Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 62

Phòng bếp thập phần hẹp hòi đơn sơ, nhưng đồ làm bếp nên có không thiếu. Raynolds phu nhân lấy bột mì, chuẩn bị nướng một lò bánh. Mary đem man ngư xách ra đập choáng tẩy sạch, lột da rút xương.

Chỉ cần một đao liền mở ra bụng man ngư, đem gan bên trong ném xuống, đao tiêm bay múa liền dỡ xuống một bộ xương cá đầy đủ. Đao pháp Mary mây bay nước chảy lưu loát sinh động làm Raynolds phu nhân xem mắt choáng váng.

“Ta phát hiện cô đặc biệt am hiểu rút xương, Mary tiểu thư. Lần trước con gà kia cũng thế.” Raynolds phu nhân chậc chậc cảm thán, “Muốn luyện đao công như vậy khẳng định phi thường không dễ dàng đi?”

“Không có gì, quen tay hay việc mà thôi.” Mary mỉm cười, đem man ngư cắt thành đoạn ngắn, vảy lên rượu nho cùng hương liệu yêm chế, sau đó xử lý ‘củ hành’. (nguyên văn là cà rốt nhưng ta thấy thái cà rốt không thể làm cay mắt được nên đổi thành củ hành)

Hương vị hành rất huân người, nàng vừa đem chúng nó cắt thành đinh vừa rơi lệ, từng giọt nước mắt rơi trên mặt, làm hai gò má nàng thêm trong suốt. Hơn nữa dáng người nàng kiều nhỏ cùng ngũ quan nhu hòa, nhìn qua thật sự là rất chọc người trìu mến. Mặc dù biết là bởi vì hành cay, Raynolds phu nhân buông đống bột trong tay, thân thiết nói, “Vẫn là để cho ta tới đi, Mary tiểu thư. Cô đi phòng khách nghỉ ngơi là tốt rồi.”

“Phát sinh chuyện gì?” Darcy không biết khi nào thì xuất hiện ở cửa phòng bếp, mặt âm trầm hỏi. Mary quay đầu đến nhìn hắn, dưới cằm còn một giọt nước mắt chưa rơi xuống.

Đồng tử Darcy bị này một màn này đau đớn, hắn bước vào, dùng đầu ngón tay ôn nhu vuốt phẳng hai má cùng cằm nàng ẩm ướt, dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn lại Raynolds phu nhân.

Raynolds phu nhân thiếu chút nữa sẽ nhấc tay đầu hàng. Đây vẫn là tiểu chủ nhân lần đầu tiên nhìn bà phát hỏa. Hắn để ý Mary tiểu thư trình độ hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của bà.

“Ta không sao, tất cả đều là hành cay chọc họa!” Mary quyệt miệng oán giận, một tay giữ chặt ống tay áo của hắn nhẹ nhàng lay động. Nàng không phát hiện ngữ khí mình có bao nhiêu ngây thơ, giống như một con mèo nhỏ tìm kiếm chủ nhân an ủi.

Sắc mặt Darcy âm trầm nhanh chóng bị ôn nhu thay thế, lấy ra khăn tay thay nàng lau khô nước mắt, cuồn tay áo lên nói, “Thái hành phải không? Ta đến giúp nàng.”

“Không cần, mời ngài đi ra ngoài.” Mary lấy tay đẩy ngực hắn cường kiện. Tuy rằng Anh quốc không có quy củ ‘Quân tử xa nhà bếp’, nhưng nàng cảm thấy phòng bếp là lãnh địa của nữ nhân, nam nhân không nên đặt chân. Bọn họ chỉ biết vướng tay vướng chân!

Darcy hoàn toàn không dám phản kháng, giơ hai tay lên liên tục lui về phía sau, vẫn bị nàng đẩy lên cửa phòng bếp mới dừng bước.

