Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

Chương 105: Đại chiến Thanh Loan

Thanh Loan điên tiết nhìn về phía kết giới đang bao lấy đám người Kim Phượng bên trong. Giờ phút này, trong lòng ả vô cùng thống hận vì Kim hộ vệ đã giết chết Thanh Y. Thế cho nên, ả cũng muốn giết chết đối phương, báo thù rửa hận.


Tuy nhiên, trước cơn thịnh nộ của ả, Kim Phượng và bọn người Hiểu My vẫn vui vẻ thưởng trà. Thậm chí, đôi khi, con chim lửa đáng ghét ấy còn quay sang nhìn ả bằng vẻ tự đắc, ẩn chứa vô vàn khinh bỉ.


Cuối cùng, giận dữ cũng lấn át toàn bộ lý trí của ả. Thanh Loan dốc toàn lực tấn công vào kết giới. Ả cũng là thần thú được chủ nhân vô cùng sủng ái, pháp thuật cũng cao cường, đâu e sợ vài trận pháp nho nhỏ của phàm nhân.


Vũ khí nổi tiếng nhất của Thanh Loan là một pháp khí có dạng như đĩa bay trong tưởng tượng của nhân loại thế kỷ 20. Một cái đĩa hình tròn, phần trung tâm nhô lên như một quả cầu. Phát ra ánh sáng màu vàng kim thật đẹp. Hiểu My vừa nhìn thấy, tưởng như mình lại xuyến về hiện đại. Thứ giống y Tàu vũ trụ xuất hiện ở chỗ này, đúng là ngoài sức tưởng tượng của cô.


Thanh Loan thôi thúc linh lực của bản thân, rót vào trong cái UFO cổ đại, làm nó phát ra từng chùm ánh sáng mang theo sức huỷ diệt xói lên lớp kết giới bên ngoài, chẳng mấy chốc, một vết rạng nhỏ hiện ra.


(U F O là chữ viết tắt của unidentified flying object trong tiếng Anh chỉ đến vật thể hoặc hiện tượng thị giác bay trên trời mà không thể xác định được đó là gì thậm chí sau khi đã được nhiều người nghiên cứu rất kỹ. – Nguồn: wikipedia.org)


Lữ Tuấn nhìn thấy dấu tích vừa tạo, biến sắc, vội gia trì trận pháp hình thành kết giới xung quanh. Kim Phượng cũng hỗ trợ hắn, nhưng không quá rõ ràng. Cả hai đang cố gắng bảo trì trận thế giằng co. Làm cho Thanh Loan luôn có cảm giác, ả chỉ cần duy trì thêm chút nữa, thế nào cũng tu thành chính quả.


Một khi kết giới bị phá huỷ, đám Xuyên nhân hạt sẽ lập tức xông lên, xuyên tất cả đám người Hiểu My thành một đống thịt nhão cho ả hả lòng hả dạ. Đây đúng là một ảo cảnh khiến ả hưng phấn, kích thích thật nhiều.


Đáng tiếc thay. Trời không chiều lòng người. Không, phải nói là Giao nhân tộc không cho phép kế hoạch của Thanh Loan được thực hiện vẹn toàn. Trong lúc ả ta bận đối phó với tử thù không đội trời chung thì nước biển đã lặng lẽ bao vây lấy toàn bộ khu vực này. Sau đó, mặt đất bốn bề bị bao phủ bởi một tầng nước thật dày, cao hơn một thước.


Xuyên Nhân Hạt bất ngờ bị tập kích, vô số con không kịp tránh né, dính phải pháp thuật ẩn trong nước của tộc Giao nhân, bọn chúng chẳng thể phát ra bất cứ âm thanh nào, đã ngữa bụng, nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Một số khác nhanh hơn, lập tức búng lên cao để tránh nước. Nhưng vì không có cánh, nên sau đó lại rớt xuống, chịu cùng số phận với đàn quái hạt đã chết đến không thể chết hơn.


Chẳng mấy chốc, toàn thể Xuyên Nhân Hạt đã bị tiêu diệt. Trợ thủ mất đi, trong khi Thanh Loan cứ chăm chăm vào kết giới và những lời khiêu khích đanh đá của Kim Phượng phía bên kia. Đến lúc ả nhận ra thì tình hình hoàn toàn bất lợi, không thể vãn hồi.


