Biến Yêu Thành Cưới

Chương 67: Cuối cùng cũng hiểu được

Sau khi Dương Cẩm Ngưng tỉnh dậy, thì lập tức cảm nhận được nơi này hoàn toàn xa lạ với mình, sau khi quan sát căn phòng này một lúc, cô không nén được nhíu mày suy nghĩ. Căn phòng này toàn gam màu lạnh, lại đơn giản, là phong cách bình thường cô thích nhất, chỉ là hiện tại trong lòng cô lại có cảm giác lạnh lẽo, có một sự bài xích không hiểu rõ đối với nơi này. Cô hồi tưởng những việc đã xảy ra với mình, chỉ nhớ là mình ngồi dưới gốc cây đó, cô không thể tìm thấy sợi tóc bạc của bọn họ ngày ấy, tâm trạng cuối cùng đã đạt đến cực hạn mà không chịu nổi.

Những việc sau đó nữa, cô lại không nhớ rõ nữa. Dùng tay xoa nhẹ trán mình, cô nhịn không được mà nghiêng đầu, bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến.

Cố Kế Đông từng bước một đến bên cô, vẻ mặt không có bất cứ khác lạ nào, “Khỏe hơn rồi chứ?”

Dương Cẩm Ngưng quan sát anh ta một lúc, mái tóc ngắn gọn gàng, ngũ quan anh tuấn, trang phục tỉ mỉ tinh tế, so với trước đây không hề có điểm gì khác lạ. Cô bỏ tay xuống, chỉ là vẫn còn một chút nghi hoặc trong lòng, “Là cậu đưa tôi tới đây?”

“Ừ!” Anh bưng một ly nước ấm đưa đến trước mặt cô, “Chị bị ngất!”

Cô tiếp lấy cốc nước, chỉ uống một ngụm, rồi đặt nó sang một bên, “Cho nên cậu đưa tôi đến đây?”

“Trong nhà thì không được tiện lắm.” Anh nở một nụ cười nhè nhẹ, cũng không giải thích gì thêm nữa.

Cô đương nhiên hiểu rõ, nếu Cố Kế Đông để cô ở lại Cố gia, chỉ nhận được sự khinh miệt và chế giễu của vợ chồng Cố Bá Quân, hơn nữa cũng còn gây khó khăn cho Cố Kế Đông. Cô không phải là không hiểu những chuyện này, cũng không thích đem lại phiền phức cho người khác.

“Cảm ơn!”

Cố Kế Đông nhướng đầu mày, “Là việc nên làm thôi.”

Dương Cẩm Ngưng lại không muốn tiếp nhận ý tốt của cậu ta như vậy, cho dù cô có tiếp nhận đi nữa, thì trong lòng cô thực sự cũng sẽ không cảm kích người này, vẫn muốn duy trì một khoảng cách nhất định với Cố Kế Đông. Cô kéo chăn qua một bên, từ trên giường ngồi dậy, chỉ là với dáng vẻ này của mình, dường như ở trước mặt anh ta cũng không tốt cho lắm, ít ra cô cũng đã lập tức phát hiện được mà không động đậy nữa, lại kéo chăn lại, sau đó đưa mắt nhìn Cố Kế Đông, ánh mắt dường như ẩn chứa hàm ý: Cậu nên ý thức được mà đi ra ngoài đi chứ!

Cố Kế Đông không biết là có hiểu được ý tứ trong ánh mắt của cô không nữa, “Chị nên nghỉ ngơi nhiều hơn nữa.”

Cô đang suy nghĩ ý tứ trong lời nói của cậu ta, đặc biệt ý nghĩ này lập tức đánh vào lòng cô, cậu ta đã biết cô mang thai rồi! Bất giác có chút gì đó không thoải mái, cho dù việc này cũng không tính là chuyện đáng xấu hổ gì cho cam, chẳng qua là ly hôn rồi, sau đó lại phát hiện ra mình mang thai, cô lại không phải là kẻ lén lút gì.

Lại nghĩ đến những việc khác, thế là cô lại lần nữa nằm xuống lại, “Cũng đúng!”

Cố Kế Đông liếc mắt nhìn cô, suy nghĩ một lát rồi nói, “Vậy chị cố gắng nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Cố Kế Đông rời đi không lâu sau thì nhận được điện thoại của Diệp Vãn Hi gọi đến.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Có phải là do anh làm…” Diệp Vãn Hi mấy ngày nay đều liên tục tìm cách liên lạc với Cố Kế Đông, lại phát hiện ra anh ta không giống như những gì cô ta đã nghĩ, căn bản là nhắm mắt làm ngơ trước những cuộc gọi đến của cô.

