Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 880: Kiếm Thể Biến Hóa — Nửa Bước siêu thoát

-Ủa?

Trong mắt Lục Thanh, ma khí màu đỏ tím chớp động:

- Vậy ta chờ xem.

- Không tiễn...

Quân Mạc Lâm nhắm hai mắt lại, Lục Thanh cũng không lưu lại, xoay người bước vào không gian Động Hư mở ra lúc trước.

Bên ngoài Vô Vọng Kiếm Cốc.

Lục Thanh mở bừng hai mắt, vẻ mặt trở nên ngưng trọng chưa từng có từ trước tới nay.

- Lục Đai ca...

Nhược Thủy biến sắc, nàng hiểu được tính tình của Lục Thanh. Với thực lực hiện tại của hắn, nếu lộ ra sắc mặt như vậy chỉ có một ý nghĩa rằng, thực lực tu vi của Môn chủ Sinh Tử môn kia vượt xa ngoài tưởng tượng.

- Nhị kiếp Kiếm Tổ, có Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận, hơn nữa bắt đầu dung nhập Kiếm Đạo cùng Ma Đạo. Trận chiến này...

Lục Thanh ngừng một chút. Tiên thiên Ma khí màu đỏ tím trong mắt bùng lên mạnh mẽ:

- Dù là như vậy, trận chiến này có thể giúp cho ta chân chính thoát ly! Xà Ma, ra đây!

- Chủ nhân!

Trước mặt Lục Thanh hiện ra một bóng rắn màu máu, sau đó lại hóa thành một trung niên.

Nhìn Lục Thanh trước mặt, trong mắt Xà Ma tràn đầy vẻ kính sợ. So với tám mươi hai năm trước, hiện tại y đã biết rõ Lục Thanh đáng sợ tới mức nào. Đối với Kiếm Giả có gan bước ra ngoài Thiên Đạo, dù y thân là Vực Ngoại Ma Thần cũng sinh lòng kính sợ.

Vả lại những năm qua, đồng thời với việc rót ma niệm cho Lục Thanh. Tiên thiên Ma khí giáng xuống, khiến cho y cũng được lợi ích không nhỏ. Chẳng những thương thế đã hoàn toàn hồi phục, hơn nữa ma niệm cũng tăng lên mấy bậc. Lúc này y nắm chắc, nếu trở lại Vực Ngoại Ma giới, nhất định có thể xếp vào năm hạng đầu.

Bất quá tới lúc này, y cũng không muốn trở về, bởi vì đi theo Lục Thanh, lợi ích nhận được ra ngoài tưởng tượng của y. Giờ phút này Lục Thanh vẫn còn một tia ma niệm chưa tiêu trừ, đến khi hắn thoát khỏi tia ma niệm cuối cùng này, lập tức có thể thật sự thoát ra ngoài Thiên Đạo. Tuy rằng không thể đạt tới cảnh giới ngang bằng Thiên Đạo, nhưng cũng không chịu Thiên Đạo khổng chế, đứng riêng một cõi. Thật sự không còn trở ngại.

Trong việc này, chuyện khiến cho Xà Ma mong chờ nhất, chính là tia ma niệm cuối cùng của Lục Thanh.

Vốn tia ma niệm này từ y xuất ra, sau khi Lục Thanh thoát khỏi cũng chỉ có y mới có tư cách và năng lực nuốt trở lại. Nếu có thể cắn nuốt luyện hóa thuận lợi trở lại một lần nữa, tia ma niệm có nhiễm khí tức siêu thoát kia tuy rằng không thể giúp y một bước lên trời, thoát ly Thiên Đạo, nhưng tối thiểu cũng có thể gieo một hạt giống cho y. Cho dù trong thời gian trước mắt chưa có tác dụng gì, nhưng sẽ giúp cho y có được tiềm lực dòm ngó Vực Ngoại Ma giới, còn có thể cho y tư cách đạt tới cảnh giới thoát ly Thiên Đạo trong truyền thuyết.

