Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1467: Cắt đứt giấc mơ ban ngày của cô

Hai tay Lộ Tu Triệt đặt lên miệng hà hơi mấy cái để sưởi ấm.

Nhạc Thính Phong liếc xéo cậu một cái: “Haha, cậu là đang khoe khoang với tớ, nhà cậu có nhiều tiền sao?”

Lộ Tu Triệt rất nghiêm túc nói: “Đương nhiên không phải, tớ là muốn nói với cậu, có tiền, chưa chắc đã vui vẻ.”

Thế nên, Nhạc Thính Phong tặng cho cậu một tràn cười haha.

Hai người vào phòng khách, người lớn đã sắp ăn xong cả rồi, Hạ An Lan sau khi nhìn Lộ Tu Triệt, thì liếc mắt với Du Dực một cái, chính chủ ở đây, có cần phải nói không?

Du Dực mỉm cười, phí lời, đương nhiên không nói rồi.

Nhưng, anh cảm thấy, dù cho có nói, Lộ Tu Triệt tiểu tử này cũng chưa chắc sẽ trở về.

Anh nói: “Hai tiểu tử thối các con, mau đến ăn sáng đi.”

Hai cậu chạy đi rửa tay trước, đợi Thanh Ti rửa mặt xong xuống nhà, mới bắt đầu ăn sáng.

Hạ An Lan hỏi: “Ăn sáng xong thì làm gì?”

Đối với người lớn như họ, quanh năm suốt tháng, đều bận rộn công việc, lúc có thể nghỉ ngơi, thì lại chẳng muốn đi đâu cả, chỉ muốn ở nhà, đánh bài thôi.

Du Dực đang xem điện thoại, “Tối qua có tuyết, trên đường chắc chắn không dễ đi, muốn ra ngoài chơi, phải ở gần đây, không thể đi quá xa.”

“Ba đứa nhóc bọn con, chuẩn bị đi đâu chơi vậy?”

Thanh Ti nói: “Bọn con đắp người tuyết.”

Du Dực cười nói: “Đắp người tuyết à?”

Thanh Ti gãi gãi đầu, vậy thì cũng không chắc, cô bé cũng muốn đi ra ngoài chơi nữa, nhưng bên ngoài tuyết rất dày, tuyết đọng trên đường chắc vẫn chưa kịp dọn dẹp.

Nhạc Thính Phong sờ sờ lỗ tai nhỏ của Thanh Ti: “Hôm nay không ra ngoài, đợi đắp người tuyết xong, chúng ta đến quảng trường gần đây chơi có được không.”

“Vâng, được ạ.”

Hạ An Lan nhớ ra một chuyện, nói: “Hôm nay chắc sẽ có người đến chúc Tết ba mẹ, không ra ngoài cũng tốt.”

Ông bà Hạ đến thủ đô, số người biết tin rất ít, nhưng, Hạ An Lan 29 trở về, đã đến phủ Tổng Thống một chuyến, không ít người đã biết, anh đến thủ đô cùng ba mẹ đón Tết, chắc là… sẽ có người đến tìm.

Lúc bọn trẻ sắp ăn sáng xong, điện thoại của Du Dực reo lên, là thuộc hạ của anh gọi đến, chắc chắn là báo cáo chuyện của Lộ gia, anh đứng dậy, “Ba đi nghe điện thoại.”

Du Dực cầm điện thoại ra ngoài, đứng trong vườn, nghe điện thoại.

“Tra rõ chưa?”

“Vâng, cục trưởng, đã tra rõ rồi, Lộ Hướng Đông 29 không về nhà, 30 dẫn theo tình nhân đó trở về đón con trai về Long Cảng. Con trai hắn cãi nhau với hắn một trận, không về cùng. Hắn dẫn theo tình nhân trở về Long Cảng, sau khi trở về, chọc cho Lộ lão gia nổi trận lôi đình.”

Trong điện thoại, thuộc hạ của anh đem mọi chuyện xảy ra ở Lộ gia hôm qua tỉ mỉ kể lại hết một lượt, ngoài ra còn nói đã điều tra được một chuyện khác.

Du Dực nghe xong cười lạnh, chẳng trách Lộ Hướng Đông lại vì người phụ nữ đó đến cả con trai cũng mặc kệ, thật không ngờ người phụ nữ đó lại giữ lại cho mình một lá át chủ bài như thế!

Anh trở về phòng khách nhìn Lộ Tu Triệt một cái, tiểu tử ngốc này, muốn đấu lại người phụ nữ đó, gần như là chuyện không thể.

Anh nhớ đến chuyện khác mà thuộc hạ anh vừa báo, có chút chần chừ, bây giờ có nên nói với Lộ Tu Triệt không?

Nói sớm hay muộn, nó đều phải biết, nhưng… Bỏ đi, vẫn nên để nó vui vẻ thêm hai ngày đi.

...

Lộ gia, Lộ Hướng Đông đang quỳ trước mặt Lộ lão gia.

Lộ Hướng Đông cầu xin nói: “Ba, xin ba, con đã hứa với cô ấy rồi.”

Lộ lão gia lạnh mặt, “Mày cho rằng năm xưa ba không đồng ý cho con lấy ả ta, bây giờ sẽ đồng ý sao? Mày từ bỏ ý nghĩ này đi, cũng bảo người phụ nữ đó cắt đứt giấc mơ giữa ban ngày này đi. Dù cho tao chết, ả cũng đừng hòng gả vào Lộ gia.”

Nhóm dịch: Mèo Xinh