Bóng Tối Kinh Hoàng

Chương 13

Tối hôm sau Thứ Bảy Mark không quên lời hẹn lại đến, trên tay anh cầm theo một chiếc hộp chocolate, một túi giấy lớn.

- Món kẹo là của em, còn mấy món kia dành cho con Angel.

Kelly đỡ lấy mấy chiếc túi giấy:

- Cám ơn anh, Angel nhớ anh.

Mark đưa tay vuốt ve trên mình Angel, nàng đứng nhìn theo hỏi vô tư:

- Anh mong tới giờ đến kịp xem trận đấu bóng chứ?

Mark gật, vui miệng đáp:

- À, có chứ.

Kelly nhếch miệng cười:

- Khá lắm. Em cũng mong.

Nàng dư biết Mark có bao giờ đi coi đá bóng đâu.

***

Sân Paris St. Germain chật ních khán giả, sức chứa tới sáu mươi bảy ngàn người, đến theo dõi trận đấu giữa hai đội Lyons và Marseilles tranh chc vô địch.

Kelly bước theo Mark len vô đám đông tìm chỗ ngồi ngay phía trên khán đài giữa, nàng nói.

- Em thấy vất vả, chỗ khó chen chân vô.

Mark tươi cười nói:

- Đã thích coi bóng đá thì không có gì không thể vượt qua được.

Kelly cố nín cười. Nàng không thể chờ lâu hơn được nữa.

Đúng hai giờ chiều, hai đội bóng tiến ra giữa sân nghiêm chỉnh đứng chào cờ hát quốc ca Pháp, Hai đội bóng xếp hàng nhìn về phía khán đài trình diện đội hình, một cầu thủ mặc trên người chiếc áo mang biểu tượng đội Lyons hai màu xanh trắng bước tới trước.

Kelly nói nhỏ muốn kể cho Mark mọi việc đang diễn ra trên sân. Nàng nghiêng người qua:

- Anh chàng đó là thủ môn? Anh ta…

- Anh biết, Mark nói - Grégory Coupet, thủ môn xuất sắc của đội bóng vừa tranh được chức vô địch với đội Bordeaux hồi tháng Tư, giành được cúp UEFA và Cúp Liên Đoàn trước đó một năm. Anh chàng ba mươi mốt tuổi, cao một mét tám nặng 90 kí.

Kelly trố mắt nhìn Mark.

Xướng ngôn viên lần lượt giới thiệu "Tiền đạo Sidney Gouvou… Cầu thủ mang số mười bốn… "

Mark thích thú.

- Tay nầy chơi khá, mới tuần rồi ghi một bàn thắng trước đội Auxerre ngay phút thứ tám chín.

Trận đấu bắt đầu, khán giả nồng nhiệt hường ứng.

Kìa, anh chàng vừa tung một quả đá vòng cầu.

Mark kêu lên.

- Một trận đấu diễn ra sôi nổi, thủ môn hai đội khá vất vả lo bảo vệ khung thành trước nhiều pha tấn công tới tấp.

Kelly khó tập trung để theo dõi trận đấu nhìn qua Mark ngồi bên thán phục.

- Sao ta lại đánh giá thấp anh chàng đến vậy? nàng nghĩ.

Đang giữa hiệp chợt Mark kêu lên:

- Gouvou vừa tung cú đá bật tường ghi bàn!

Mấy phút sau Mark lại réo:

- Nhìn kìa? Carrière khéo xử lý bóng.

Anh kể đâu trúng đó.

Kết thúc trận đấu đội Lyons giành phần thắng chung cuộc, Mark reo lên - Vậy mới xứng đáng đội vô địch chứ?

Lúc rời khỏi sân, Kelly hỏi:

- Mark… anh thích môn bóng đá từ lúc nào?

Anh nhìn qua Kelly dè dặt đáp:

- Mới ba bữa. Tôi dò trên máy computer. Thấy em thích bóng đá tôi tìm hiểu cho biết.

Kelly nghe thấy kính nể anh, chuyện ngoài sức tưởng tượng, Mark đã bỏ công ra tìm hiểu bấy nhiêu ngày… nghe nàng kể thích bóng đá.

Ngày hôm sau đến hẹn lại lên khi Kelly đã hết giờ ngồi làm mẫu.