Cố Kế Đông cầm điện thoại hừ một tiếng, “Tôi cũng không có năng lực lớn đến thế để làm ra những chuyện này.” Vốn anh cũng không muốn nhiều lời với cô ta, chỉ là giữ lại chút thể diện cho cô ta thôi, “Cố Thừa Đông hiện tại nên trở về nơi thấp kém nhất của anh ta, lúc này con người rất yếu đuối, có lẽ cô trong lúc này nên ở bên cạnh anh ta, đừng rời bỏ anh ta, có lẽ tâm nguyện của cô có thể thật sự trở thành sự thật rồi!”

“Anh quá đáng rồi!”

“Quá đáng? Tôi không làm gì hết, người thật sự hãm hại Cố Thừa Đông chính là cô đấy chứ!”

“Anh…”

Mặc dù tất cả những chuyện này là do Cố Kế Đông anh tính toán, thế nhưng người thực hiện lại là Diệp Vãn Hi. Cố Kế Đông quá hiểu những người như Cố Thừa Đông và Dương Cẩm Ngưng, có lẽ là như thế nên anh có thể lợi dụng triệt để được điểm yếu trong tính cách của bọn họ. Lúc Cố Thừa Đông biết được thân thế của mình, Dương Cẩm Ngưng cũng gặp phải vụ tai nạn xe, Cố Thừa Đông là một người không thích giải thích chuyện gì, cũng ghét bị người khác đổ oan cho mình, mà Dương Cẩm Ngưng lại là người cực kì không có cảm giác an toàn. Chỉ cần khiến Diệp Vãn Hi đi đả kích Dương Cẩm Ngưng vài câu thôi, thì người đa nghi như Dương Cẩm Ngưng nhất định sẽ đi điều tra cho ra chân tướng sự thật, lúc đó anh lại dùng tiền để mua chuộc gã luật sư kia, rồi có thể khiến cho Dương Cẩm Ngưng biết những thông tin mà bản thân cô muốn biết. Cố Thừa Đông lúc đó đã mệt mỏi về cả tinh thần lẫn thể xác rồi, nhất định không có tâm tình nào nữa mà đi đối chất với Dương Cẩm Ngưng, thế là hai người chỉ có thể là đường ai nấy đi mà thôi.

Trong tính toán của Cố Kế Đông, tên gây ra vụ tai nạn kia chỉ cần hù dọa cho Dương Cẩm Ngưng sợ hãi một chút là được rồi, lại không ngờ được Dương Nhất Sâm lại vì bảo vệ cô mà chuyển hướng xe, cho nên mới gặp phải tai nạn xe nghiêm trọng như thế. Nhưng cũng tốt thôi, kết quả vẫn giống với tính toán của anh.

Cuối cùng, anh đưa đến cho Dương Cẩm Ngưng một chút thông tin nữa, trong lòng Cố Thừa Đông, Tô Tây tuyệt đối là người con gái duy nhất anh ta yêu thương. Người kiêu ngạo như Dương Cẩm Ngưng cho dù là đã trao hết tâm tư cho người đàn ông đó cũng tuyệt đối không thể chấp nhận được một người đàn ông trong lòng đã có người phụ nữ khác.

Tâm lý học – cái này rất đáng để nghiền ngẫm phải không?

Diệp Vãn Hi cố gắng kìm chế sự tức giận trong lòng, “Anh không sợ tôi sẽ nói tất cả chuyện này ra ngoài sao?”

“Tôi làm gì ấy nhỉ? Tại sao tôi lại không biết gì cả?” Một chút chứng cứ anh cũng không giữ lại cơ mà.

Diệp Vãn Hi cắn chặt môi mình, “Anh nhất định sẽ gặp báo ứng!”

Cố Kế Đông lắc đầu, thẳng thừng cúp máy.

Hiện tại bên ngoài có hai thông tin lớn nhất đó là, một là Cố Thừa Đông rời khỏi Cố gia, đồng thời cũng không có bất cứ quan hệ gì tới nhà họ Cố, bọn họ đều tin tưởng Cố Thừa Đông cả đời này có lẽ cũng không muốn bước chân vào nhà họ Cố nữa, một tin khác còn mới hơn nhiều, đó là Dương Cẩm Ngưng và Cố Thừa Đông đã ly hôn!

Tin tức thứ hai còn “hot” hơn nhiều, không ít người sẽ châm biếm Dương Cẩm Ngưng thật sự là một người biết tính toán, một khi thấy Cố Thừa Đông thất thế thì lập tức liền ly hôn, không muốn dùng nửa phần đời còn lại của mình đồng cam cộng khổ với anh ấy; cũng có một số người khác sẽ trực tiếp mà mắng thẳng vào mặt Dương Cẩm Ngưng, rằng cô là loại phụ nữ không có lương tâm, lúc chồng mình gặp hoạn nạn khó khăn nhất, lại tàn nhẫn đả kích anh nghiêm trọng như vậy.

