"Khụ... là, Lộ đổng, tôi... Tôi chỉ là nhìn thấy nên muốn nói với ngài một tiếng thôi... ”
Kỳ thực hắn vì nhìn thấy, vì tiên sinh đặc biệt lợi hại đó, đưa thiếu gia và bạn bè đến xem phim, đợi họ xem xong lại đến đón họ, nhìn thấy ba của người ta, lại nhìn lại chính mình. Không lẽ trong lòng Lộ đổng không cảm thấy áy náy sao?
Tiếc là hắn đã nói trắng ra rồi, điểm mà Lộ Hướng Đông chú ý, vốn không để ý đến điểm này.
Thư ký bị Lộ Hướng Đông đuổi khỏi cửa, hắn thở dài, haiz, thiếu gia, tôi thật sự đã rất cố gắng muốn nhắc nhở ba cậu chuyện mà một người ba nên làm, tiếc rằng, năng lực của tôi không đủ.
Thư ký nhớ đến Du Dực, hắn đúng là rất phục Du Dực, trong lòng hắn cân nhắc, nếu đổi lại là hắn, trong khoảng thời gian ngắn như thế, đừng nói phá xe thành đống sắt vụn, đến xả hết mấy bánh xe cũng không kịp nữa là.
Nhưng hắn nghĩ thế, vốn không ngờ rằng, Du Dục thật sự đã làm thế.
Vì tất cả bọn họ đều cho rằng, Du Dực không quen biết Lộ Hướng Đông, càng không thể biết biển số xe của hắn được, vô duyên vô cớ, sao anh có thể ra tay với xe của Lộ Hướng Đông chứ.
Thư ký đi làm việc, nhưng chẳng bao lâu, lại cầm điện thoại không thể không đi tìm Lộ Hướng Đông, vì... Người phụ nữ đó gọi đến tìm rồi.
Mấy ngày nay, chắc là vì chuyện chiếc xe, khiến tâm trạng Lộ Hướng Đông đều rất bực bội, lại cộng thêm hắn muốn hàn gắn quan hệ giữa hai cha con, nên mấy ngày nay nếu buổi tối không có chuyện gì quan trọng, hắn đều sẽ về nhà, ngược lại không đi gặp người phụ nữ đó nữa.
Hơn nữa, hắn cũng không gọi điện cho cô ấy, cô ấy gọi đến, hắn cơ bản cũng không nghe.
Thế nên, có lẽ ả sốt ruột, nên điện thoại tìm sang chỗ thư ký.
Thư ký cằm điện thoại bước vào, vừa vào cửa, chưa nói gì đã xin lỗi trước, “Lộ đổng xin lỗi tôi không phải cố ý đến làm phiền ngài, chỉ là ngài xem... ”
Hắn đưa điện thoại đến trước mặt Lộ Hướng Đông, trên chuỗi số nhấp nháy trên màn hình lần đầu tiên khiến Lộ Hướng Đông cảm thấy bực bội, hắn vẫy vẫy tay: “Nói với cô ấy gần đây tôi rất bận, qua vài nữa sẽ đến thăm cô ấy.”
“Vâng.”
Thư ký xoay người định ra ngoài, nhưng Lộ Hướng Đông đột nhiên thay đổi chủ ý: “Bỏ đi, cũng đã mấy ngày chưa gọi cho cô ấy rồi, cậu đưa điện thoại cho tôi đi.”
Trong lòng thư ký lóe lên sự khinh bỉ, nhưng vẫn đưa điện thoại qua.
Lộ Hướng Đông đặt điện thoại đến bên tai: “Alo... ”
Người phụ nữ đó cũng thật lợi hại, vừa nghe đã nhận ra giọng của Lộ Hướng Đông: “Hướng Đông? Sao lại là anh nghe máy vậy, em sợ làm phiền anh làm việc, nên mới gọi cho Tiểu Trương.”
Lộ Hướng Đông nói: “Gần đây anh rất bận, qua vài ngày nữa mới đến thăm em.”
“Không sao, anh cứ bận việc của anh, lúc nào đến thăm em cũng được, dù gì em cũng ở nhà đợi anh mà, anh cứ xử lý công việc bên anh cho xong, bằng không trở lại trong lòng cũng không an tâm. Em gọi cho Tiểu Trương, chỉ muốn nói với cậu ấy một tiếng, dự báo thời tiết nói ngày mai sẽ có tuyết, nhất định phải nhắc nhở anh chú ý giữ ấm, tuyệt đối không được mặc quá ít, ra ngoài ăn cơm, đừng uống nhiều rượu... ”
Người phụ nữ trong điện thoại cứ nói huyên thuyên rất nhiều điều, nhưng chẳng có câu nào nói, anh mau trở về, anh đã mấy ngày rồi anh chưa về thăm em.
Từng câu từng chữ đều là quan tâm, mỗi một câu dường như đều có thể hóa thành sự ấm áp vậy, Lộ Hướng Đông cứ nghe cứ nghe trong lòng đã bình tĩnh lại một chút, đây chính là lý do vì sao hắn thích cô ấy, vì, lúc nói chuyện với cô ấy, bất luận mệt mỏi thế nào, tức giận thế nào, từ từ đều sẽ có thể bình tĩnh trở lại.
Mỗi từ mỗi chữ của cô ấy đều là quan tâm, đối với quá khứ của anh, cô ấy cũng không nói nửa lời