"Nếu những lời Du tiên sinh nói khiến anh vẫn thấy chưa hài lòng, chi bằng thế này, phía nhà trường chúng tôi sẽ thông báo phê bình hai em học sinh này, đợi sau này khai giảng, bắt chúng làm thêm kiểm điểm? Như vậy đã được rồi chứ.”
Đây là kết quả sau khi thầy hiệu trưởng tính toán, cân nhắc. Du Dực đền tiền, phía nhà trường thông báo phê bình, nhưng không ghi lại, đồng nghĩa với sau này sẽ phê bình một chút, giơ cao đánh khẽ.
Trong lòng ba của Mã Siêu Kiệt vẫn chưa hài lòng, nhưng hắn ta lại không ngốc, nhìn thấy dáng vẻ Lộ Hướng Đông cung kính lễ độ với Du Dực như vậy, hắn ta cũng có thể đoán ra, không xử được một nhân vật lợi hại này.
Thế nhưng hắn ta vẫn không cam tâm, vẫn muốn bọn họ xin lỗi con trai mình.
“Vậy... xin lỗi...”
Du Dực cắt ngang lời hắn ta: “Không sai, không thể quên việc xin lỗi, con trai anh nhất định phải xin lỗi cháu trai tôi, đây không phải là việc anh có đồng ý hay không. Nếu các người không chịu xin lỗi, tôi sẽ không bồi thường số tiền này, hình phạt của nhà trường chúng tôi không nhận, nếu phía nhà trường cứ khăng khăng xử phạt thì cũng không sao cả, cùng lắm tôi sẽ chuyển trường cho cháu trai tôi, với thành tích của cháu trai tôi, cả thành phố này có nhà trường nào không muốn giành lấy?”
Hiệu trưởng vừa nghe thấy thế liền sốt ruột, chuyển trường, vậy thì không được đâu, Nhạc Thính Phong là bảo bối của trường bọn họ đó.
“Du tiên sinh đừng nóng vội, chúng ta có vấn đề gì đều có thể từ từ thương lượng có đúng không?”
Thầy hiệu trưởng vội vã khuyên ba của Mã Siêu Kiệt: “Mã tiên sinh, thật ra thành ý của Du tiên sinh đã đủ lắm rồi, dù sao cũng là con trai anh làm sai trước, bảo con trai anh xin lỗi một câu, đó cũng là việc nên làm.”
Ba của Mã Siêu Kiệt cắn răng nói: “Tôi thấy thầy chính là cố ý thiên vị bọn họ, dựa vào cái gì, cậu ta đánh con trai tôi rồi lại còn muốn con trai tôi xin lỗi.”
Du Dực ha ha cười: “Vậy chẳng phải là nói không vô ích rồi sao? Loại oắt con không có đạo đức như con trai anh, nếu nó không xin lỗi, sau này tôi sẽ để cháu trai tôi gặp nó một lần sẽ đánh nó một lần, đánh đến lúc nào nó chịu xin lỗi mới thôi.”
Hôm nay, anh nhất định phải tranh lại khẩu khí này.
Không xin lỗi, không xong.
Những lời nói hung hăng đó khiến ba của Mã Siêu Kiệt và thầy hiệu trưởng đều sốc, chỉ có duy nhất Lộ Hướng Đông vẫn rất thản nhiên.
Anh ta có chút cảm thông cho ba của Mã Siêu Kiệt, suy cho cùng đều không biết gì cả.
Việc như thế này, thật ra không hề khó giải quyết, chỉ là xem ai lùi bước trước mà thôi.
Sau khi chần chừ, Lộ Hướng Đông nói với ba của Mã Siêu Kiệt: “Mã tổng à, hai chúng ta cũng coi như quen biết, anh cứ nhận vậy đi, nếu không, ai cũng không thể giúp nổi anh đâu.”
“Anh... Lộ tổng, tôi vốn tưởng rằng anh là một người chính trực, thật không ngờ anh...”
Lộ Hướng Đông vội vàng nói: “Mã tổng, tôi không chính trực, tôi nói những lời này là để tốt cho anh, tôi nhắc nhở anh, chỉ nên đến đây thôi.”
Nếu ba của Mã Siêu Kiệt vẫn không tiếp thu ý kiến của anh ta, vậy thì anh ta không thể làm gì nữa, anh ta không thể nói, người ngồi trước mặt anh là tôn phật, nếu anh đắc tội rồi anh sẽ chết chắc!
Ba của Mã Siêu Kiệt thực ra hiểu ý của Lộ Hướng Đông, nhưng... cái cục tức này hắn ta chính là không thể nuốt trôi được!
Hôm nay lúc nhìn thấy con trai, nó khóc lóc gào thét thảm thiết, mặt thì sưng vù, hắn ta suýt chút nữa không nhận ra.
Hiệu trưởng nhỏ giọng nói: “Mã tiên sinh, anh nghĩ kĩ một chút, phía nhà trường chúng tôi và Du tiên sinh đã rất có thành ý rồi, thứ họ cần chỉ là một lời xin lỗi của Mã Siêu Kiệt.”
Ba của Mã Siêu Kiệt cắn răng: “Không biết Du tiên sinh đây làm công việc gì?”
Cho dù có bỏ qua đi chăng nữa, vậy cũng phải biết lai lịch nguồn gốc của đối phương.
Lỡ như là người không thể động vào thì hắn ta sẽ đồng ý.
Nếu như không phải, vậy thì đừng trách nhà họ xuất chiêu.
Du Dực trực tiếp nói: “Thất nghiệp, ở nhà chăm sóc vợ tôi.”