“Được rồi, ta lập tức rời đi. Khẩn cầu nàng không cần lại làm cho ta gặp cảnh tượng nàng rơi lệ, sẽ làm nát trái tim ta.” Hắn đè thấp tiếng nói, dùng ngữ khí nghiêm túc nói lên tình cảm nồng cháy, nhìn cô gái hai má đỏ bừng hơi gật đầu mới lưu luyến không rời rời đi. Hắn thích nhìn bộ dáng nàng ngượng ngùng, bất tri bất giác nhưng lại dưỡng thành thói quen đùa nàng.

“Lực lượng tình yêu thật vĩ đại, ta trước kia tuyệt đối không thể tưởng tượng bộ dáng Darcy tiên sinh vén tay áo thái hành! Vì cô, ngài ấy ít nhất lật xem mấy trăm bản tiểu thuyết tình yêu. Nhìn một cái, ngài ấy hiện tại sẽ nói lời ngon tiếng ngọt a!” Raynolds phu nhân trêu tức, để sát vào tai Mary thấp giọng dò hỏi, “Xem tình hình, hai người hẳn là ở thời điểm tình yêu cuồng nhiệt đi? Chuẩn bị khi nào thì kết hôn?” Bà cảm thấy mình rất tất yếu thay chủ nhân tìm hiểu một ít tin tức, đem nó trở thành kim chỉ nam cầu hôn của hắn.

“Chúng tôi không có tình yêu cuồng nhiệt, cầu hôn lại không liên quan đến chuyện này.” Mary xoa xoa hai má sắp bốc cháy lên, chột dạ phủ nhận.

Thấy nàng thật sự thẹn thùng, Raynolds phu nhân không đành lòng lại đùa, cười tiếp nhận đao trong tay nàng, để vào nước lạnh ngâm, sau đó lưu loát đem hành cắt thành đinh. Bà cũng không dám làm cho Mary tiểu thư lại rơi lệ.


Tuy rằng nguyên liệu nấu ăn không phong phú, thậm chí có thể xưng là đơn sơ, nhưng Mary có trù nghệ hóa mục nát thành thần kỳ. Nàng nướng mấy cái bánh mặn, đem tương thịt bò đều đều vẽ loạn ở mặt trên, thêm vài miếng rau xà lách cuốn lại. Man ngư không có làm thành man ngư đông lạnh, mà là dùng mỡ bò tiên tạc, thêm ớt cùng tiêu. Khoai tây đánh thành bột, dùng chén nhỏ định hình, thêm vài cọng mê điệt hương làm làm đẹp.

Đây là một chút bữa tối sắc hương vị câu toàn, ai có thể nghĩ đến nó chỉ dùng mấy xu nguyên liệu giá rẻ nấu ăn làm được? Raynolds phu nhân khắc sâu nhận thức năng lực làm việc quản gia của chủ mẫu, cho dù là cuộc sống bần cùng, nàng cũng có thể qua có tư có vị. Cùng nàng kết hợp, Darcy tiên sinh nhất định sẽ phi thường hạnh phúc.

Mary ở ban công lầu hai thiết kế bàn ăn, vừa dùng cơm vừa quan sát tình huống trong ngõ nhỏ. Dựa theo ước định, nữ tiếp tân hẳn là mang Ledia lại đây. Tiền của nàng chỉ còn lại có 4 đồng, hoàn toàn không thể trả tiền khách sạn, chỉ có thể đến thuê nhà 1 đồng 1 tháng ở khu dân cư giá rẻ này.

“Ta khẩn cầu nàng thật sự ăn cơm được không? Dĩa ăn của nàng vài lần thiếu chút nữa đâm chính mình.” Darcy không thể nhịn được nữa, rốt cục mở miệng nhắc nhở, cũng đoạt được dao nĩa nguy hiểm trong tay nàng.

“Nàng ăn đi, ta đến giúp nàng xem.” Hắn nâng tay, đem tương ớt dính trên má nàng lau đi, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ. Nàng vừa rồi thiếu chút nữa đem mặt mình chọc thành cái động, bộ dáng mơ hồ kia đáng yêu lại đáng giận.

