Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 812: Làm thế nào để chứng minh được cặn bã là cặn bã đúng là một vấn đề khó khăn

Đồng chí cảnh sát ngồi bên cạnh nói: “Nếu như giấy chứng tử của bọn họ là thật, sự thật rõ ràng như thế, phía chúng tôi đương nhiên sẽ tiếp nhận.”

Nhạc Bằng Trình kêu gào: “Nhưng cái bọn họ cầm đến là giả mà bởi vì tôi đã chết đâu?”

Cảnh sát: “Vậy ông chứng minh ông còn chưa chết đi xem nào?”

“Nhưng… tôi vẫn đang sống là minh chứng tốt nhất rồi còn gì, tôi làm sao mà chứng minh được tôi chưa chết?”

“Vậy thì đó là việc của ông, cảnh sát chúng tôi chỉ dựa vào bằng chứng để phá án thôi.”

“Các người là cảnh sát, các người nên đi điều tra…”

“Người ta đã cung cấp sự thật rồi, chúng tôi tại sao phải điều tra làm gì nữa?”

“Các người, các người… tôi biết ngay mà, các người đã cấu kết với Nhạc Thính Phong rồi chứ gì? Các người…”

“Vậy thì ông đi kiện đi!”



Lúc sắp đi, cảnh sát còn thông báo với Hạ Lan Minh Đức, vợ ông ta bây giờ đang là đối tượng bị tình nghi, thế nên trong thời gian điều trị không thể đi đâu hết, nếu như chạy sẽ trở thành đối tượng bị truy nã.

Vẻ mặt của Hạ Lan Minh Đức cực kì khó coi, ông ta gật đầu không nói gì.

Xe cảnh sát vừa mới đi khỏi, xe cứu thương liền đến đưa cả hai mẹ con Hạ Lan phu nhân đi. Hạ Lan Minh Đức cũng đi theo, ông ta còn ở lại đây để làm trò cười cho người khác nữa à?

Bữa tiệc từ thiện vốn dĩ náo nhiệt như thế giờ chỉ còn lại một đống hỗn độn.

Nhạc Thính Phong vẫn chưa để những người khác rời khỏi đây, người của anh vẫn chặn ở cửa ra vào của hội trường.

Anh nói: “Chuyện xảy ra ngày hôm nay, từ đầu đến cuối mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng, chắc chắn rằng mọi người cũng biết rõ Hạ Lan phu nhân cấu kết với tình nhân, giả mạo làm cha ruột của tôi, muốn xâm nhập vào nhà chúng tôi…”

“Đúng thế, đúng thế, chúng tôi đều rất rõ ràng. Hạ Lan phu nhân thật chẳng ra gì, sao có thể làm ra những chuyện như thế này được, quá là độc ác. Nhạc phu nhân đánh rất hay….”

Ngay lập tức có người đứng bên cạnh nói theo: “Nhạc phu nhân căn bản là không có đánh bà ta, là do bà tự tìm đường chết thôi.”

Nhạc Thính Phong nhếch môi: “Nếu đã như vậy thì xin mời các vị đưa điện thoại ra, sau khi chúng tôi xác định trong điện thoại không có bất cứ một video hoặc ghi âm nào thì mới có thể để các vị rời khỏi đây. Chuyện này có liên quan đến danh dự và uy tín của nhà họ Nhạc, nếu như bị lộ ra ngoài vậy thì không hay chút nào, phải không?”

Đương nhiên có người không đồng ý, bây giờ đối với mọi người, điện thoại là thứ vật dụng quan trọng nhất trong cuộc sống, trong đó ẩn chứa rất nhiều bí mật, rất nhiều cặp vợ chồng có điện thoại gọi đến đều không thể nghe trước mặt nhau, phải chạy ra chỗ khác mới được, sao có thể để người khác tra xét điện thoại của mình?

“Cái này… cái này… Nhạc thiếu, làm như vậy không hay lắm đâu, tự chúng tôi sẽ xoá hết những gì đã quay được là được rồi mà?”

“Xin lỗi, bây giờ ngay cả gia đình của bạn thân còn không thể tin tưởng huống chi là người khác?” Thái độ của Nhạc Thính Phong cực kì cương quyết.

“Nhạc thiếu, dù sao anh cũng không phải là cảnh sát, anh không có quyền tra xét chúng tôi, anh làm thế này là xâm phạm đời sống riêng tư của chúng tôi.”

“Không sao, những người không đồng ý người của tôi tra xét có thể đợi, đợi đến khi nào mọi người đồng ý thì mới được phép đi khỏi nơi này. Tôi xin phép được đi trước, hôm nay mẹ tôi đã chịu tổn thương nặng nề đến như thế, tôi phải đưa bà về nhà nghỉ ngơi.”

Những gì Nhạc Thính Phong nói cực kì rõ ràng, không cho kiểm tra cũng được thôi, vậy thì cứ đợi ở đây đi, không chịu hợp tác thì đừng hòng ra khỏi đây.

Nhạc phu nhân lập tức ôm ngực, “ôi” một tiếng, nói: “Thanh Ti, bác đau đầu, đau ngực quá, đến đây đỡ bác đi con.”

Yến Thanh Ti vội vàng chìa tay ra đỡ lấy Nhạc phu nhân.

Có người hét lên: “Nhạc Thính Phong, anh đừng có tưởng nhà họ Nhạc các người thế lực lớn là có thể một tay che trời, anh làm như thế là phạm pháp, tôi muốn kiện anh…”

Nhạc Thính Phong cười thản nhiên, nói: “Vậy khi nào các người ra khỏi đây rồi hẵng nói, tôi đang chờ đấy.”