Đã thế mà thôi đâu, Jake lại xách cả mấy chiếc va li của nàng vào phòng ngủ của anh ta. Alexandra rất bối rối. Kiểu này thì còn dịp nào nàng giảng giải cho chú của anh ta hiểu hoàn cảnh của nàng? Dịp nào than phiền với anh ta là nàng đã bị Jake đối xử thô bạo? Trước khi đi, Jake trỏ cho nàng gian bếp, hướng dẫn nàng cách nấu món đỗ.
Món đỗ! Alexandra đã học được ít nhiều về nấu nướng mấy hôm sống ở đồn điền Jake, nhưng thức ăn ở đây hoàn toàn khác. Jake còn cả gan bảo Alexandra rằng nàng phải tay chân Rosa, một cô gái Mehico được làm chân nấu bếp ở trại Bar J này. Alexandra tin rằng ra cũng đã sử dụng cả Rosa, ngủ với cô ta.
Alexandra từ từ khuấy xoong đỗ đợi nó sôi và nhừ. Nàng thấy không thể làm món gì thêm được nữa. Nhìn gian bếp bẩn thỉu, nàng nghĩ phải quét dọn lau chùi cho sạch sẽ. Nhưng chẳng lẽ lại mặc bộ đồ đi ngựa này. Phải lục trong va li xem có bộ nào thích hợp với công việc quét dọn này không?
Nàng quay vào phòng ngủ của Jake, bây giờ cũng là phòng ngủ của nàng, Alexandra mở các va li ra kiểm. Toàn những bộ sang trọng, vải dầy và lượt thượt, rất không thích hợp với việc quét dọn. Mặc những bộ đó vào đã nóng ngột người còn làm lao động gì được nữa? Đúng là nàng đem đến đây toàn những thứ áp quần không thích hợp với một nông trại giữa cái nắng thiêu đốt này. Chỉ quét dọn một lúc là nát hỏng hết chúng. Thôi đành...
Alexandra bèn cởi bộ y phục đi ngựa ra, gấp lại cẩn thận xếp lên nắp va li. Trên người nàng chỉ còn lại chiếc áo trong mỏng dính. Nàng nghĩ chẳng cần mặc thêm thứ gì ra ngoài cho vướng. Trời nóng bức mà nhà chẳng có ai. Hai chú cháu phải tối mun mới về và sẽ không nhìn thấy nàng trong tấm áo mặc trong mỏng dính này. Alexandra tính quét dọn xong sẽ tắm táp sạch sẽ và mặc bộ áo quần hẳn hoi trước khi họ về. Thích thú với ý định ấy, nàng đi chân đất quay xuống gian bếp.
Nàng nhìn quanh, thầm nghĩ, đúng là toàn đàn ông nên bếp núc chẳng ra làm sao. Tuy nàng chẳng giỏi giang gì về công việc nội trợ nhưng nàng cũng đã học được ít nhiều ở bác da đen Ebba. Việc đầu tiên là nàng lấy các thứ thực phẩm dự trữ trong các ngăn tủ ra cọ rửa bên trong. Công việc vất vả, bẩn thỉu, nhưng trong lúc làm nàng cũng thấy vui.
Cuối cùng xong đỗ đã nhừ, Alexandra quyết định bắc một xoong nước to lên bếp đun để khi quét dọn xong sẽ tắm. Mặt trời đã bắt đầu xuống thấp. Chỉ lát nữa là lặn. Nàng chợt nghe thấy tiếng động bên ngoài. Chẳng lẽ ông Lamar và Jake đã về? Chắc hẳn là chưa. Nàng ngập ngừng, lắng nghe. Nhưng không thấy thêm tiếng đng nào nữa, nàng quay vào trong bếp làm tiếp. Bây giờ mọi thứ đã sạch sẽ, bóng loáng. Nàng vén mớ tóc dính vào trán ướt đẫm mồ hôi, nhìn ra cửa.
Alexandra giật mình. Cưả mở và một người đàn ông đang đứng chăm chú nhìn nàng. Y nhe hàm răng trắng bóng, cặp mắt đen sỗ sàng nhìn vào tấm áo trong mỏng dính, hằn lên da thịt nàng. Hắn có vẻ thích thú nhìn vào cặp vú nàng bên trong lớp vải gần như trong suốt.
