Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1541: Tôi lo ông ấy nói chuyện không có não

Thư ký muốn khóc, ông chủ ông tỉnh lại đi, ông xem việc tốt ông làm, ông nói xem sao ông lại hồ đồ như vậy chứ, uống say rồi có thể đừng nói bừa không?

Hắn nuốt nuốt nước bọt, liên tục gật đầu: “Được, được, tôi nhất định sẽ nói với chủ tịch Lộ. Ngài Du, vẫn là xin ngài và các vị thứ lỗi, chủ tịch Lộ chỉ lả uống say rồi. Ông ấy... ông ấy không hề có ý... xin, xin ngài đại nhân đại lượng...”

Lộ Hướng Đông đột nhiên dùng lực đẩy Thư ký ra, “Cậu... tránh ra... ai uống nhiều, tôi... tôi không uống nhiều, điều tôi nói... đều, đều... là sự thật...”

Lộ Hướng Đông đứng ở đó đong đong đưa đưa, tay chỉ vào Du Dực: “Anh... chính là anh... chính là nói anh... Anh cho rằng mình giỏi lắm sao... anh chẳng qua là... là... dựa vào quan hệ... bám váy... mới...”

Thư ký sợ hãi bịt mồm Lộ Hướng Đông lại, tổ tông của tôi ơi, có thể đừng tìm cái chết như vậy không, mình ông muốn chết thì thôi, đừng kéo người khác vào.

Lộ Tu Triệt nghe thấy ba mình nói ra lời này, tức tái mặt, đứng bật dậy.

Nhưng, lại bị Nhạc Thính Phong kéo xuống, “Cậu kích động gì, việc của người lớn, cứ để người lớn họ đi làm được rồi. Chúng ta lo nhiều vậy làm gì, ăn cơm.”

“Nhưng...”

Nhạc Thính Phong kéo cậu một cái: “Nhưng cái gì, lại không phải chuyện gì lớn, nhiều người như thế ở đây, cậu cảm thấy ba cậu sẽ thiệt thòi sao?”

“Tôi không phải sợ ông ấy thiệt thòi, tôi là sợ ông ấy nói chuyện không có não.” Lộ Tu Triệt không lo ba mình thiệt thòi, cậu chỉ lo ba mình nói chuyện không dùng não, khiến mọi người mất vui, một bữa cơm yên lành, bị ba cậu làm rối tung lên, không vui mà tan cuộc.

Nhạc Thính Phong cười nói “Yên tâm đi, dù sao ba cậu cũng nói tới mức này rồi, não sớm đã mất rồi, giờ cậu đi cũng muộn rồi, vẫn là ngoan ngoãn ăn cơm đi.”

Cậu không chỉ không lo, trái lại cảm thấy rất vui, ai yaa, đợi Lộ Hướng Đông tỉnh lại vậy thì vui rồi.

Thư ký toát mồ hôi lạnh, lắp bắp nói: “Xin lỗi xin lỗi, chủ tịch Lộ đều là nói bừa, nói bừa...”

Du Dực thở dài: “Haiz, rượu vào nói lời thật, xem ra hôm nay tôi đã nghe không ít lời thật, đúng là không ngờ, oán thán thường ngày của anh Lộ đây với tôi vẫn rất nghiêm trọng. Xem ra, đợi anh ta tỉnh rượu rồi, chúng ta thật sự phải từ từ nói chuyện.”

Thư ký sợ tới mức rất muốn quỳ Du Dực, “Ngài Du... ngài đừng so đo với một người uống rượu say? Chủ tịch Lộ... con người ông ấy, chỉ cần hễ uống nhiều, bản thân cũng không khống chế được, ông ấy thật sự không phải có ý...”

Lộ Hướng Đông vùng vẫy trong tay Thư ký, hắn ra sức kéo tay Thư ký ra, chỉ vào Du Dực nói: “Anh... tên dựa vào... quan hệ bám váy đi lên này, anh... a, anh dựa vào gì... khoa tay múa chân với tôi...”

Du Dực vuốt cằm, chân đá vào Hạ An Lan đang bình tĩnh ăn cơm như không có người bên cạnh: “Này, quan hệ bám váy.”

“Người ta đều nói em như vậy, anh còn không mau nâng đỡ em rể anh.”

Hạ An Lan trợn mắt nhìn anh: “Yên tâm, đợi hai năm nữa có việc cho cậu.”