Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 239: Quyết chiến Hạnh Yêu

Giữa màn mưa lá điệp trùng, hai bóng dáng nhỏ xíu lao ra. Huyễn thụ hóa thành một chiếc lá màu xanh, ngược hướng với đám lá tấn công Hiểu My, bay về phía trước dò xét. Tiểu Bạch cũng biến thành con rắn nhỏ dài hơn một tất, len lỏi về phía rễ cây, tìm điểm khởi nguồn. Cả hai đều thuận lợi vô cùng. Hi vọng, sẽ nhanh chóng tìm được con yêu quái này. Có vậy, mới dễ dàng chiến thắng được. Haiz.


Không phụ sự kỳ vọng của Hiểu My, hơn một khắc sau, Tiểu Bạch và Huyễn Thụ lần lượt trở lại. Nhưng tin tức mà bọn chúng mang tới lại khiến cho Hiểu My chẳng vui vẻ tí nào.


- Chủ nhân. Chúng ta bị bao vây rồi. Tổng cộng có 8 con yêu thụ, chia đều theo tám hướng, chân thân bọn chúng ở cách đây hơn năm dặm tấn công chúng ta.
- Thực lực thế nào?


- Yêu thụ cấp tám, cấp bảy, cấp sáu cũng có. Chưa hóa hình nhưng mà hoàn cảnh nơi này chính là trợ lực lớn nhất của bọn hắn. Chỉ cần rễ cây còn chạm được vào đất thì bọn chúng chính là đại cường trường sinh bất tử, đánh hoài không chết! (đại cường – con gián lớn).


- Hừ hừ. Tám con, vừa khớp. Ngươi mau nói rõ tu vi từng con.


- Thực lực mạnh nhất là ở hướng Nam. Cấp tám. Tiếp theo là hướng Tây bắc và hướng Đông Bắc, đều là cấp bảy. Tiếp nữa là hướng Tây, cấp sáu. Ba con cấp sáu ở hướng Đông, hướng Bắc và hướng Tây Nam. Một con cấp mới thăng cấp còn lại ở hướng Đông Nam.


Hiểu My nghe Tiểu Bạch và Huyễn Thụ báo cáo, khẽ gật đầu. Sau đó, cô lập tức phân phó.
- Tiểu Bạch. Ngươi đến hướng Đông Nam. Tiễu Huyễn. Ngươi tới hướng Tây Nam. Cẩn thận một chút.
- Dạ, chủ nhân.
Huyễn Thụ và Ngân Nguyệt Xà lần nữa lao đi.


Hiểu My vừa đánh vừa lui đến bên cạnh Lữ Tuấn: nói nhỏ với hắn: Huynh đến hướng Tây Bắc.
Lữ Tuân khẽ gật đầu rồi tiến thẳng mục tiêu. 


Tiếp theo, Hạ Lan Nhật đến hướng Đông Bắc. Thất Thúc đối phó với con yêu thụ ở hướng tây. Trường An cùng Phiêu Phiêu là hai yêu thụ cấp thấp còn lại. 
Riêng bản thân Hiểu My chọn Hướng nam, yêu thụ có tu vi cao nhất đang ở chỗ này.


…………………………………………………………………….
Bí cảnh Thiên lan, cách vị trí hai nữ nhân bị tập kích năm dặm về hướng nam. Hiểu My đang đối diện với sự công kích mạnh mẽ bởi một gốc Hạnh yêu mấy ngàn năm. 


Ai, rõ ràng đều là hạnh yêu. Nhưng mà trong Tây Du Ký, Hạnh yêu đối phó với Đường Tăng là một mỹ nhân xinh đẹp có vũ đạo và tiếng hát mê hồn. Sao đến phiên cô, hạnh yêu này lại xấu xí, xù xì đến phát sợ.


Toàn thân của nó tỏa ra yêu khí màu xanh nhạt, trên thân cây là khuôn mặt người với ngũ quan không có gì là đẹp đẽ. Nhánh cây tựa như những cánh tay khẳng khiu, khều khào quơ qua quơ lại. Bộ rễ là đôi chân. Cắm sâu xuống mặt đất rồi dao động tại chỗ. Phần ngọn của mấy cái rễ này thì cách một khoảng xa lao lên, đánh về phía Hiểu My.


- Ngươi quá xấu! 
Hiểu My vừa dùng Thiên Long Cửu Khúc đánh trả mớ lá xanh biếc như biển cả xung quanh, vừa không nén nổi mà thốt lên một tiếng chê bai. Hạnh Yêu nghe vậy, rít lên không phục:
- Ngươi dám xúc phạm ta? Nhân loại không có mắt. Tiếp chiêu đi!