Đó là một gã đàn ông gày gò, mặc quần vải sẫm, ủng ngắn, sơ mi đỏ sậm, một dải khăn mỏng quấn hờ hững trên cổ. Và hắn đi một chiếc mũ nan vành rất rộng làm bộ mặt hắn tối lại. Cặp mắt hắn nhỏ, đen. Hắn tựa lưng vào thành cửa sỗ sàng nhìn nàng. Bàn tay hắn đặt lên bao khẩu súng lục đeo ở thắt lưng.
Trông hắn có thứ gì đó tàn bạo. Nàng rùng mình. Lần đầu tiên nàng mong giá Jake đừng bỏ nàng lại một mình ở nhà như thế này. Gã Mehicô kia trông quả là đáng sợ.
- Cô đừng sợ. Tôi không làm gì khiến cô phải sợ đâu. Chỉ là tôi nghe thấy tốp kỵ binh đến đây và đưa một cô gái xinh đẹp tới. Thế là tôi tò mò muốn đến xem sao. Cô là người miền Bắc phải không?
- Tôi không hiểu ông nói gì. Tôi đến đây thăm ông chú của anh ấy, ông Lamar Jarmon.
- Gã đàn ông lại đưa mắt lướt trên thân thể nàng một lần nữa rồi nhìn khuôn mặt trắng nõn của nàng.
- Có thể như vậy. Có thể. Cô em ạ, tôi biết tính Jake chứ. Cậu ta rất cần gái. Cô là người tình của cậu ta, tôi biết.
Alexandra đỏ bừng mặt, rất ngượng thấy mình mặc quá hở hang, nhất là thấy cặp mắt sỗ sàng của người lạ.
- Tôi xin lỗi, tôi phải vào mặc quần áo. Ông chịu khó đợi. Ông Lamar và Jake cũng sắp về rồi
- Tôi đến đây không phải để gặp họ, cô em ạ. Tôi đến đây để gặp cô và cô thoải mái như thế này là rất tốt. Tôi đã nhìn thấy được rõ đầy đủ.
- Thấy rồi thì mời ông đi đi cho- Alexandra hét lên- Ông đi đi!
Cơn giận làm nàng quên mất gã người lạ đeo khẩu súng ở thắt lưng.
- Ôi, cô giận trông lại càng đẹp. Tôi thích cô đấy. Jake sẽ sẵn sàng chia sẻ cô với tôi. Anh ta với tôi vẫn dùng chung gái, cô hiểu chưa. Hồi còn bé, Rosa làm chân nấu bếp ở đây, Jake vẫn xử dụng nó và tôi cho cậu ta cùng xử dụng. Tiếc rằng vừa rồi cậu ta tống cổ con bé Rosa đi.
- Rosa à?- nàng hỏi và thấy bên sườn quặn đau.
- Đúng thế, cô em ạ. Rosa! Con bé ở đây giúp việc nội trợ và trông nom nhà cửa. Đồng thời là gái để thoả mãn Jake. Con bé là người tình của Jake suốt một thời gian, cho tới khi cậu ta chán nó.
- Tôi không biết gì về chuyện đó. Chuyện đó xảy ra trước khi tôi đến đây và không liên quan gì đến tôi hết- Alexandra kiêu hãnh nói.
- Liên quan chứ, cô em xinh đẹp? Jake chiếm gái của tôi, bởi con Rosa đúng ra là người tình của tôi. Bây giờ tôi sử dụng gái của Jake là đúng thôi. Như thế mới là hòa, cô chịu chưa?
- Không được.
- Ôi, ta nói nhiều quá rồi đấy- gã nói rồi tiến lại gần nàng.
Alexandra lùi dần, mắt vẫn chằm chằm nhìn vào mắt tên đàn ông lạ. Rồi nàng hét lên chạy vụt ra khỏi bếp. Nàng nghe thấy tiếng chân gã đuổi theo. Đột nhiên nàng vấp vào tấm thảm chùi chân và ngã sập xuống sàn nhà ở phòng ngoài.
Nàng chưa kịp đứng dậy thì gã Mêhicô đã chồm đến, nắm 2 bàn tay nàng kéo ngược lên bên trên đầu nàng. Đầu gối hắn đè lên 2 chân nàng, ép nàng nằm bẹp trên sàn. Nàng thét ầm lên, mong có ai nghe thấy. Gã Mehico văng tục rất dài bằng tiếng Anh và tiếng Mehico rồi giang tay tát nàng một cái rất mạnh.
