Hùng Hưng Đằng lúc này liền nói:
- Ta sớm liền muốn đi tinh không chiến trường, chỉ là không có cơ hội mà thôi. Chết thì chết vậy, né tránh hoài, không phải là chuyện ta Hùng Hưng Đằng làm.
Dong Hà cũng gật đầu:
- Ta nghe theo Khởi ca, nói đi nơi nào liền đi nơi đó.
- Tốt.
Bàng Khởi ngữ khí kiên định đáp lại một tiếng sau đó, lúc này mới nói với Mạc Vô Kỵ:
- Vị bằng hữu này, đã như vậy, chúng ta liền cáo từ trước. Có lẽ tương lai chúng ta tại tinh không chiến trường còn có cơ hội gặp mặt.
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi:
- Mấy vị nếu đi tinh không chiến trường, chúng ta vừa lúc cùng đường a.
Trên thực tế, Mạc Vô Kỵ căn bản cũng không biết tinh không chiến trường tại vị trí nào. Có cùng đường, hắn tự nhiên không muốn đi hỏi lại người khác.
- Đại ca, chúng ta là người Cảnh gia truy sát, nếu mà cùng đường, có thể sẽ liên lụy đến ngươi.
Dong Hà ở một bên giải thích.
Mạc Vô Kỵ cười ha ha một tiếng:
- Ta xuất đạo đến nay, liền chưa hề lo lắng qua bị người liên lụy. Ta đắc tội người khác so với Cảnh gia còn lợi hại hơn, đương nhiên, các ngươi nếu mà lo lắng nói, cũng là có thể lại đem phương vị tinh không chiến trường chỉ cho ta, ta tự mình đi cũng có thể.
Bàng Khởi cũng là cười ha ha một tiếng:
- Chúng ta đều như vậy, còn có cái gì sợ bị liên lụy. Đã như vậy, này mọi người cùng đi sao?. Được rồi, còn chưa thỉnh giáo bằng hữu xưng hô như thế nào.
- Ta gọi Mạc Vô Kỵ, cũng là một cái tán tu.
Mạc Vô Kỵ ôm quyền nói.
- Mạc đại ca, ngươi đắc tội người so với Cảnh gia còn lợi hại hơn, vậy là ai a?
Mấy người làm quen xong sau đó, Dong Hà tại vừa nói.
- Nghe nói là đến từ Tinh Đế Sơn, họ Hạ...
-A đù!
Ba người Bàng Khởi nghe được lời của Mạc Vô Kỵ, đều là hai mặt nhìn nhau, cũng hút hơi lạnh. Bọn họ đắc tội Cảnh gia tuy rằng lợi hại, này cũng chỉ là bởi vì Cảnh gia có một nữ nhân gả cho Tinh Đế Sơn một trong tam đại gia tộc Yến gia. Mà bọn họ mới quen Mạc Vô Kỵ này chế giễu, trực tiếp đắc tội Hạ gia.
Bàng Khởi cười khổ nói:
- Mạc huynh đắc tội người ta xác thực lợi hại hơn so với chúng ta đắc tội, so với Mạc huynh đến, ta ngược lại cảm thấy rất xấu hổ. Đắc tội Cảnh gia, liền muốn muốn chạy trốn cách Chân Mạch Đại Lục. Mạc huynh đắc tội Hạ gia, lại còn suy nghĩ đi tới tinh không chiến trường.
- Mạc đại ca thế nào đắc tội Hạ gia?
Mấy người hàn huyên sau khi đều quen thuộc, Dong Hà cảm giác được Mạc Vô Kỵ dường như rất dễ thân cận, hỏi cũng không có cái gì cố kỵ.
Mạc Vô Kỵ cười ha ha:
- Ta giết mấy cái nô tài của Hạ gia, cho nên đắc tội Hạ gia.
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói giết Hạ gia mấy cái nô tài, Bàng Khởi mấy người cũng không có để ý. Thậm chí cảm thấy Hạ gia rất có thể sẽ không bởi vì mấy cái nô tài, chuyên môn đi tìm Mạc Vô Kỵ báo thù. Hạ gia một đại gia tộc như vậy, mấy cái nô tài chết mất, quỷ mới nhớ tới.
Theo bọn họ, Mạc Vô Kỵ giết chết tối đa bất quá là vài Nhân giới tu sĩ mà thôi. Bởi vì đối phương đến từ Hạ gia, cho nên mới nghiêm trọng hẳn lên. Nếu là bọn họ biết Mạc Vô Kỵ nói mấy cái nô tài này, tu vi thấp nhất cũng là Chân Thần Cảnh tầng ba, tu vi cao đều là Chân Thần viên mãn, thậm chí còn có một người Nhân Tiên Vương, phỏng chừng bọn họ sẽ hoàn toàn điên mất.
Dong Hà thở dài nói:
- Vậy còn tốt, mấy cái nô tài mà thôi. Khởi ca lại là bởi vì một nữ nhân, bị Cảnh gia truy sát, thậm chí ngay cả gia chủ Cảnh gia đều kinh động.
- Vì một nữ nhân?
Mạc Vô Kỵ nghi hoặc nhìn Bàng Khởi, hắn cảm giác được, Bàng Khởi không phải là cái loại người này vì một nữ nhân để cho huynh đệ của mình rơi vào tử cục.
Dong Hà nhìn thoáng qua Bàng Khởi, không có tiếp tục nói hết.
Bàng Khởi hít một tiếng:
- Cũng không có cái gì khó mà nói, ta cùng Cảnh gia Cảnh Đan Vũ tình đầu ý hợp, đi cùng nhau. Ca ca của nàng Cảnh đan văn lại cho là ta lừa gạt Cảnh gia Bán Nguyệt Thi, lại đem chuyện này nói cho Cảnh gia. Hắn muội muội Cảnh Đan Vũ bởi vì một mình cùng ta trao đổi Bán Nguyệt Thi, kết quả bị Cảnh gia trực tiếp khóa lại. [T R U Y E N F U L L . V N] Sau đó Cảnh gia lại không phân tốt xấu muốn giết ta, căn bản cũng không nghe ta giải thích. Nếu không phải vận khí ta tốt, căn bản là trốn không tới nơi này.