- Ha ha. Ta đúng là không có mắt. Đánh giá sai lầm. Ngươi không những xấu mà còn bại não nữa a. Như thế này sống thật quá khổ đau rồi. Để ta tiễn đưa ngươi một đoạn thôi.


Hiểu My nói xong cũng tăng cường nội lực, hỏa châu xoay tròn rồi bạo tạc, tạo ra biển lửa thật lớn, thiêu đốt toàn bộ lá và rễ của thụ yêu.
Thụ yêu đau đớn hét lên.
Sau đó, nó lại thi triển tiếp một tuyệt chiêu khác:
- Hãy xem Hạnh Hoa Phi Vũ của ta.


Hiểu My có chút đợi mong a. Tên chiêu thức này đúng là rất đẹp. Mà đúng là biểu hiện bên ngoài của nó cũng không tệ. Không gian xung quanh mỗ nữ bắt đầu xuất hiện vô số hoa Hạnh trắng muốt từ giữa không trung rơi xuống. Lãng mạn và huyền ảo cực kỳ.


- Đáng tiếc, nếu như không phải hoa của ngươi có độc, ta có thể mang nó làm điểm tâm. Không bổ bề ngang cũng bổ bề dọc. Đằng này… Cũng chỉ có thể đốt đi thôi!


Ha ha. Hạnh hoa của yêu thụ mang theo chất độc, tác dụng lên hệ thần kinh làm cho đối thủ xuất hiện ảo giác. Từ đó mà đắm chìm vào mỹ cảnh, lơ là đối phó, tạo cơ hội cho đám rễ cây và lá cây tung đòn sát thủ sau cùng.


Nhưng tiếc quá, đối phó với Hạnh Hoa bây giờ lại là Hiểu My. Bản thân cô nàng bách độc bất xâm. “Cơn mưa hoa” của yêu thụ hoàn toàn vô tác dụng. 
Hạnh yêu nhìn một chiêu Hạnh hoa phi vũ của mình bị hóa giải đơn giản thì tức muốn nổ phổi. Nó câm phẫn hét lớn:


- Không thể nào? Ta không tin là không thể chiến thắng một nhân loại thấp kém như ngươi.
- Ha ha. Ta thấy ngươi quá tự kỷ thì phải. Mở miệng ra mắng ta là nhân loại thấp kém. Chỉ với sự hỗn láo này, ta không thể không diệt sát ngươi rồi.


Hiểu My ngay từ đầu đã không muốn buông tha cho yêu thụ này. Tinh hạch của nó sẽ rất có ích cho Tiểu Huyễn. Phải thu lấy là lẽ đương nhiên.
Nhưng mà, con hàng trước mặt này đúng là sống dai, thổ nhưỡng từ đất cuồn cuộn cung cấp cho nó sinh cơ. Cách tốt nhất là “bứng luôn cả gốc.”


Vì thế, trong những lần công kích kế tiếp, Hiểu My luôn xoay quanh Hạnh yêu này một góc 360 độ. Mỗi chiêu thức đều tạo ra trên mặt đất một lỗ hổng rất lớn, rất sâu. 


Hạnh Yêu bận đối phó với biển lửa tạo ra từ Thiên Long Thập Nhất Thức của Hiểu My, mỗi lần nghe thấy âm thanh đất đá vỡ tung, lại thấy địa phương đó ở quá xa mình thì thấy yên tâm. Mãi đến khi phát hiện ra được dụng ý của cô thì vòng tròn bao quanh nó đã gần được hình thành.


- Ngươi muốn làm gì?
- Ha ha. Chơi trốn tìm với ngươi đó. 
Hiểu My cười khinh bỉ. 


Tiếp theo, mỗ nữ nào đó vô cùng gian xảo, phía trước thì tung liên tục ba chiêu Thiên Long thập nhất thức đối phó với yêu thụ. Rồi tranh thủ lúc nó đang phải vất vả trốn tránh hỏa cầu mà lao xuống đất. Tung thêm nhiều chiêu Thiên Long Bạt sơn, bứng nguyên một phần đất nơi cắm dùi của Hạnh Yêu, hất lên trời.


- Không thể nào. A……
Hạnh yêu bị hất lên không trung. Đất đá xung quanh cũng liên tục rơi ra, toàn thân gốc yêu thụ trở thành mục tiêu lộ thiên, rõ ràng đón nhận công kích của Như Ý côn thế đến dồn dập.


Hạnh Yêu hoảng hốt, tính trốn đi. Nhưng mà Yêu thụ làm gì có khả năng bay giữa không trung. Cho nên, nó thật cố gắng để khiến bản thân rơi xuống đất nhanh hơn. Chỉ cần tiếp xúc với đất, nó chính là bất tử a.
- Mơ tưởng.