Anh rất kỳ vọng, Cố Thừa Đông sau khi xem những tin tức này thì sẽ có vẻ mặt như thế nào.

Có lẽ sẽ nghĩ là, người phụ nữ này xác thực đã làm ra chuyện này, khiến cả thế giới đều biết bọn họ đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa rồi.

Dương Cẩm Ngưng không nói muốn rời đi, Cố Kế Đông cũng không đề cập đến, hơn nữa còn mời người có chuyên môn đến chăm sóc cô.

Đến ngày thứ ba, Dương Cẩm Ngưng mới mở miệng nói với Cố Kế Đông khi anh vừa từ công ty trở về. Mấy ngày nay, bọn họ cũng không hề gặp mặt, cô ngồi ở đây đợi anh ta, mà Cố Kế Đông cũng không hề xuất hiện, cô cũng không biết anh ta có phải là cố ý không nữa.

Cố Kế Đông ngồi dưới gốc cây phía nhà ngoài, cái cây này xem ra đã rất lâu năm rồi, anh nằm trên chiếc ghế trúc rất thư giãn, thật khiến người khác muốn đến hỏi anh ta có cảm thấy lạnh hay không.

Cô trước đây vậy mà lại có những suy nghĩ vô nghĩa như thế, cho dù là đang mùa đông mà nhìn thấy người khác ăn mặc như mùa hè mát mẻ trên ti vi, thấy nữ chính trong phim ăn mặc lộ liễu cũng sẽ có cảm giác lạnh lẽo vô cùng.

Đương nhiên, cô bây giờ nhất định sẽ không nhàm chán như thế nữa.

“Trước đây anh cả thường nói cậu và Cố Thừa Đông quan hệ rất tốt.” Dương Cẩm Ngưng dường như là cố gắng muốn nói chuyện với anh.

Lời này là lúc đầu truyền thông đã đưa tin, Cố Hoài Đông châm biếm bọn họ mà nói, cô vẫn còn nhớ rõ ràng vô cùng.

Cố Kế Đông mở mắt ra, lại không hề có ý muốn trả lời cô.

Dương Cẩm Ngưng lại nhìn chăm chú vào anh không hề bỏ cuộc.

“Đúng là quan hệ giữa hai người tốt thật!” Cô cũng không thèm để ý đến thái độ của anh, “Vậy anh ba của cậu hiện tại mất tích rồi, cậu cũng rất lo lắng phải không, chi bằng đi tìm hiểu một chút tin tức của anh ấy, ít nhất cũng có thể làm mình yên tâm một chút.”

Cô ở lại, chính là vì nghĩ đến chuyện này, cô không hề có khả năng tìm được Cố Thừa Đông, thế nhưng Cố Kế Đông lại không giống như cô, Cố Kế Đông hiện tại là người đại diện của Cố thị, đương nhiên sẽ có khả năng này.

Cố Kế Đông chơi đùa với các ngón tay mình, “Đây có được coi là chị đang cầu cứu em không?”

Dương Cẩm Ngưng đương nhiên biết được, anh em ruột thịt còn có tính toán, huống hồ lại là trong thời gian hết sức nhạy cảm như hiện tại. Trong Cố thị hiện tại nhất định vẫn còn những người ủng hộ Cố Thừa Đông trước kia, mà lúc này lại bảo Cố Kế Đông đi tìm kiếm Cố Thừa Đông thì quả thật là làm khó cậu ta. Phải biết là, tình cảm đương nhiên là quan trọng, thế nhưng lợi ích mới là nền tảng cơ bản nhất.

“Cứ coi là vậy đi!”

Cố Kế Đông cười nhẹ, cũng không tiếp tục làm khó cô.

“À, tôi quên chưa nói cho cậu biết, tôi và Cố Thừa Đông ly hôn rồi, thế nhưng 5% cổ phần Cố thị của anh ấy hiện đang nằm trong tay tôi. Tôi tin rằng, sẽ có rất nhiều người có hứng thú với cái này nha!”

Trong mắt Cố Kế Đông dường như lóe lên tia kinh ngạc, “Tôi nhất định sẽ cố gắng, chỉ là, của cải tốt nhất không nên để lọt ra ngoài!”

Dương Cẩm Ngưng cũng chỉ là muốn thử một chút thôi, “Đã là như vậy, vậy thì tôi đợi tin tức tốt lành từ cậu vậy.”

“Tôi nghĩ, chị tốt nhất là cứ đợi ở đây.”

Ánh mắt Dương Cẩm Ngưng lộ ra chút bối rối.