- Tôi muốn đón em tại nơi phòng trang điểm, hơn nữa…

- Không! - Kelly không muốn ông nhìn thấy còn mấy người mẫu kia.

Mark ngỡ ngàng nhìn theo.

- Như thế nầy… nội quy không cho mấy ông vô tới phòng trang điểm người mẫu.

- Ồ!

Kelly thì nghĩ khác: Không muốn nhìn thấy ông dòm ngó người khác…

***

- Yêu cầu quý khách gài thắt lưng ngồi ngay vị trí xếp khay ăn ngay ngắn lại. Máy bay chuẩn bị đáp xuống phi trường Kennedy trong vài phút nữa.

Kelly chợt tỉnh giấc, nàng bay qua New York để kịp tới gặp Tanner Kingsley, một nhân vật trước đây Mark đã cộng tác một thời gian.

Tin nàng đến đã được thông báo trước. Máy bay vừa đáp đông đủ mọi người đứng chờ sẵn. Lúc bước ra ngoài một hàng rào phóng viên, nhà quay phim bao quanh.

- Kelly, nhìn vô đây.

- Bà có thể cho biết cảm tưởng tai nạn xảy ra cho chồng bà?

- Cảnh sát đã cho điều tra chưa?

- Bà có ý định về lại nước Mỹ?

- Bà cho biết cảm tưởng vụ tai nạn xảy ra vừa qua?

Ta phải nghe những chuyện đâu đâu.

Kelly nhác nhìn thấy một gương mặt người đàn ông lanh lẹ đứng khuất đàng kia. Gã nhếch mép cười vẫy tay về phía Kelly làm dấu đi ra ngõ nầy.

Ben Roberts xuất hiện trên truyền hình trong vai người dẫn chương trình uy tín khắp nước Mỹ. Ông đã từng phỏng vấn Kelly trước đây từ đó hai người thân thiết với nhau. Nàng đứng nhìn Ben len lỏi qua đám đông phóng viên bao quanh.

- Kìa! Ben! Kelly sẽ tham gia chương trình sắp tới chứ? Ông cho biết Kelly sẽ phát biểu thế nào về vụ tai nạn vừa qua?

- Cho phép tôi chụp một pô ảnh hai người đứng chung.

Vừa lúc đó Ben đã tới nơi Kelly đứng chờ. Đám đông phóng viên chen lấn dành chỗ đứng. Ben kêu lên chới với:

- Các bạn dành cho bà ấy một lúc để được thong thả. Chốc nữa sẽ hỏi sau.

Đáng đông phóng viên tránh một bên miễn cưỡng nhường lối đi ra.

Ben nắm tay Kelly nói:

- Tôi không biết nói sao để vơi nỗi buồn. Tôi rất thương nhớ Mark. Cũng là chỗ bạn bè với nhau.

Kelly bước theo Ben tiến ra phía ngoài cửa, gã hỏi ngay:

- Hỏi rồi bỏ qua nhé, cô tính làm gì ở New York?

- Tôi đến đây muốn gặp Tanner Kingsley.

Ben gật:

- Ông ta là một nhân vật có thế lực đấy nhé. Cô sẽ được để ý kỹ.

Hai người dừng lại trước quầy hành lý.

- Kelly cô cần nhờ tôi lo việc gì không, nếu cần liên lạc qua nơi làm việc. - Anh nhìn quanh. - Có xe đến đón chưa, nếu chưa thì, tôi sẽ…

Vừa lúc đó, người lái xe mặc đồng phục bước tới.

- Thưa bà Harris? Tôi là Colin. Xe đang chờ bên ngoài, Ngài Kingsley đã đặt chỗ sẵn ở khách sạn Peninsula Hotel. Bà có thể cho xem vé để nhận hành lý ra xe.

Kelly quay qua Ben:

- Anh nhớ gọi cho tôi chứ?

- Nhớ chứ.

***

Mười phút sau, Kelly trên đường về lại khách sạn. Xe đang bon bon, Colin nói:

- Sẽ có thư ký riêng. Ngài Kingsley sẽ báo cho bà ngày giờ họp. Bà được toàn quyền sử dụng xe bất cứ lúc nào.

- Cám ơn anh.

Ta đến đây để làm gì nhỉ? Kelly còn phân vân.

Nàng đang tìm câu trả lời.