“Thực xin lỗi.” Mary chớp chớp mắt to, làm cái biểu tình cầu xin tha thứ. Nàng không chút phát hiện, chính mình đã có thói quen cử chỉ vô cùng thân thiết của Darcy.

Darcy bỏ quay đầu, thở dài nói, “Nhanh ăn đi.” Hắn đối với nàng không hề có biện pháp, chỉ cần một ánh mắt, nàng có thể làm tâm hắn lạnh lẽo cứng rắn hòa tan.

Darcy rất nhanh dùng xong bữa tối, đứng ở trên ban công nhìn ra xa. Hơn mười phút sau, hắn ngoắc Mary, “Nàng đến đây, đến xem.”

Mary vội vàng dùng khăn lau miệng, cầm lấy hai cái kính viễn vọng chạy đến ban công, cùng Darcy quan sát. Ledia cùng nữ tiếp tân chậm rãi hành tẩu ở trong ngõ nhỏ bẩn loạn, biểu tình trên mặt tràn đầy ghét bỏ cùng khủng hoảng. Nữ tiếp tân đem nàng đưa đến cửa một nhà trệt phi thường rách nát, gõ vang cửa phòng.

Ledia đánh giá hoàn cảnh bốn phía, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi. Nàng giữ chặt tay nữ tiếp tân, vội vàng nói chút gì, nữ tiếp tân nửa đáp lời nửa nhún vai, lại chỉ phòng ở càng rách nát hơn.

Ledia không ngừng lắc đầu, bỗng nhiên tay chỉ về phía chỗ ở Mary. Đây là phòng ở tốt nhất toàn bộ Pudding Lane.

E sợ nàng gặp mình, Mary vội vàng buông kính viễn vọng lui về phía sau, vô ý đâm vào trong ngực Darcy rộng lớn. Cánh tay hắn tự nhiên ôm lấy vòng eo nàng tinh tế mềm mại, ở bên tai nàng nói nhỏ, “Đừng lo lắng, khoảng cách xa như vậy, nàng ta không thể thấy rõ mặt của chúng ta.”

Ledia chỉ nhìn thấy hai bóng người một nam một nữ thân mật thiếp hợp cùng một chỗ, hẳn là một đôi vợ chồng. Nàng ta liếc mắt một cái sẽ không lại chú ý, tiếp tục cùng nữ tiếp tân can thiệp. Nữ tiếp tân khoa tay múa chân một vài chỗ, nàng ta cân nhắc một lát, uể oải lắc đầu. Tiền thuê như vậy nàng hoàn toàn không chịu được. Trước kia mua mũ đội đầu hoặc một cái khăn sa cũng không chỉ số lượng này, nhưng mà hiện tại, cho dù là 1 xu đối với nàng mà nói cũng cực kỳ trân quý. Nàng chưa bao giờ biết cuộc sống thế nhưng gian nan như vậy!

Chủ cho thuê nhà rốt cục mở cửa phòng ra, là một cô gái hơn ba mươi, hình dung tiều tụy. Nàng ta mặc bẩn tạp dề bẩn không chịu nổi, trong tay ôm một đứa trẻ khoảng nửa tuổi. Hai má trẻ con đỏ ửng không bình thường, đangvừa kéo vừa khóc nỉ non. Chủ cho thuê nhà không ngừng phát lưng của nó, nhìn qua cũng nhanh khóc.

Phát hiện người đến là nữ tiếp tân, trên mặt nàng ta vàng như nến bài trừ tươi cười, nghiêng người để cho các nàng vào nhà. Cửa sổ rất lớn, không có tiền đặt mua rèm cửa sổ, tình hình phòng trong bị Mary dùng kính viễn vọng nhìn xem nhất thanh nhị sở.


Mary dùng đầu ngón tay kháp cánh tay Darcy, nhỏ giọng nói, “Ngài có thể buông sao, Darcy tiên sinh?”

