Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 266: Địa Long pháp tương, Kim Dương thần trảo

Một khoảng chân không rộng lớn vừa mới xuất hiện lập tức biến mất. Dòng khí nóng rực xuất hiện trên không trung, bao phủ xuống phía dưới.

"Bụp.."

Không hề có một chút năng lực phản kháng. Mấy trăm mũi nhọn bị hơi nóng rừng rực đốt cháy thành tro bụi. Hơn nữa, hơi nóng vấn không giảm tiếp tục chụp xuống đầu Địa Long Man Hoang.

Graooo...

Một tiếng gầm rống tức giận vang lên, mang theo sự hung dữ hoang dã tản ra xung quanh. Tiếng long ngâm vang lên liên tiếp giống như nước sông trường gian vô cùng vô tận. Tiếng rống hùng hậu giống như một thanh kiếm sắc cắm vào lòng mỗi người. Dưới cảnh giới Kiếm Hồn, đám người Lục Thanh đều bịt kín lỗ tai, ngưng thần tĩnh khí ngăn cản sự tàn phá của âm thanh.

Tiếng long ngâm xé gió va chạm trực tiếp với quả cầu Kim Dương Chân Hỏa. Một khoảng chân không rộng lớn nhanh chóng xuất hiện, cũng với mùi khét tràn ngập không gian. Tiếng long ngâm như còn có tác dụng trực tiếp với hồn phách của con người. Dưới cảnh giới Kiếm Hồn, đám người Lục Thanh chỉ cảm thấy tâm thần rung chuyển dường như tiếng long ngâm vang lên từ trong linh hồn.

- Con địa long này cũng được. Mới tới ngũ giai mà có thể lĩnh ngộ được thiên phú thần thông Long Uy của Long tộc, có thể dựa vào tiếng rống mà phát ra. - Âm thanh của Diệp lão chứa đầy sự cảm thán:

- Tiểu tử! Sau này ngươi nên thường xuyên tới khu vực Man Hoang mà lịch lãm chiến đấu. Chỉ có như vậy, người mới chính thức trưởng thành. Thể ngộ là quan trọng nhưng nếu không có thực nghiệm thì cho dù có ngộ một vạn năm cũng không thể tìm ra được bản chất.

Lục Thanh gật đầu rồi nhìn hai con cự thú bắt đầu truy đuổi lẫn nhau. Khí thế uy nghiêm của linh thú ngũ giai bắt đầu tản ra khiến cho khu vực xung quanh liên tục vang lên những tiếng kêu rống. Vô số các loại linh thú bắt đầu chạy trốn. Uy áp của đẳng cấp cao hơn tỏa ra dọa cho đám linh thú xung quanh gần như sợ tới vỡ mật. Cho dù là linh thú tam giai, tứ giai cũng không dám phát ra những tiếng kêu oán giận. Chúng chỉ hy vọng sau khi hai con linh thú đó đại chiến xong không tìm tới mình.

Trên bầu trời chỉ có một dải ánh sáng màu da cam sáng như ngọc không nhìn thấy thân ảnh của Kim Dương thần điểu. Sau khi quả cầu Chân Hỏa bị uy nghiêm của tiếng long ngâm đánh cho tan nát, Kim Dương thần điểu vẫn bị đuổi giết. Nhưng thi thoảng nó vẫn phát ra tiếng hót cao vút như chẳng thèm quan tâm tới sự truy đuổi của Địa Long Man Hoang.

Rốt cuộc thì cũng là linh thú hệ Thổ. Có lẽ khả năng phòng ngự cùng với lực lượng của chúng có thể tăng trưởng nhưng với tốc độ làm sao có thể là đối thủ với hai cánh của Kim Dương thần điểu.

Dừng lại trên không trung, Địa Long Man Hoang rống lên một tiếng bất mãn. Trong khu vực Man Hoang, con Địa Long không thể học được tiếng người, chỉ có bản năng nhắn nhủ sự khó chịu của mình.

- Thế nào? Tiểu tử! Vẫn còn muốn đánh nữa sao? Ngươi không phải là đối thủ của ta. Rời đi thôi. Nếu tu vi của ngươi không thay đổi thì đừng mong làm ta bị thương.

Ánh mắt của Kim Dương thần điểu có sự cao ngạo, từ trên cao nói xuống đối với Địa Long Man Hoang.