Nhìn thấy cơ hội đến rồi, Lữ Tuấn lập tức huỷ bỏ trận pháp không gian. Kết giới được mở ra. Thanh Loan lọt thỏm vào vòng công kích của cả năm người.


Ả ta tung ra toàn bộ phát khí hộ thân mà Yêu Thần ban thưởng cũng như bản thân ả sưu tầm trong mấy vạn năm qua. Lần này, cùng lúc đối phó với hai thần thú Thiên Vũ và Kim Phượng, lại thêm chiến lực không tầm thường của Lữ Tuấn, Hiểu My. A Thuỷ cũng hỗ trợ hết khả năng. Tóm lại là trên trời, dưới đất, không chỗ nào mà ả có thể thuận lợi trốn ra, đào thoát.


Thanh Loan vùng vẫy, đánh cuộc sinh mệnh của mình để giết chết Kim Phượng. Dù mục tiêu của ả là Hiểu My và các phu thần. Nhưng vì Kim Phượng đã giết chết Thanh Y nên khiến ả dời mục tiêu của mình.
Hiểu My nhìn thấy ả thế này, lại có chút thương xót trong lòng.


Phụ nữ a. Rất nhiều trường hợp, khi đã yêu rồi thì trong tim, trong đầu cũng chỉ có thân ảnh người yêu mà thôi. Mộng ước, lý tưởng cũng chỉ xoay quanh đối tượng của mình. Nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan của bản thân cũng nghiêng hẳn về một phía. Nếu duyên hết mộng tàn, cả người sức sống như rút đi, cuộc sống không còn mục tiêu, cố gắng.


Nhưng mà, biểu hiện của Thanh Loan lúc này cũng khiến Hiểu My vô cùng kinh ngạc. Tình yêu phải đẹp như thế nào mới khiến hai người gắn bó với nhau không xa không rời? Thứ cho cô ngu dốt. Chuyện này thật khó mà tin.


Không phải chỉ có Hiểu My khó tin. Bản thân là người trong cuộc như Thanh Loan đôi lúc cũng hoài nghi, ả và Thanh Y sao có thể bên nhau một thời gian dài đằng đẵng như thế. Dẫu càng về sau, càng không nồng cháy, khăng khít như lúc đầu. Thế nhưng hai người vẫn vui vẻ, cùng nhau tu luyện, cùng nhau thi hành nhiệm vụ mà Yêu thần đã giao cho.


Tuy đối với người ngoài, Thanh Y luôn độc ác, hành sự nham hiểm, cực đoan. Nhưng với tình lữ của mình, hắn rất yêu chiều, nhường nhịn. Thậm chí, hắn còn là một kẻ tuyệt đối chung tình. Thanh Loan quả thật là nữ nhân hạnh phúc ngập tràn.


Chính vì thế, khi Kim Phượng giết chết nam nhân của mình. Ả mới điên cuồng báo thù, bất chấp mọi giá muốn Kim hộ vệ phải chôn theo.
Toàn bộ Pháp bảo ả tung ra, số thì bị Phượng hoàng thần hoả hoả thiêu, số thì bị Thiên Vũ dùng lôi điện đánh đến cháy đen.


Hiểu My chỉ với thần lực và Như Ý côn, phối hợp với Lữ Tuấn ăn khớp, hài hoà, khiến cho Thanh Loan bó chân bó tay, không thể nào tự ý triển khai chiêu thức.


Mắt thấy sắp thua đến nơi, ả ta quyết định hoá thân về bản thể. Một con chim loan màu xanh, với bộ dáng xinh đẹp, uy vũ và sải cánh dài hơn năm thước che mất ánh sáng mặt trời.


Tiếp theo, chim loan xinh đẹp thiêu đốt sinh mệnh, đun sôi toàn bộ huyết dịch cơ thể, thi triển chiêu tuyệt sát: Bạo Vũ Thiên Loan châm. Toàn bộ lông xanh trên cơ thể của nó hoá thành đao kiếm, rứt khỏi lớp da trên người, lao đến đám người của Kim Phượng, Hiểu My… Mỗi sợi lông mang theo thuật nguyền rủa độc môn của Thanh Loan, người trúng phải sẽ từ từ mất đi sinh lực, chết dần chết mòn. Không cách nào phá giải được.


Nhóm người Hiểu My cẩn thận tránh đỡ.