Cho nên hiện giờ, Xà Ma đã chân chính thừa nhận Lục Thanh là chủ nhân.

Lục Thanh cũng thừa biết tâm tư của Xà Ma, lúc này hỏi y:

- Hiện tại dưới Kiếm Tổ, ngươi có được mấy phần nắm chắc?

- Dưới Kiếm Tổ, chỉ cần không có kiếm khí Thời Không như chủ nhân, thuộc hạ có thể dẫn động tâm ma của mười tên Kiếm Tôn. Nhưng nếu muốn giết bọn chúng, nhiều nhất chỉ có thể được ba tên.

- Đây là Vực Ngoại Ma Thần!

Lục Phong Lôi sửng sốt tự nhiên y chỉ cần liếc qua một cái đã có thể nhìn ra lai lịch của Xà Ma. Chân Long nhất tộc có cảm ứng đặc biệt nhạy bén với Vực Ngoại Thiên Ma.

Lục Thanh không nói gì nữa, giơ tay khẽ phất. Xà Ma lập tức biến mất ngay tại chỗ.

- Lục Đại ca, trận chiến này...

Lục Thanh đưa tay âu yếm vuốt mái tóc xanh dài của Nhược Thủy, cau mày đáp:

- Đúng ra lúc trước huynh không nên rót pháp tắc Thiên Đạo cho muội. Hiện tại pháp tắc Thiên Đạo đã vào thân thể muội đến lúc thiên địa quay ngược lại, Thiên Đạo sẽ...

- Lục Đại ca. Nhược Thủy không trách huynh...

Vẻ mặt Nhược Thủy hết sức ôn nhu, nép đầu vào vai Lục Thanh:

- Muội không hề trách huynh.

Lục Thanh thở dài một tiếng, quay lưng lại nhìn Lục Phong Lôi, ánh mắt lộ vẻ kiên định.

Bên ngoài Vô Vọng Kiếm Cốc là một hoang nguyên hoang vu, cỏ khô mọc đầy mặt đất. Loại có khô không có chút màu xanh nào này chính là loại thực vật đặc biệt chỉ có Vô Vọng Kiếm Cốc mới có, tên là Vong Sinh thảo. Mất đi sinh cơ, chỉ còn khô héo chết chóc mà thôi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Vong Sinh hoang nguyên là tên của hoang nguyên này, rộng hàng vạn dặm, hoang tàn xơ xác

Lục Thanh ngồi xếp bằng giữa hoang nguyên này, bắt đầu tĩnh tu. Phía sau hắn, hai người Nhược Thủy cũng ngồi xếp bằng, một cỗ sát khí vô hình bắt đầu lan tràn ra khắp hoang nguyên

Thời gian mấy tháng trôi qua, Vong Sinh hoang nguyên vốn cuồng phong gào thét đã dần dần im lăng.

Những trận cuồng phong từng hoành hành ngang ngược trên Vong Sinh hoang nguyên bao nhiêu năm tháng qua, dường như đã bị một luồng sức mạnh vô hình trấn áp, không dám động đậy.

Bên cạnh Vô Vọng Kiếm cốc, Kiếm Giả của Thi Kiếm Tông gần đây tiến vào Vong Sinh hoang nguyên hơi nhiều. Bất quá dù là Tông sư Kiếm Phách cũng chỉ dừng lại cách ba người Lục Thanh vài ngàn dặm, sau vài lần hô hấp tức khắc rời đi.

Trong số mười lăm tên Kiếm Tổ trấn áp Lục Thanh khi trước, có một tên xuất thân từ Thi Kiếm Tông này.

Đối với phản ứng của Thi Kiếm Tông, Lục Thanh cũng không thèm để ý. Còn tên Kiếm Tổ của Thi Kiếm Tông, hắn cũng chẳng bận tâm. Trong lòng hắn chỉ có Quân Mạc Lâm mới đủ sức uy hiếp hắn thật sự. Mà thứ có thể trợ giúp cho hắn siêu thoát cũng chỉ có Thiên Đạo Đồ của Quân Mạc Lâm!

Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận là đệ nhất kiếm trận Hoàng giai, sỡ dĩ Lục Thanh quyết định đánh với Quân Mạc Lâm một trận, là muốn mượn sức mạnh khổng lồ của Thiên Đạo Đồ tách rời tia ma niệm cuối cùng kia, từ đó mới có thể thật sự thoát ra ngoài Thiên Đạo.

Cho nên hiện tại Thi Kiếm Tông đối với Lục Thanh, tên nhất kiếp Kiếm Tổ kia đã không còn chút lực uy hiếp nào.

Sau khi vào Huyền Thiên Kiếm Vực mười mấy năm. Kiếm Anh diệt hết, lực Thiên Đạo bị Lục Thiên Thư đánh tan. Kiếm Ý Thời Không trở nên hoàn toàn tinh thuần. Tuy rằng mất đi tu vi Kiếm Đạo, nhưng dựa vào Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh; Lục Thanh cũng thật sự bước lên con đường siêu thoát.

Giờ phút này mỗi nơi trong thân thể hắn đểu ẩn chứa kiếm khí Thời Không vô cùng mạnh mẽ. Kiếm nguyên Thời Không đã thay thế huyết nhục toàn thân hắn. Hóa Thân Thành Kiếm, nuốt lấy nguyên dịch màu tím hơn tám mươi năm, hắn đẩy Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh lên tới tầng mười ba, lại mượn Kiếm Ý Thời Không tinh thuần ngưng tụ lại kiếm nguyên Thời Không, lúc này nhục thân trở thành Kiếm thể. Kiếm thể trở thành Đan Điền. Đến lúc này, Kiếm Anh không cần tồn tại nữa.

Mà hết thảy chuyện này cũng là sau khi được ma niệm rót vào, Lục Thanh mới chậm rãi hiểu ra. Thiên Đạo, Nhân Đạo, hắn đã có sẵn, cho nên sau khi chân chính dung hợp ma niệm, nền tảng khiếm khuyết của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh cuối cùng cũng hiện ra.

Lúc này. Lục Thanh tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh đã vượt qua trình độ của Diệp lão sáng chế trước kia, chân chính trở thành một môn Kiếm Nguyên Công Hoàng giai thoát ly Thiên Đạo. Có lẽ mức độ quý giá của nó còn vượt qua đại đa số Kiếm Nguyên Công Hoàng giai khác.

Bất quá hiện tại, ngưỡng cửa Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh cũng càng ngày càng cao hơn, Chỉ có Kiếm Giả chân chính dung hợp ba đạo Thiên, Nhân, Ma mới có thể tu luyện. Cũng không phải là kiếm khí Thời Không, mà là kiếm khí đơn thuần nhất, không có hệ thuộc tính.

Lục Thanh biết đây là nguyên nhân khiến cho Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của hắn còn chưa viên mãn. Chỉ khi nào hắn thật sự thoát khỏi Thiên Đạo mới có thể hoàn thiện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, tiến tới viên mãn.

Dù là như vậy, Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh tầng mười ba đỉnh phong cũng đã đem lại cho Lục Thanh tu vi không gì sánh kịp. Tuy rằng mất đi dấu vết Thiên Đạo, không thể dùng Kiếm Đạo cùng bậc để phân chia. Nhưng sau khi trải qua trận chiến cùng Lăng Phá Thiên. Lục Thanh biết rằng thực lực của hắn đã có thể thắng được nhất kiếp Kiếm Tổ, nếu có được Kiếm Bảo Hoàng giai, hẳn sẽ không kém hơn nhị kiếp Kiếm Tổ.

Lại thêm nhờ vào sự hùng mạnh của Kiếm thể Tử Hoàng, dù cho có một Long Vương trước mặt Lục Thanh cũng có thể đánh nó vỡ nát chỉ với một quyền.

