Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1632: Triệt để bị người hãm hại

Nhưng khi giáo viên Thể dục nhắc nhở thì cậu mới bỗng nhiên nhớ ra rằng, tất cả các nhà vệ sinh nam đều có bồn tiểu đứng, nhưng WC vừa rồi mà cậu bước vào lại không hề có.

Lúc đi vào cậu căn bản không nghĩ gì nhiều, tưởng trường học này không giống bình thường chút thôi, huống hồ khi ấy cậu ta đang vô cùng mắc tiểu, nào có đầu óc mà nhớ tới điều này chứ.

Nhưng hiện giờ thì cậu ta đã biết, ngay từ đầu là cậu ta đã vào WC nữ, có người đã đổi biển hiệu của hai WC từ trước, lần này cậu ta hoàn toàn bị người ta hãm hại rồi.

“Thưa thầy, em thật sự không biết, khi em đi vào thì rõ ràng trên cửa có đề biển WC nam, em cũng không biết vì sao… Em thật sự không phải cố ý, em khi ra đã nghĩ thầm là… Phải nhanh chóng giải quyết xong, em không nghĩ gì khác cả….” Dư Viễn Phàm nói xong liền khóc, tiếng chuông vào học cũng vang lên cùng lúc, trong òng cậu ta vừa sốt ruột, vừa thương tâm đến khổ sở, nhưng mà hiện giời thì cũng không kịp nữa rồi.

Dư Viễn Phàm thật sự nghĩ không ra, cậu ta vừa mới tới ngôi trường này, có thể có thâm cừu đại hận gì với ai được chứ?

Không, có một người, nếu Lộ Tu Triệt biết cậu đến đây, thì nhất định sẽ vô cùng hận cậu ta, nhưng mấu chốt là Lộ Tu Triệt không hề biết. Lộ Hướng Đông không thể nào đồng ý cho cậu chuyển tới đây mà lại nói cho Lộ Tu Triệt biết cả.

Thầy giáo Thể dục thấy bộ dạng khóc lóc của cậu ta thì càng thêm bực mình: “Khóc, hiện giờ chỉ biết khóc thôi sao, lúc cậu xông vào WC nữ, sao cậu không khóc đi? Trường học của chúng ta đã có 20 năm lịch sử, tôi công tác ở đây cũng đã hơn 10 năm, nhưng đây là lần đầu tiên gặp được một thằng học sinh có đạo đức bại hoại như cậu…”

Dư Viễn Phàm khóc nói: “Thầy ơi, em không có, em thật sự không có… Lần này là em bị oan, em không biết sao lại biến thành chuyện thế này, em thật sự không biết gì cả…”

Hai nữ sinh kia cùng chung một mối thù: “Cậu cho rằng chỉ cần khóc là chúng tôi sẽ đồng tình với cậu sao? Chuyện hôm nay chúng tôi nhất định sẽ phải nói cho mọi người biết, bằng không về sau sẽ có thêm nhiều bạn học sinh nữ khác bị hại.”

Dư Viễn Phàm vốn đang suy sụp, nghe thấy lời này của hai cô bé kia thì càng không thể chấp nhận được. Cậu đột như giống như phát điên, gào lên với hai người bọn họ: “Các cô câm miệng, tôi vốn không biết đây là WC nữ, lúc tôi bước vào thì trên đó ghi biển WC nam, các cô ít nói linh tinh đi. Huống hồ khi tôi vào, nơi này không có ai, vậy thì kể cả nếu tôi muốn xem thì tôi có thể nhìn ai chứ?”

Hai cô bé sợ tới mức vội vàng lùi về phía sau, trốn sau lưng thầy giáo Thể dục: “Thầy ơi, thầy ơi, thầy xem đi… Cậu ta đang chột dạ, cậu ta vẫn còn mặt mũi hỏi là nhìn ai kìa?”

Thầy giáo Thể dục vốn là một người vừa bảo thủ vừa nghiêm khắc, chuyện như thế này ông ta lại càng không thể dễ dàng tha thứ được: “Sao cậu vẫn còn nuối tiếc là khi cậu vào không có ai được như vậy? Tôi nói cho cậu biết, chuyện hôm nay cậu làm, trường học nhất định sẽ phải xử lý nghiêm khắc, có một học sinh như cậu quả thật khiến trường chúng ta mất mặt… Đi, giờ đi tìm chủ nhiệm lớp cậu đi.”Dư Viễn Phàm khóc lóc, lắc đầu, cậu không muốn, nếu chuyện này mà bị làm lớn lên thì cậu thật sự không có mặt mũi nào đi học cả, bất luận đi tới đâu, nhất định cũng sẽ có người chỉ chỉ trỏ trỏ vào cậu ta.

Cậu sẽ mãi mãi bị người khác soi mói.

Cậu không muốn rời đi như vậy, nhưng mà, cậu không muốn thì cũng không có biện pháp nào, điều này có thể tuỳ vào cậu sao?

….

Tiết này ở lớp C vừa vặn lại là tiết Lịch sử. Sau khi vào lớp, cô giáo Tống thấy chỗ ngồi của Dư Viễn Phàm trống không liền nhíu mày có chút tức giận: “Dư Viễn Phàm đâu, sao còn không có mặt?”

Một cậu bé ngồi sau lưng Dư Viễn Phàm đáp: “Em không biết, hình như cậu ta đi WC.”