Mặc dù không nói được tiếng người, nhưng Địa Long Man Hoang vân có thể hiểu được ý tứ của Kim Dương thần điểu. Nhất thời, trong lòng nó xuất hiện một cơn tức giận mà rống lên một tiếng rung chuyển trời đất. Con Địa Long thực sự đã nổi giận.

Nó chẳng hề đuổi theo, mà rơi xuống đất.

Trên người con Địa Long chợt tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt. Linh lực hệ Thổ hội tụ cực nhanh cùng với tiếng long ngâm vang lên không dứt. Tiếng long ngâm có một thứ âm luật quái dị làm cho linh lực hệ Thổ đang hội tụ cũng phải dao động. Ngay sau đó, một thứ thần uy mênh mông giống như biển rộng lại nặng như núi từ trên người nó chồm ra.

Đây là linh chú. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Linh chú... Đó chính là cách thức cao thâm vận dụng linh lực của linh thú. Nó không hề kém gì so với kiếm pháp tinh thâm của kiếm giả. Bắt đầu từ tứ giai, linh thú mới có thể thể ngộ và vận dụng linh chú. Bắt đầu từ đó, linh chú được gọi là linh chú cấp một, linh chú cấp hai. Sau khi ngưng kết được thú đan, linh thú ngũ giai mới có thể thi triển được công kích mạnh mẽ. Cho dù là Kiếm Vương đỉnh phong khi gặp phải linh chú cấp hai cũng phải né tránh.

Tất cả mọi người như ngừng hô hấp nhìn chằm chú vào cử động của Địa Long. Đám người Lạc Thiên Phong cũng không có ý định ra tay. Linh thú tranh đấu với nhau không cho phép người ngoài nhúng tay vào. Giữa chúng luôn có một mối ước định với nhau.

Linh lực hệ thổ hóa thành từng dòng chảy, hội tụ trước người Địa Long Man Hoang. Những cái vảy to của nó cũng bắt đầu tỏa ra dày đặc khí hệ Thổ. Đồng thời, sự rung chuyển trên mặt đất cũng nhanh chóng lan về bốn phương tám hướng.

Vù vù....

Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Lục Thanh, linh lực hệ Thổ bao vây quanh người Địa Long Man Hoang rất dầy, biến thành một cái kén màu vàng cao gần trăm trượng. Khi linh lực hệ Thổ hội tụ, bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ tăng lên của nó. Uy áp tản ra từ cái kén càng lúc càng lớn khiến cho mây gió trên trời biến đổi. Những cơn lốc xuất hiện, tàn phá mặt đất xung quanh. Những cái cây cổ thụ bị nhổ tận gốc cùng với những tảng đá to bị cuốn vào không trung.

Kim Dương thần điểu trở nên ngưng trọng, trong mắt xuất hiện sát khí, nói một cách lạnh lùng:

- Tiểu tử! Vốn định thả cho ngươi một con đường, nhưng ngươi đã không biết điều thì đừng có trách ta.

Tiếng kêu vang lên khiến cho không gian vỡ nát. Ngọn Kim Dương chân hỏa bốc lên trên người thần điểu cao tới mấy trượng, nhìn nó giống hệt như một vị thần được sinh ra trong ngọn lửa. Vào lúc này, cuối cùng đám người Lục Thanh cũng cảm nhận được những làn sóng nhiệt. Đến lúc này, Kim Dương thần điểu cũng không thể nào khống chế được Chân Hỏa của bản thân.

Ngoại trừ hai mươi tám vị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ra, toàn bộ đám người Lục Thanh đều lui lại phía sau thêm trăm trượng. Cho dù Lục Thanh có thân thể tương đương với thanh kiếm cửu phẩm đối với làn sóng nhiệt đó cũng không ngại. Nhưng nếu thể hiện quá nhiều sẽ khiến cho mọi người ghen ghét, khi đi vào Kiếm Mộ cũng không có nhiều điểm tốt.

Kim Dương Chân Hỏa tàn phá khiến cho những khoảng chân không vừa mới xuất hiện lại bị nghiền nát. Thậm chí không gian cũng xuất hiện sự dao động. Mười lăm vị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của bốn tông Nhân đạo đều cảm thấy rung động. Kim Dương thần điểu đã vượt qua hạn chế cấp bậc của nó mà thi triển linh chú, đạt tới cảnh giới Kiếm Tông.

" kíu..."

