Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 725: Tôi có thể yên tâm ra tay rồi

Hạ An Lan giật mình, gật đầu: “Ngài yên tâm, tôi sẽ không quên chuyện đó đâu.”

Sau khi anh và thư ký rời đi, tổng thống thở dài.

Thư ký sinh hoạt bên cạnh tổng thống nói: “Tại sao ngài nhất định phải ép thị trưởng Hạ kết hôn? Đối với anh ta mà nói, thực ra không kết hôn có rất nhiều cái lợi, ít nhất là không bị người ta động đến đời tư.”

Tổng thống thở dài: “Trước đó tôi cũng nghĩ như vậy, có điều, đây là con dao hai lưỡi. Không kết hôn, không có gia đình, anh có thể không cần thiên vị, thế nhưng quyền lực trong tay anh ta sẽ là một con dao liều lĩnh bất cẩn. Chỉ có kết hôn rồi, có gia đình của riêng mình rồi, mới khiến anh ta thận trọng hơn, suy nghĩ chu đáo hơn.”

Tổng thống có nỗi lòng của riêng mình, ông hy vọng người mà Hạ An Lan lấy là người mà ông giới thiệu.

Như vậy, đợi đến lúc ông nghỉ hưu rồi, vẫn có thể duy trì quan hệ như vây giờ với Hạ An Lan, như vậy ông ta vẫn địa vị không thể lung lay được trên đàn chính trị.

Chỉ cần đã ngồi lên chiếc ghế này, thì ai muốn xuống?

Đã từng nếm trải quyền lực khổng lồ như vậy, thì ai cam lòng từ bỏ hoàn toàn?

Ai mà không mong, cho dù mình không giữ chức nữa, nhưng vẫn nắm trong tay quyền lực vốn có.

Có điều, trong lòng ông biết rất rõ, Hạ An Lan không phải là một người dễ nắm bắt. Anh ta gần như là một người không hề có nhược điểm.

Chỉ có mỗi lần này, anh ta lại có thể bất chấp tất cả để liều mình báo thù nhà họ Tăng.

Anh không quan tâm tương lai có lên được chức tổng thống hay không, không cần quan tâm xem tiền đồ của mình có bị ngăn chặn hay không.

Lần đầu tiên tổng thống biết rằng, một Hạ An Lan vốn dĩ lý trí đến mức hoàn hảo, lại có lúc ngông cuồng như vậy.

Thế nên ông muốn nhân lúc này, hy vọng có thể nắm được điểm yếu của anh ta.

Nếu như có thể kết thông gia với nhà họ Hạ, thì sẽ là một cơ hội tốt cho ông ta.

Trong chính trị, không có mối liên kết nào vững chắc hơn liên kết hôn nhân.



Bước từ dinh thự tổng thống ra, trên xe, thư ký rất xúc động, nói: “Thị trưởng, tổng thống thật là một người dễ gần, lại quan tâm đến đời sống cá nhân của ngài như vậy. Tôi không ngờ rằng, hóa ra tổng thống lại là một bề trên đáng kính như vậy.”

Nét mặt Hạ An Lan không tốt lắm, lúc nãy anh chưa nghĩ ra, tại sao tổng thống lại dính chuyện đó với chuyện cá nhân của anh.

Thế nhưng sau khi đi ra, anh đã hiểu rồi.

Làm chính trị, làm gì có đề nghị nào vô duyên vô cớ. Tổng thống kiên quyết muốn anh kết hôn, chắc chắn là có tính toán của riêng ông.

Hạ An Lan không hy vọng là do mình nghĩ quá nhều, quan hệ giữa anh và tổng thống luôn rất gần gũi. Lúc đầu anh bước lên đàn chính trị, tổng thống là cạ đầu tiên của anh. Sau này, anh được đề bạt nhanh như vậy, cũng có mối liên quan không thể chối cãi với tổng thống.

Thậm trí có thể nói rằng, bao nhiêu năm nay, tổng thống có thể một phát đánh bại bao nhiêu đối thủ cạnh tranh, cũng có mối quan hệ không thể chối cãi với những kế sách mưu lược mà Hạ An Lan đề ra.

Cũng chính vì như vậy, quan hệ giữa hai người mới có điểm khác biệt.

Thế nhưng, Hạ An Lan không hy vọng, lần này cạ cũ lại có âm mưu với anh.

Chuyện hôn nhân, hoặc là anh không muốn, nếu có muốn thì tuyệt đối không thể tùy tiện.

Thư ký nhìn Hạ An Lan không nói gì, sắc mặt cũng không được tốt. Anh ta vốn dĩ còn đang xúc động, đột nhiên không dám nói gì nữa, ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Hạ An Lan lấy điện thoại ra gọi điện cho Cục trưởng Sở: “Tôi vừa đi gặp tổng thống rồi, ông ấy đã đồng ý hết. Anh có thể bắt đầu công việc rồi.”

“Thấy chưa, thế này tốt biết bao, anh dễ làm, tôi cũng dễ làm. Đã vậy thì, tôi cũng yên tâm ra tay rồi.’