Lộ Hướng Đông không hiểu được chuyện này là sao, bèn hỏi, "Hả? Vì sao vậy?"
Ông Lộ ở bên kia thật sự rất muốn tóm con trai ông ta qua đánh cho một trận.
Vì sao? Mày nói vì sao?
Đó là ai, Hạ An Lan đấy! Hạ An Lan là ai, tổng thống nhiệm kỳ kế tiếp, là người mà tất cả mọi người thấy ghen tị nhất cũng muốn nịnh bợ nhất trong toàn quốc.
Người khác móc hết tâm tư, gõ thủng đầu đều chẳng thể với tới Hạ An Lan, bây giờ một cơ hội tốt như thế bày ra trước mắt họ, chẳng lẽ họ không nên tranh thủ lợi dụng sao.
Cháu trai là bạn thân với con trai Hạ An Lan, một việc tốt như thế, dĩ nhiên là để nó ở lại nhà họ Hạ lâu hơn rồi.
Sau khi ông về hưu, nhà họ Lộ càng ngày càng đi xuống, chỉ còn lại một chiếc vỏ rỗng chống đỡ tất cả. Một khi lão già này chết đi thì nhà họ Lộ đừng mong có thể chen vào được giới quyền lực thượng tầng.
Lộ lão gia vì chuyện này mà buồn rầu nhiều năm trời. Ông đã nói với con cái trong nhà nhiều lần, nếu có thể kéo được mối quan hệ với Hạ An Lan, thì đó chính là con đường tắt để nhà họ Lộ có thể trở lại rồi.
Nhưng con cái mà ông sinh ra chẳng đứa nào ra hồn. Ông vốn cho rằng trước khi chết đi sẽ không còn nhìn thấy hy vọng nữa, không ngờ cháu trai ông lại có tiền đồ đến thế, kết được bạn với con trai Hạ An Lan, còn có thể được nhà họ Hạ bảo vệ. Đây là tin tức tốt nhất trong suốt những năm qua.
Ông Lộ trách mắng hắn, "Mày còn nói vì sao? Sao tao lại đẻ ra một đứa con hồ đồ như mày vậy hả?"
Lộ Hướng Đông cũng không thật sự hoàn toàn hồ đồ, hắn la lên, ý thức được vấn đề mấu chốt, hỏi, "Ba… ý của ba chắc không phải là muốn để cho Tiểu Triệt…"
Ông Lộ hừ lạnh một tiếng, "Mày nói đi, một cơ hội vô cùng hiếm có, tất nhiên phải để cho Tiểu Triệt ở chung với người nhà họ Hạ lâu hơn. Mày là một đứa không có tiền đồ, nhưng việc mày làm đúng nhất trong đời mày đó là sinh ra một đứa con ngoan. Có thể Tiểu Triệt là người dẫn dắt nhà họ Lộ lên một đỉnh cao mới."
"Ba, không… không có khoa trương đến thế chứ? Tiểu Triệt nó… nó… nó." Lộ Hướng Đông gãi đầu, nghĩ đến việc hôm nay xông vào nhà họ Hạ, bị người trong nhà khiển trách, họ thật sự lo lắng Tiểu Triệt, thật sự đang giúp nó.
"Sao lại không? Kiểu tình bạn như chúng nó mới càng quý giá, đợi tương lai lớn lên rồi, nhà họ Hạ sẽ trở thành sự trợ giúp có lợi nhất cho Tiểu Triệt. Con có thể đi thăm Tiểu Triệt, nhưng con phải nhớ kỹ một việc, đi rồi thì nhận sai, mặc kệ người ta có nói con thế nào, cho dù là đánh gãy chân con, còn cũng phải cố gắng chịu đựng cho ta. tuyệt đối không được chống lại họ. Nếu để ta biết được con làm ra chuyện hồ đồ gì, ta sẽ không tha cho con."
"Ồ… con biết rồi, con sẽ không chống lại nọ, cũng cũng… không dám" Lộ Hướng Đông nhớ đến Du Dực, lời cảnh cáo hôm nay của cục trưởng Thái vẫn còn văng vẳng bên tai.
Hắn ta suy nghĩ, quyết định kể chuyện này cho ba hắn biết, "Ba… thật ra lần này người cứu Tiểu Triệt là em rể của Hạ An Lan, tên là Du Dực. Con nghe thấy cục trưởng Thái gọi anh ta là cục trưởng Du, cũng không biết anh ta đang đảm nhận chức vụ gì, nhưng cục trưởng Thái hình như sợ anh ta hơn sợ Hạ An Lan. Ông ta còn nói với con, thà đắc tội Hạ An Lan chứ đừng đắc tội Du Dực."
"Du Dực…" Ông Lộ suy nghĩ, ông khống biết, cũng không có ấn tượng gì, "Chắc là người mới lên sau khi ta về hưu?"