Hiểu My nhìn nó bằng ánh mắt sắc hơn dao. Bờ môi quyến rũ khẽ mấp máy, phun ra hai từ đơn giản.
Tiếp theo đó, trên tay mỗ nữ xuất hiện một cánh cung bằng bạc, phát ra ánh sáng thần thánh, lấp lánh dưới mặt trời.


Hiểu My vận sức, kéo căng dây cung. Sau đó, ba mũi tên vô hình lần lượt bay ra. Hạnh yêu chỉ nghe thấy liên tiếp ba âm thanh “bựt”, “bựt”, “bựt” sau khi tên rời dây nhưng lại không thấy mũi tên ở đâu. Đến khi bản thân nó cảm nhận được ba luồng sức mạnh vừa cắm phập vào thân thì toàn thân đã bắt đầu héo rũ bằng tốc độ cực nhanh. 


Linh lực trong người bị tan biến. Hạnh yêu hoảng hốt cực kỳ. Chưa bao giờ, nó cảm nhận tử vong trực tiếp như vậy. 
Hiểu My không cho nó thời gian. Bởi vì ngay khi gốc Hạnh Yêu này còn cách mặt đất hơn năm thước. Một biển lửa từ bên dưới dâng cao. Cuốn lấy thụ yêu rồi thiêu đốt. Âm thanh lách tách vang lên.


Tiếc thay, linh lực trong người nó đã bị Hư không thần cung tản đi toàn bộ, nó không còn hơi sức để kêu la, chỉ có thể oán hận xuyên qua ánh lửa nhìn về phía Hiểu My. Trong lòng lại dâng lên muôn trùng hối hận. 
Lẽ ra, nó không nên vì báo thù cho thụ vương mà đưa bản thân vào tử cảnh thế này.


Biển lửa bao lấy Hạnh Yêu, chưa đầy một khắc đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình. Gốc thụ yêu bị đốt, thành tro bụi, tan vào hư vô. Còn lại một viên tinh hạch màu xanh bằng quả trứng gà lơ lửng, bị Hiểu My thu vào giới chỉ không gian. Giọng nói của mỗ nữ nhân có chút ghét bỏ:


- Tinh hạch bé xíu. So với thứ mà Tiểu Bạch cho thì chả bỏ bèn gì.
Hạnh yêu chết không nhắm mắt. Ha ha.
Trận chiến kết thúc, Hiểu My thu thập bản thân tí xíu, đến khi lại “đẹp rạng ngời mà không chói lóa” thì thong thả bay về hướng của Trường An.


Đệ đệ của cô đang chiến đấu với một cây thụ yêu cấp sáu. Gốc bồ đề thành tinh này có vẻ ngoài rậm rạp, thấp lè tè. So với Hạnh yêu đúng là đồng hội đồng thuyền. Về nhan sắc không ai hơn ai được.


Trường An đã từng có kinh nghiệm giao chiến với thụ yêu cấp chín hóa hình lúc trước. Lần này, đánh nhau với một con cấp sáu, đúng là nhàn nhã hơn. Nhưng mà do không có thuộc tính áp chế, cho nên tới giờ cũng chưa tiêu diệt được gốc bồ đề này. Ngược lại, gốc bồ đề cũng không thể nào tổn thương được hắn.


Hiểu My đứng quan sát một lúc, cảm thán đệ đệ mình võ công có tiến bộ nhiều hơn thì hài lòng nhoẻn miệng cười. Sau đó mới tiến lên hỗ trợ. Tuyệt chiêu bứng nguyên cả gốc này chính là đòn sát thủ với tất cả thụ yêu a.


Rất nhanh sau đó, con yêu thụ cấp sáu ở chỗ của Trường An bị tiêu diệt. Tinh hạch của nó quá nhỏ, không chống tại được sức nóng của ngọn lửa Như Ý côn. Vì thế mà bị thiêu đốt luôn. Trường An tiếc của nhìn Hiểu My. Mỗ nữ cười hề hề, kéo đệ đệ bay về hướng khác.


…………………………………………………………………….


Cứ như vậy, yêu thụ chỗ của Vũ Phiêu Phiêu cũng bị hỏa táng. Yêu thụ bên mấy người Lữ Tuấn, Thất lang, Hạ Lan Nhật và cả tiểu Bạch cũng bị tiêu diệt từ lâu. Chỉ còn lại trận đánh của Tiểu Huyễn với con yêu thụ cấp sáu ở hướng Tây Nam. Mọi người kéo nhau tới đó, xem biểu diễn.


Ngờ đâu, vừa tới nơi đã có một bất ngờ thú vị chờ đón bọn họ. Hiểu My nhìn tràng diện trước mắt, cảm thán một câu: Thế giới này quá huyền nguyễn rồi. Ha ha.