Khí lực, hoặc giả có thể nói là Chân lực Cổ Long, sau khi đạt tới Kiếm thể Tử Hoàng tự động hiện ra truyền thừa trong đầu Lục Thanh. Chân lực Cổ Long chính là sức mạnh thoát khỏi Thiên Đạo của Tổ Long, cùng tồn tại với kiếm nguyên Thời Không bên trong thân thể Lục Thanh mà không ảnh hưởng lẫn nhau.

Hai luồng sức mạnh này cũng không phải là sức mạnh thuộc về Thiên Đạo, mỗi cái là một đạo riêng, chỉ là vì huyết mạch nên Lục Thanh mượn Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh ngưng luyện trong thời gian vài tháng, không ngừng trở nên quen thuộc hơn với đạo của mình. Tuy rằng hắn không có động tác gì, nhưng hư không xung quanh cũng không ngừng trở nên vặn vẹo. Mà hai người Nhược Thủy cũng vì không gian vặn vẹo mà dần dần rời xa khỏi vạn dặm.

Trên Vong Sinh hoang nguyên yên tĩnh không tiếng động, chỉ có một cỗ Kiếm Ý Thời Không vặn vẹo trấn áp hàng vạn dặm hư không mặt đất xung quanh

Trên chín tầng trời một cỗ đại thế màu đỏ tím dần dần ngưng tụ, bắt đầu giằng co với thế Tử Hoàng của Vô Vọng Kiếm cốc vốn không hề ẩn giấu.

Mấy tháng trôi qua, đại thế của Sinh Tử môn từ màu đỏ dần dần hóa thành màu đỏ tím không kém Lục Thanh với tốc độ nhanh đến kinh người, còn có dấu hiệu ngày càng đậm hơn.

Đại thế như vậy không kém hơn năm đại tông môn cấp Tử Hoàng bao nhiêu, mà đại thế của một mình Lục Thanh tuy rằng bao la rộng lớn, nhưng còn chưa thật sự bước hẳn ra ngoài Thiên Đạo, cho nên lập tức rơi vào thế hạ phong.

Mà mấy tháng qua cũng đủ thời gian cho các tông môn lan truyền tin tức. Rất nhanh có nhiều tông môn hội tụ xung quanh Vong Sinh hoang nguyên. Tuy nhiên hấp thu bài học một trận chiến lần trước của Lăng Tiêu tông, nên lần này Kiếm Tôn cái thế của các tông thậm chí không dám tiến vào phạm vi vạn dặm, chỉ dừng lại ở ngoài xa.

Gần một năm trôi qua, rốt cục cũng tới ngày đầu năm mới- Mà vào ngày này, Thi Kiếm Tông trước nay vốn yên tĩnh cũng đột ngột phô bày đại thế tông môn. Thế Tử Hoàng màu tím tinh thuần phóng vút lên cao, khuấy động chín tầng Cương Phong, tiếp dẫn ánh sao đầy trời trên đó.

Thế Tử Hoàng của Thi Kiếm Tông vừa xuất hiện lập tức bắt tay với đại thế của Sinh Tử môn, cùng nhau đè ép Lục Thanh.

Đai thế hai tông, trấn áp một người!

Uy nghiêm như vậy khiến cho Kiếm Tôn cái thế các tông dù ở ngoài vạn dặm xa xôi cũng đều biến sắc. Một năm qua, uy thế thanh danh của Lục Thanh đã như mặt trời giữa ban trưa. Trận chiến Lăng Tiêu tông khiến các tông phải đánh giá lại thực lực của Kim Thiên tông. Chưa kể ngoài Lục Thanh ra, Kim Thiên tông còn tồn tại một tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế khác. Ngoại trừ năm đại tông môn cấp Tử Hoàng ra, thực lực cao tầng của Kim Thiên Tông đã hơn xa bốn mươi bốn đại tông môn còn lại.