Một tay hắn giữ chặt hai tay nàng, một tay hắn sờ soạng bên dưới tấm áo trong mỏng dính một cách thành thạo. Nàng giẫy giụa cố thoát ra. Gã đàn ông giữ chặt làm nàng rất đau. Nàng cố đạp, cắn, cào vào gã nhưng gã vẫn ấn chặt nàng xuống sàn.
- Cô đúng là con mèo hoang!- Hắn nói giọng khản đặc rồi mở khoá thắt lưng. Cặp mắt đen của hắn nhìn thẳng vào cặp mắt xanh lục của Alexandra và nàng thấy vẻ thèm khát hiện lên trong đó- Chà, cô đã biết điều hơn một chút rồi đấy. Nhưng chính cô quẫy để chống cự thế lại hay. Tôi thú như thế. Con Rosa lành quá đâm giảm khoái.
Đột nhiên tiếng chân bước chậm rãi vang đến. Tên Mehico chưa kịp đối phó gì thì Jake đã bước vào, nói bằng giọng rành mạch, bình thản:
- Nếu tao là mày thì tao sẽ không động đậy.
Gã đàn ông lạ đang ngồi bên trên Alexandra, mím cặp môi lại, nhưng không một bắp thịt nào của hắn cử động. Hắn ngước nhìn cặp mắt xanh biếc lạnh lùng của Jake và nòng khẩu súng bốn mươi lăm ly đang chĩa vào hắn. Hắn biết hắn chỉ cần nhúc nhích là đầu hắn sẽ nổ tung. Hắn biết tính Jake.
- Mày gạ gẫm người tình của tao. Nếu mày muốn chết thì làm tiếp đi.
Chưa bao giờ Alexandra nghe thấy ai nói cái giọng lạnh lùng, bình thản nhưng chết người đến như Jake. Nàng cũng không nhúc nhích, sợ bị Jake bắn chết. Nàng nhận thấy vẻ uất hận trên khuôn mặt của gã Mehicô. Gã không dám làm gì nhưng rõ ràng là gã đang nén cơn uất giận.
- Tao không muốn chết, Jake! Tao chỉ làm những gì chính đáng.
- Vậy thì làm đi. Bây giờ nghe tao nói. Mày hãy rất chậm, rất chậm thôi, ném súng ra đây. Làm thật chậm thôi.
Alexandra nhìn và không tin vào mắt mình nữa. Chẳng lẽ lại có chuyện như vậy sao? Liệu một gã đàn ông kia có thể dùng súng để giải quyết mối bất hòa chăng? Nhưng gã Mehico bằng động tác rất chậm, rút khẩu súng trong bao ra, ném xuống chân Jake.
- Tốt! Thế là tốt, Pecos! Bây giờ làm tiếp. Rất chậm chạp thôi. Tao nhìn thấy con dao găm mày cài ở ủng bên phải kia kìa. Lấy ra, quăng lại đây. Làm đi và đừng quên nòng súng của ta sẵn sàng nhả đạn đấy.
Alexandra kinh ngạc. Ra đàn ông trên miền đất này đi đâu cũng mang theo súng và dao găm? Chẳng trách người ta đồn miền đất Texas là miền đất dữ! Gã Mehico từ từ cúi xuống, thò tay lấy con dao găm cài trong ủng ra, suy nghĩ một chút rất nhanh rồi quăng đến bên cạnh khẩu súng của hắn.
- Tốt! Vậy thì tao có thể tha mạng cho mày được rồi, Pecos. Từ từ đứng lên. Thật chậm thôi. Cẩn thận đừng có đụng vào người tình của tao thêm nữa. Tao không muốn thằng nào đụng đến người tình của tao.
- Tao sẽ không bao giờ đụng đến- gã Mehico khẽ nói rồi từ từ đứng lên.
- Alex! Cô đừng động đậy vội. Đừng đứng lên vội. Đợi bao giờ tôi bảo đã- Jake ra lệnh cho nàng.
Chàng biết gã Mehico kia rất nguy hiểm. Hắn rất khôn ngoan. Nếu Alexandra vội vã đứng lên, rất có thể gã sẽ ôm lấy nàng và dùng nàng làm lá chắn, nói cách khác là làm con tin để buộc Jake phải tuân theo lệnh gã. Và trong trường hợp đó tính mạng nàng rất dễ có nguy cơ bị thương tổn.
- Bây giờ tao nói để mày biết. Tao không cướp con Rosa của mày. Chính nó tự đến đây, xin việc và van nài tao ngủ với nó. Tao không thể từ chối nó được, mày rõ chưa nào, Pecos?
