trong đội giáo huấn như vậy có vẻ rất quá đáng rồi, anh tự nói với mình.

Vì vậy, giữ lại một chút lương tâm, hắng giọng:

"Nói thẳng ra, tôi không muốn có bạn gái," Anh đứng thẳng, nhìn về phía mấy đứa đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về, "Những đứa con trai kia, nhỏ nhất mới mười lăm tuổi, đã đem tất cả tương lai, tiền đồ giao hết trên tay một mình tôi, chỉ mong có một ngày có thể khoác quốc kỳ lên người, vô địch thế giới, chứng minh cho bố mẹ rằng sự lựa chọn của họ không hề sai. Cho nên, tôi không có nhiều thời gian, không có tinh thần để đối phó với bất kỳ người nào ngoại trừ K&K."

Anh nói xong, tầm mắt hướng xuống, nhìn cô: "Nghe rồi hiểu không?"

...

Đồng Niên không ngờ rằng anh có thể nói một cách thẳng thắn như vậy, không tự chủ gật đầu một cái.

Đây là thế giới của anh, một thế giới lạ lẫm.

Làm cho người ta bái phục, nhưng cũng đáng để ngưỡng mộ.

...

Đúng lúc đó, Dt đi tới sau lưng anh, nghe thấy đoạn nói chuyện kia, khó kìm được tầm mắt nhìn sang, nhìn dáng vẻ cao ngạo, giả bộ lớn lao của Gun đánh lừa cô gái nhỏ đáng thương.

Thật không nhìn nổi.

Mỗi lần từ chối người khác đều khác nhau, lần này là kì lạ nhất, còn nói đến chuyện của câu lạc bộ.

Dt thật lòng cảm thấy, cô gái này hoàn toàn có thể mang một tâm hồn mỏng manh, cô gái trong sáng như vậy nhất định không thể chơi đùa, nếu đi theo Gun sẽ bị hủy hoại... Cho nên hắn lựa chọn yên lặng, xoay người đi khỏi.
Sau đó, có thích hay không, có xin chữ ký hay không? Hoàn toàn như mây trôi đi.
Đồng Niên và Việt Quất cảm thấy thỏa lòng, chúng ta đã đủ nông cạn, đủ hồ đồ rồi, nhìn Gun và những người trong K&K rời đi. Mọi người không biết tại sao chị dâu lại bất hòa với lão đại, mặc dù có suy đoán, nhưng vẫn không dám hỏi, chỉ là lúc rời đi, rối rít gật đầu với Đồng Niên, chị dâu vẫn niềm nở tươi cười rất nhiệt tình...

Tác giả có lời muốn nói: ╮(╯▽╰)╭ Gun bị mọi người gọi là thần côn, không phải không có nguyên nhân.....