"Ông ấy nói chú Du là dựa vào quan hệ bám váy đi lên, nói chú Dục gây chia rẽ quan hệ ba con của cháu...”
Lộ Tu Triệt không giấu giếm chút gì, điều không nên nói, điều nên nói, đều nói ra hết.
Theo lời của Lộ Tu Triệt, sắc mặt của Lộ lão gia càng ngày càng khó coi, trên mặt mây đen mịt mùng, trong con mắt già nua đục ngàu toàn là tức giận.
Lộ Hướng Đông khốn kiếp đó, chả trách không dám nói sự thật với ông, chả trách lúc đi lên buổi sáng liền lắp ba lắp bắp, thì ra hắn lại làm ra việc như vậy sau lưng ông.
Hôm trước, ông còn đặc biệt dặn dò bảo hắn không đừng gây chuyện, người ta nói gì cũng đều đúng. Hắn thì tốt rồi, uống hai ngụm rượu, liền không biết là ai nữa rồi, lại đến cả những lời này cũng dám nói ra. Lộ lão gia vốn cho rằng hắn chỉ là làm sai chút chuyện không tổn thương hòa khí, nhưng không ngờ, hắn lại đắc tội với người nhà họ Hạ như vậy.
Chả trách người ta đến cửa cũng không để hắn vào, không đuổi hắn đi đã là tốt lắm rồi.
Lộ Tu Triệt lại bổ sung một câu: “Ồ, cuối cùng, ba cháu còn nói, nếu không phải lo lắng, chú Du ngăn cản ông ấy đưa cháu đi, ông ấy sớm đã cưỡng ép kéo cháu đi rồi. Nếu cháu không đồng ý, thì ông ấy đánh luôn.”
Tay cầm gậy của Lộ lão gia, sắp bấu vỡ gậy rồi, ông cắn răng cắn lợi mắng: “Thứ khốn kiếp này, thứ khốn kiếp... nó lại làm ra loại việc này, mặt mũi của Lộ gia đều bị nó làm mất hết rồi...”
Lộ lão gia giờ hối hận, ông không nên tin thứ khốn kiếp đó, đồ ngu, không có não, không dễ gì tạo dựng được quan hệ với Hạ gia, không dễ gì người ta đồng ý ăn cơm, hắn lại nói ra những lời đắc tội người ta trên bàn ăn như thế.
Như vậy tất cả những cố gắng trước đây đều uổng phí rồi. Người ta còn có sẽ cho rằng tất cả việc trước đây ông làm đều là giả bộ, Lộ gia họ căn bản không có thành ý.
Giờ Lộ lão gia cảm thấy trên mặt nóng hầm hập, không có mặt mũi nào nhìn người ta, thật sự không còn mặt mũi nào nhìn người ta.
Thể diện cả đời ông, hôm nay coi như mất sạch rồi.
Nếu ông biết con trai mình đã làm việc khốn kiếp đó, hôm nay căn bản ông sẽ không tới, đến rồi, để khiến người ta chê cười sao?
Trong lòng người nhà họ Hạ bây giờ không biết đang cười ông thế nào, chả trách biết ông tới rồi, cũng không có ai ra cửa đón tiếp, đều là việc tốt mà thứ khốn kiếp đó làm.
Lộ lão gia đứng ngồi không yên, ông thực sự không còn mặt mũi nào ở lại nữa, ông đứng lên nói: “Xin lỗi lão đệ, cháu, là ta dạy dỗ con không tốt. Ta xin tạ tội với mọi người. Còn về thứ khốn kiếp đó, mọi người yên tâm, ta nhất định sẽ từ từ dạy dỗ nó, ta sẽ để nó biết làm sao có thể làm người lại.”
Khẩu khí đó của Lộ lão gia khiến Du Dực nghe xong cảm thấy trong lòng run rẩy, xem ra lần này Lộ Hướng Đông khó tránh bị thu dọn rồi.
“Bác, thật ra, cũng không nghiêm trọng như thế, chỉ là... có lẽ là tính tình của cháu và anh Lộ không hợp, là cháu có lúc nói chuyện khiến anh không thích, cho nên anh ấy có một chút thiên kiến với cháu cũng không chừng.”
Lộ lão gia giơ tay: “Cháu không cần nói thay cho nó gì nữa, người làm ba như ta năm đó không dạy dỗ nó tốt, là trách nhiệm của ta, hôm nay đã làm phiền, xin lượng thứ.”
Ông nhìn về phía Lộ Tu Triệt: “Tiểu Triệt ông nội tới đón cháu về nhàu, cháu sắp khai giảng rồi, về với ông nội đi. Có ông ở đây, tuyệt đối sẽ không để ba cháu làm việc hồ đồ nữa.”
Lộ Tu Triệt không lập tức trả lời, cậu nghĩ đủ một phút, mới nói: “Được, cháu theo ông nội về nhà.”
Cậu đợi về nhà xem, ba cậu bị ông nội thu dọn thảm thương thế nào.