Nửa canh giờ sau. Trận chiến kết thúc. Thanh Loan thảm bại, tự bạo giữa trời. Máu huyết nở tung trên mặt đất lúc này nước biển đã rút đi. Những đoá hoa màu đỏ vô cùng yêu dã, liễm lệ tựa như hoa bỉ ngạn, rực rỡ như chính mối tình của ả và Thanh Y hơn hai vạn năm không đổi.


Tiếc thay, hoa bỉ ngạn dẫn lối xuống Hoàng Tuyền. Kiếp này, hai người bọn không thể chết đi rồi lại tiếp tục luân hồi. Bởi Kim Phượng cũng dùng thần hoả, khiến cho linh hồn của Thanh Loan hôi phi yên diệc.


Năm người Hiểu My ngẩng đầu nhìn trời. Cuối cùng, mầm móng mà yêu thần chôn xuống Huyền Thiên đại lục đã giải quyết xong. Họ có thể an tâm thực hiện những nhiệm vụ tiếp theo trong hành trình trở lại Thiên Huyền Vũ của mình.


Nhưng đột nhiên, lúc này, thân thể của Lữ Tuấn có chút ngã nghiêng. Hắn thấy trước mắt tối sầm rồi nhanh chóng mất đi tri giác.
- Nhị sư huynh, nhị sư huynh?


Hiểu My hoảng hốt gọi đến khàn cả giọng. Thế nhưng, Lữ Tuấn vẫn không có dấu hiệu phục hồi. Thiên Vũ thấy thế, vội bế hắn bay đến một nơi an toàn. Hiểu My vội vã chạy theo. Để lại Kim Phượng dọn dẹp chiến trường và A Thuỷ tiễn mẫu thân của hắn cùng các tộc nhân về lại Thuỷ Cung. Nếu không có sự trợ giúp của Giao nhân tộc, trận chiến này e là chưa biết kết quả thế nào.


……………………………………………………………………..
Một hòn đảo khác trên Triêu Dương quần đảo.


Thiên Vũ đặt Lữ Tuấn trong một cái lều lớn mà hắn mới dựng lên. Sau đó, thần thú Bạch Hổ kiểm tra toàn thân Nhị sư huynh của Hiểu My một vòng. Lúc hắn bước ra, mặt có chút âm trầm, ngưng trọng.
- Thế nào rồi Thiên Vũ? Nhị sư huynh gặp phải vấn đề gì mà đột nhiên lại ngất đi?


- Hắn trúng phải nguyền rủa của Thanh Loan. Sinh mệnh lực đang tiêu hao nhanh chóng?
Thiên Vũ nhìn Hiểu My, chầm chầm trả lời. Đây đúng là kết quả ngoài dự đoán khiến mọi người không thể nào chấp nhận được.


Thật ra, vì ai cũng tập trung né tránh đòn tự sát của Thanh Loan, nên lực chú ý cho đồng bọn bị di dời. Lữ Tuấn trúng chiêu như thế nào? Bọn họ không thể nhận ra. Giờ thì đã muộn.


Hiểu My thẫn thờ. Nghĩ lại toàn bộ quá trình. Chắc là lúc đó rồi. Trong lúc chiến đấu, Lữ Tuấn luôn ở gần bên cô. Có một lúc, huynh ấy bỗng hét lên: “Hiểu My, cẩn thận!”


Nhưng khi Hiểu My nhìn lại thì thấy hắn đã đứng chắn trước mặt cô, mặt có chút tái nhợt. Cô còn tưởng là do nhị sư huynh mệt mỏi, ngờ đâu? Có thể chính lúc đấy, Lữ Tuấn đã thay cô đón nhận công kích của kẻ thù.


Hiểu My suy đoán trong lòng. Sau đó, một nỗi sợ hãi dâng lên, không thể nào kiềm chế lại được. Bởi lẽ, cô nhớ tới lời Kim Phượng và Thiên Vũ đã nói. “Nguyền rủa của Thanh Loan, vô pháp giải trừ”.
- Không!


Hiểu My thét lên bi thống. Sau đó, cô chạy nhanh vào lều, sụp xuống bên dung nhan anh tuấn đang nhắm mắt nằm im. Cô hi vọng đây là một giấc mơ. Lữ Tuấn chỉ ngủ một giấc. Sau đó, hắn sẽ tỉnh dậy, nhìn cô, mỉm cười ấp áp như gió xuân thoảng qua khe cửa. “Nhị sư huynh… Nhị sư huynh…” Hiểu My đau đớn gọi hắn bằng tất cả tình cảm tha thiết của bản thân mình.