- Tao rõ rồi. Chỉ có điều mày bảo nó là...
- Tao không bảo nó gì hết. Tao nói cho mày biết sự thật. Nó đã về nhà nó. Tao với mày coi chuyện đó là xong. Là kết thúc. Bây giờ tao đã kiếm được người tình khác. Rosa trở lại là của mày. Tao với mày vậy là hoà giải.
- Mày thì dễ lắm. Nhưng tao là đàn ông và Rosa là vợ chưa cưới của tao.
- Tùy mày thôi. chỉ có điều bây giờ mày cút khỏi nơi này. Tao muốn từ nay không nhìn thấy mặt bọn bạn mày trong cái trại Bar J này nữa. Tao muốn chấm dứt mọi chuyện bất hòa trước đây giữa tao và chúng mày. Con Rosa không còn là gì với tao nữa. Nó là của mày. Nếu ta giết mày, thì mày không được hưởng thân xác ngon lành của nó nữa, đúng thé không, Pecos?
Gã Pecos uất ức lùi lũi ra khỏi nhà. Khẩu súng của Jake vẫn chĩa theo gã. Đến cửa, tên Mehico quay lại nhìn Alexandra rồi nhìn Jake.
- Chưa phải thế này đã xong đâu, Jake. Mày đã làm Rosa bị thất tiết trong khi nó đang là vợ chưa cưới của tao. Tao sẽ không tha cho mày. Sẽ có lúc chúng tao hỏi tội mày, Jake!
Nói xong, gã chạy biến đi, cũng nhanh như lúc xuất hiện ban nãy.
Jake chạy nhanh ra cửa nhìn theo gã Mehico nhảy lên lưng ngựa phi đi mất. Trong khi đó Alexandra đứng dậy, vớ tấm khăn trải của thổ dân da đỏ màu sắc sặc sỡ quấn vội lên người. Jake nhét súng vào bao, quay gót, từ từ bước đến gần Alexandra cặp mắt xanh biếc của Jake lạnh như thép.
Jake đứng lại bên cạnh nàng, giật tấm khăn sặc sỡ, quăng xuống đất. Trên người Alexandra chỉ còn tấm áo trong mỏng dính, rây đầy những vết bẩn do lúc này nàng quét dọn cọ rửa gian bếp. Nhưng nàng vênh mặt lên vẻ thách thức.
- Cô mặc như thế này hả?- Jake hỏi.
- Trời nóng bức quá và tôi lại phải quét dọn bếp- Alexandra nói, bây giờ cơn nguy hiểm đã qua, nàng lại bùng lên nỗi căm giân- anh bảo ở nhà chỉ có một mình tôi. Gã lúc nãy bất ngờ đến, định hiếp tôi.
Jake bật lên tiếng cười gằn:
- Cô đã một lần làm gái điếm thì rồi cứ phải làm gái điếm mãi. Ở nhà chứa cô có thể không cần mặc thứ gì trên người. Nhưng ở đây, trong nhà tôi, cô phải ăn mặc cho thích hợp.
Alexandra thét lên:
- Vậy tôi xin nói là mặc thế này hoàn toàn thích hợp với công việc quét dọn nhà cửa. Hay anh muốn tôi phải mặc áo quần bằng gấm vóc lượt là? Anh quên rằng tôi đến đây không phải để thay thế cho con bé Rosa nào đó làm nệm cho anh! Tôi không phải điếm. Không phải như con Rosa, con điếm Mêhicô của anh.
Jake giáng một cái tát lên mặt Alexandra và cơn thịnh nộ của chàng bùng lên:
- Rosa không phải là điếm! Khắp vùng này chỉ có mỗi mình cô là điếm thôi. Alexandra! Và cô lại còn chuyện gây chuyện nữa. Lúc nào cô cũng gây chuyện.
Alexandra chồm lên định cào vào mặt Jake. Đầu óc nàng đã như bốc lửa và nàng không còn suy nghĩ gì được nữa. Nàng muốn băm vằm Jake, muốn làm anh ta thật đau như anh ta đã xúc phạm nàng. Nhưng Jake nhanh hơn, đã kịp thời nắm chặt cổ tay Alexandra, quặt cánh tay nàng ra sau lưng và bắt người nàng áp chặt vào anh ta.
- Đừng có trái lệnh tôi, Alexandra. Cô là thuộc về tôi.