“Đương nhiên, chị có thể từ chối, nếu chị hy vọng khi bước ra ngoài liền gặp phải vô số kí giả phỏng vấn tra hỏi tại sao chị lại lựa chọn việc ly hôn với anh ấy.”

Bộ dạng của anh không hề giống như đang nói đùa.

Cô đứng nguyên chỗ cũ, lại vẫn không thể nào tiếp nhận được sự thật này. Cô nghĩ rằng chỉ cần cô không nói ra, thì sẽ không một ai có thể biết được tin này, mà hiện tại thì sao, vậy mà tất cả mọi người đều biết cô và Cố Thừa Đông đã ly hôn rồi, mặc dù sự thật là, cô vẫn không thể nào chấp nhận nổi chuyện đó. Chuyện này là do ai truyền ra ngoài?

Cố Kế Đông ngước nhìn cô, biết rằng cô lại đang suy nghĩ lung tung rồi, e là người cô nghi ngờ đầu tiên chính là Cố Thừa Đông thôi.

Phản ứng của Dương Cẩm Ngưng càng lúc càng nặng nề hơn, mấy ngày nay cái gì cũng ăn không được, nhìn thấy gì cũng muốn nôn ra ngoài. Cô nghĩ, có lẽ qua vài ngày nữa thôi, ngay cả bụng cô cũng không thể nào che giấu được nữa rồi, cho dù bụng cô bây giờ vẫn còn nhìn chưa rõ, thế nhưng cô lại khó mà tưởng tượng ra được sẽ che giấu bộ dạng khi mang thai của mình.

Cô đang đợi Cố Kế Đông, muốn hỏi cậu ta rốt cuộc là có tin tức gì của Cố Thừa Đông hay chưa, nếu vẫn chưa có, vậy thì cô sẽ lập tức rời khỏi đây.

Cô cảm thấy có gì đó không đúng, bất luận là cô đi đâu, nhất định đều có người đi bên cạnh cô, một bước không rời, giống như là đang giám sát nhất động nhất cử của cô vậy. Cô trước nay vẫn cảm thấy bản thân mình không hề quan trọng gì, ít nhất không đáng để Cố Kế Đông tốn tâm tư mà tính toán cái gì, thế là cũng bỏ qua suy nghĩ tồi tệ nhất ấy.

Thế nhưng gần đây, lúc rảnh rỗi thì cô lại liên tưởng đến một số chuyện. Ông nội vào phút cuối đều đem một nửa cổ phần của Cố thị giao cho Cố Kế Đông nắm giữ, đương nhiên có thể nói ông nội lúc đó đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa, thế nhưng nghĩ sâu xa một chút, nếu điều này là việc mà Cố Kế Đông đã muốn từ rất lâu rồi, vậy thì người đàn ông đó thật sự vô cùng đáng sợ rồi phải không?

Hơn nữa, lúc đầu luật sư Trương nói với cô, cả thành phố Mặc Xuyên này sẽ không một ai dám tiếp nhận vụ kiện đó, cho dù Cố gia thật sự có quyền có thế đi nữa, cũng không thể nào có thể gây ra tất cả những chuyện này, ngay cả một số quan chức cao cấp khác cũng bị lôi kéo vào việc này, huống hồ Cố gia cũng không hề liên quan đến quan trường. Thế nhưng cô trong lúc đó, thà tin tưởng lời nói của một người xa lạ, lại không muốn tin tưởng người chồng đã đầu ấp tay gối với mình.

Cô cuối cùng cũng đã hiểu ra tất cả rồi, Cố Thừa Đông lúc đó, đang buồn lòng về thân thế của anh, làm sao có thể phân tâm mà đi quản chuyện của Diệp Vãn Hi cơ chứ. Dường như lúc cô ở chỗ không nhìn thấy anh, đã có người sắp đặt hết tất cả mọi chuyện này.

Thực ra cô vốn không ngốc, chỉ là thói quen của cô là thích khoét sâu vào nỗi đau khổ của đối phương hơn mà thôi, sau đó che lấp hết tất cả mọi chân tướng, từ đó làm cho bản thân mình sống trong chính thế giới do mình đã tạo ra.

Đôi lời của tác giả: Tiểu phẩm

Lục Xu: Hình như tôi ngược đãi cậu quá thảm rồi ấy nhỉ…?!

Cố Thừa Đông: Biết là tốt…

Lục Xu: Cậu có muốn bồi thường gì hông nà?:)~

Cố Thừa Đông: Cô liệu mà làm đi! ( Còn phải nói nữa!)

Lục Xu: Để tôi nghĩ xem sao, nếu không tôi sắp xếp cho cậu kết hôn với một mỹ nhân rung động lòng người ha, thế nào?

Cố Thừa Đông: Ặc…. (Thật sự tôi vẫn còn khá thích cô vợ hiện tại ở nhà tôi.)