Chân Hỏa ngưng kết khiến cho trước mặt Kim Dương thần điểu xuất hiện một cái cự trảo màu da cam bao phủ phạm vi vài dặm. Uy áp kinh khủng của Chân Hỏa khiến cho mặt đất bị lún xuống một phần. Mặt đất giống như bị cự trảo dẫm xuống khiến cho bụi đất bay lên mù mịt.

Mà lúc này, cái kén màu vàng bao phủ quanh người Địa Long Man Hoang cũng vỡ nát. Một con rồng to lớn trong suốt như ngọc xuất hiện trước mặt mọi người. Đó hoàn toàn là do linh lực ngưng tụ thành thân thể bên ngoài Địa Long Man Hoang, giống như làm cho nó to thêm tới mấy chục lần. Lúc này, chiều cao của nó phải tới ba trăm trượng, khí thế của nó giống như một ngọn núi sừng sững mọc lên từ mặt đất.

Long ngâm, chim hót vang lên tới tận mây xanh.

Vào lúc này, Địa Long Man Hoang giơ chân là khiến cho một khoảng chân không xuất hiện. Mặt đất giống như có một trận động đất xuất hiện vô số vết nứt.

"Xoẹt..."

Chân Hỏa cự trảo và cự trảo trong suốt màu vàng va chạm với nhau. Một làn sóng không khí tản ra xung quanh. Mặc dù không hề có tiếng vang nhưng uy lực khủng bố của nó khiến cho một ngọn núi nhỏ cao mấy trăm trượng cách đó khá xa cũng phải sập xuống. Đất đá bay đầy trời. Uy lực như vậy khiến cho đám người Lục Thanh đều sáng mắt.

Đây chính là linh thú ngũ giai có thể chống cự được với đại sư cảnh giới Kiếm Hồn. Uy thế mênh mông của chúng khiến cho đám đệ tử của cả bảy tông đều phải chấn động. Nếu như một ngày nào đó, bọn họ cũng có được sức mạnh như vậy thì cả cuộc đời sống không hề phí.

Gần như trong tích tắc liền có người nghĩ ngay tới mục đích của chuyến đi này: Truyền thừa của Kiếm Tôn.

Nếu như có thể có được truyền thừa của Kiếm Tôn làm sao mà không thể đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn? Thậm chí chỉ cần có đủ may mắn cũng có thể tiến vào cảnh giới Tông Sư Kiếm Phách cũng là chuyện có thể.

Bầu không khí nhất thời trở nên quái dị. Đối mặt với sự hấp dẫn quá lớn, gần như tất cả đều có sự đề phòng đối với người bên cạnh.

Lục Thanh cười lạnh một tiếng. So với bốn tông Nhân đạo, ba tông Thiên đạo tốt hơn nhiều. Mặc dù trong lòng cũng đều có sự ham muốn nhưng không người nào có chút hoài nghi đối với người bên cạnh.

Lại nhìn ra mảnh đất Man Hoang phía trước giống như vừa mới bị một trận thiên tai tàn phá. Mặc dù có được huyết mạch của rồng nhưng con Địa Long Man Hoang rõ ràng là trưởng thành chưa được lâu nên lực lượng còn chưa đạt tới mức cao nhất. Chưa nói Kim Dương thần điểu là loại linh thú nào? Huyết mạch của Tam Túc Kim Ô trên người càng thêm tinh khiết, Kim Dương Chân Hỏa có màu sắc gần như biến thành màu vàng. Một chút ngọn lửa của mặt trời theo sự chuyển động của cự trảo Kim Dương thần điểu nhanh chóng hội tụ.

"Kíu..."

Từ đôi mắt trong suốt, Kim Dương Chân hỏa bắn ra một dải dài mấy trượng, trúng vào mắt của Địa Long Man Hoang.

Graooo...

Một tiếng rống đau đớn vang lên, xông tới tận chín tầng trời.

Trong ánh mắt kinh hãi của đám người Lục Thanh, cự trảo to lớn màu da cam chộp được thân thể biến hóa của Địa Long. Kim Dương Chân Hỏa nhanh chóng lan rộng, bao vây toàn bộ thân thể biến hình của Địa Long.

"Xoẹt..."

"Xoẹt..."

"Xoẹt..."

Giống như bị đặt lên nồi rán mỡ, thân thể biến hình của Địa Long tỏa ra từng làn khói đen.