Giọng Jake nói như khàn lại, do tấm thân mềm mại của Alexandra áp chặt vào người chàng.
- Không! Tôi không phải thuộc về anh! Anh là kẻ man rợ!- Nàng thét lên, đạp Jake ra.
Jake văng tục một câu rồi nhấc bổng Alexandra lên, sải chân bước nhanh về phòng. Vào đến nơi, chàng lấy chân đạp cho cửa đóng sập lại rồi quăng nàng lên giường.
- Cô là của tôi, cô thừa biết là như thế, Alexandra! Còn nếu cô chóng quên đến như vậy thì tôi nhắc thêm một lần để cô nhớ cho kỹ.
- Đừng! Đừng, Jake!
Alexandra gào lên, giãy giuạ trong lúc hai bàn tay lực lưỡng của Jake đã với tới đang xé toang tấm áo mỏng dính của nàng.
Sau đấy Jake nhanh chóng bước lên giường, xạng 2 chân nàng ra. Cơn cáu từ lúc tên Pecos ở đây lúc này bừng lên. Jake hành động rất nhanh chóng không cần vuốt ve gì Alexandra nữa.
Nhìn thấy Jake chuẩn bị đi vào nàng. Alexandra lại thét lên:
- Không! Không được, Jake!
Nàng chống cự mãnh liệt, nhưng Jake đã mau chóng quặt hai tay nàng ra sau lưng, ôm hai mông nàng chuẩn bị đi vào nàng. Phải chăng Jake vẫn chưa thấy Alexandra là của chàng? Lần duy nhất nàng có vẻ thuộc về Jake là lúc trước, trên giường, khi Alexandra hưởng ứng cuồng nhiệt, sau khi được chàng đẩy nàng đến trạng thái vô thức.
Lần này Jake muốn làm theo cách khác. Không chuẩn bị gì cho nàng hết. Không đẩy nàng đến trạng thái điên cuồng, khao khát chàng. Jake muốn chiếm đoạt Alexandra theo cách như bao kẻ khác đã chiếm đoạt nàng. Jake muốn làm cho nàng đau! Chàng muốn chiếm đoạt nàng trong lúc nàng vẫn chưa sẵn sàng đáp ứng.
Jake cứ thô bạo đi vào. Jake hối hả như một gã đàn ông đói khát cần thỏa mãn bản thân cho thật nhanh, không cần đếm xiả đến người phụ nữ có sung sướng hay không.
Nhưng lạ thay, khi Jake vừa đi vào thì anh thấy Alexandra quàng 2 tay ôm ghì lấy anh một cách say đắm, cuồng nhiệt. Hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn trong cơn hung hãn, Jake áp miệng chàng vào miệng nàng. Alexandra cũng hưởng ứng nhiệt tình. Vậy nàng đã thuộc về ta, Jake thầm nghĩ. Nàng là của ta rồi. Nàng chịu ta rồi.
Cặp trai gái nhịp nhàng niềm hoan lạc lên đến đỉnh cao. và thân xác họ quyện vào nhau thành một. Lúc Jake đi ra, Alexandra rên rỉ ôm chặt chàng. Đúng lúc đó Jake bỗng hồi tưởng lại mọi thứ. Vừa nguyền rủa Alexandra vừa nguyền rủa bản thân là đã quá thèm khát nàng. Jake cố tự kiềm chế đứng dậy, không nhìn nàng.
Jake vội vã, biết nếu ngoái đầu nhìn vào tấm thân tuyệt mỹ kia, chàng lại không nhịn được. Jake bực dọc nghĩ, mình định làm đau cô ta vậy mà khi chạm vào người cô ta mình đâm bị cuốn theo và không còn suy nghĩ được gì nữa. Mình như chết đuối trong thân xác cô ta. Sao mình lại đổ đốn như vậy? Xưa này ngủ với mọi đàn bà con gái khác, có bao giờ mình bị mê mẩn như thế này đâu?
-Dậy đi, Alex. Và mặc quần áo nghiêm chỉnh vào. Đã đến giờ ăn tối. Tôi muốn xem cô nấu nướng giỏi đến đâu. Nhưng tôi đoán rằng cô quen làm việc trên giường chứ đâu quen làm việc dưới bếp.
Jake phá lên cười khi thấy vẻ mặt giận dữ trên mặt Alexandra. Rồi Jake vội vã bước ra ngoài, không để nàng kịp đối đáp.