Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1119: Mỗi ngôi sao là một điều ước

Giọng nói của Thanh Ti rộn ràng, cô bé vô cùng vui vẻ, xem chừng hẳn là cô bé đã bị chèn ép một trận không ít đây.

Nhạc Thính Phong bĩu môi, xem này, đây là bị người ta bắt nạt trong bao lâu đây chứ? Em cho người khác mượn đồ chứ không phải để cho người ta cuỗm mất như thế đâu!

Cậu hỏi: “Cô bé ngốc, em ở trường thường xuyên bị bắt nạt à?”

Nhạc Thính Phong vừa dứt lời, Tô Ngưng Mi và Hạ An Lan đều ngẩng đầu nhìn cậu. Bọn họ nóng lòng muốn biết sự thật câu nói kia của Nhạc Thính Phong là thế nào.

Thanh Ti cười nhẹ nhàng nói: “Không có đâu, các bạn học đều đối xử với em rất tốt, chỉ có một vài người cá biệt thì không tốt lắm. Nhưng mà em không để ý đến bọn họ là được.”

Nhạc Thính Phong có cảm giác rèn sắt không thành thép: “Vậy như đứa con gái ngồi đằng sau em mượn đồ này nọ của em nhưng không chịu trả, em cũng sẽ không đòi lại đồ của mình sao?”

“Bạn ấy nói với em là làm mất rồi, muốn đòi cũng không được, bạn ấy nhất định không chịu trả. Em cũng đã nói với cô giáo nhưng cô giáo nói là không nên vì chút chuyện nhỏ này mà gây ảnh hưởng đến sự đoàn kết của lớp nên em mới nhịn xuống.” Thanh Ti không muốn kể chuyện này ra, rõ ràng, đối với cô bé, đây cũng không phải chuyện tốt đẹp đáng để nhớ lại.

Nhạc Thính Phong vừa nghe đã hiểu được mọi chuyện. Chuyện này hẳn là vì cô giáo đã nói gì đó với Thanh Ti nên mới khiến cô bé sinh ra bóng ma trong lòng như vậy. Cậu quả thực muốn đi cho cô ta một trận quá đi. Giáo viên gì như cô ta chứ, một chút thị phi, trắng đen cũng không hề phân biệt được, cái gì mà ảnh hưởng đến đoàn kết của lớp chứ? Rõ ràng là thái độ của cô ta không tốt, không làm gương cho học sinh được, cô ta căn bản không có tư cách làm giáo viên.

Nhạc Thính Phong cả giận nói: “Cái loại giáo viên chó má gì thế này, còn dám nói là ảnh hưởng đến đoàn kết của lớp nữa chứ. Mấy kẻ vô lại thế này, hết lần này đến lần khác chỉ biết bắt nạt em thôi. Em không thể cứ tốt tính như vậy, có biết hay không hả?”

Thanh Ti nhỏ giọng nói: “Em cũng không phải là tốt tính đâu, em đã gặp bạn nữ kia rất nhiều lần, nhưng mà lần nào bạn ấy cũng khóc, nói rằng em bắt nạt bạn ấy. Hơn nữa, các bạn cùng lớp khác của em còn nói là, nhà của em nhiều tiền như thế, mấy thứ nho nhỏ lặt vặt thế này cần gì phải để ý.”

Trong trường học, thầy cô giáo, bạn cùng lớp đều nói như vậy, tất cả đều cho rằng Thanh Ti đang làm to chuyện lên. Khi tất cả những người xung quanh đều nói như vậy về bạn sẽ khiến bạn nghi ngờ chính bản thân mình liệu có phải mình đã sai lầm rồi không. Đặc biệt, với một đứa trẻ như Thanh Ti mà nói, ảnh hưởng của chuyện này lại càng lớn hơn nhiều.

Nhạc Thính Phong vô cùng bực mình, bảo sao gần đây cậu thấy Thanh Ti không còn vui vẻ như trước, thì ra tất cả đều là vì chuyện này mà ra. Tưởng tượng cảnh Thanh Ti ở trường học phải chịu ấm ức như thế, cậu liền vô cùng vô cùng vô cùng tức giận.

Cô bé Thanh Ti này ngốc như vậy, ngoan ngoãn như vậy mà còn bị người ta bắt nạt, trên đời này còn có thiên lý nữa hay không đây?

Cậu hỏi: “Vậy em có về nhà nói với ba mẹ em không?”

“Chỉ là chút chuyện nhỏ, cũng không phải là chuyện gì đáng nói cả.”

“Em... Nếu anh mà ở đó, thì trước hết anh sẽ chỉnh cho anh em nhà kia một trận, sau đó về sẽ xử lý em, để xem về sau em có còn tốt tính như vậy nữa không.”

Nhạc Thính Phong quả thật rất tức giận, đến mức đã quên mất Hạ An Lan và Tô Ngưng Mi đang ngồi cạnh đó. Cậu dạy Thanh Ti cách phản kháng, bảo cô bé không cần nén giận, cuối cùng nói đến nỗi miệng đắng lưỡi khô mới buông điện thoại xuống.”

Tô Ngưng Mi lập tức hỏi cậu: “Sao thế? Thanh Ti bị người khác bắt nạt sao?”

Nhạc Thính Phong bực mình ngồi phịch xuống đệm sofa: “Tức chết con mất, loại trường học quỷ quái nào thế cơ chứ!”

Cậu kể lại toàn bộ những chuyện Thanh Ti gặp phải, sau đó, Hạ An Lan càng quyết tâm phải dẫn Thanh Ti đến cạnh mình, tiểu công chúa của nhà bọn họ sao có thể bị người khác bắt nạt như vậy chứ.

...

Hai ngày sau, món quà mà Thanh Ti mua cho Nhạc Thính Phong đã chuyển tới.

Cậu ôm quà của cô bé về phòng ngủ, bóc lớp giấy bọc ra mới thấy quà bí mật của cô bé ở bên trong.

Đó là một chiếc bình thuỷ tinh đựng đầy những viên kẹo sao năm cánh nhiều màu sắc, vô cùng đáng yêu.

Trên mặt bình còn dán một tờ giấy, bên trên là nét chữ non nớt của Thanh Ti tự mình viết lên: Anh Thính Phong, mỗi ngôi sao là một điều ước, mỗi lần anh ăn một ngôi sao là có thể biến một điều ước thành sự thật.