Darcy lưu luyến không rời buông tay, lui về phía sau hai bước, nghiêm trang xin lỗi, “Thực xin lỗi, ta đã quên.”

Mary mặt đỏ hồng liếc mắt trừng hắn một cái, một lần nữa cầm lấy kính viễn vọng nhìn ra xa. Lúc này nàng đem thân hình mình giấu ở sau rèm cửa sổ sa mỏng.

Ledia xem qua phòng mình, ở dưới ánh mắt nóng bỏng của cô gái nhìn chăm chú miễn cưỡng gật đầu, lấy ra 11 xu đưa cho nàng. Nàng ta khoa tay múa chân làm cái thủ thế thượng đế phù hộ, liên tục hướng cúi đầu với Ledia. Nữ tiếp tân hôn đứa trẻ khóc nỉ non, vẫy tay cáo biệt các nàng.

“Hộ này có gì khác biệt sao?” Darcy buông kính viễn vọng hỏi.

“Có điểm đặc biệt. Nữ nhân kia là Nicolas phu nhân, chồng cô ta Nicolas tiên sinh là một cái con bạc, nửa năm trước hai người có được đứa nhỏ thứ nhất. Nicolas tiên sinh cả ngày trà trộn ở sòng bạc, thắng đi chơi gái, thua liền say khướt về nhà quyền đấm cước đá với vợ, chẳng những không gánh vác trách nhiệm gia đình, còn muốn cướp đoạt tiền sữa bột vợ mỗi ngày vất vả lao động vì con kiếm, cách mỗi vài ngày còn có chủ nợ tìm tới cửa, đem đồ đáng giá gì đó trong nhà cướp đoạt không còn. Đứa nhỏ kia gần nhất luôn luôn sốt nhẹ, Nicolas phu nhân không có tiền cho nó chữa bệnh, chồng lại chẳng quan tâm.” Mary nhíu mày tự thuật, cuối cùng dùng khẩu khí trào phúng nói, “Ledia không phải khóc nháo phải gả cho Wickham sao? Ta khiến cho nó cảm thụ một chút gả cho con bạc là cái dạng cuộc sống gì.”

“Ta nghĩ, giáo huấn này tuyệt đối được khắc sâu.” Darcy từ đáy lòng thưởng thức trí tuệ Mary.

Mary tà nghễ liếc mắt nhìn hắn một cái, khóe môi phấn nộn hơi hơi nhếch lên, bộ dáng giấu giếm đắc ý đáng yêu cực kỳ. Darcy không tự chủ được nhìn nàng vài lần, thẳng đến mặt nàng thiêu hồng mới mặt không chút thay đổi dời tầm mắt.

Hai người lại cầm lấy kính viễn vọng.

Ledia cùng phu nhân chủ cho thuê nhà đang chuẩn bị dùng bữa tối. Bởi vì phòng quá mức hẹp hòi, các nàng đem phòng khách trở thành nhà ăn mà sử dụng, không có bàn ăn chính thức, dùng một cái bàn tròn cũ nát thay thế, mặt trên đặt mấy tờ báo chí ố vàng. Phu nhân chủ cho thuê nhà đang dùng thìa cho con uống sữa, đứa trẻ còn khóc nháo, căn bản ăn không vào chút nào.

Ledia dùng ánh mắt đồng tình nhìn hai mẹ con, sau đó phát sầu nhìn bàn ăn. Bàn ăn chỉ có một khối bánh cứng rắn, một ít man ngư đông lạnh, một đống khoai tây nhão. Nàng thử ăn một ngụm man ngư đông lạnh, biểu tình phi thường cổ quái.

Thấy gương mặt nàng vặn vẹo, Mary thấp cười rộ lên.

Cái gọi là man ngư đông lạnh là đem man ngư cắt thành đoạn trực tiếp ném vào trong nước nấu, nấu chín xong làm lạnh sẽ thành ngư đông lạnh. Đây là một đạo đồ ăn tương đối không có hàm lượng kỹ thuật, trừ bỏ mùi dày đặc, hương vị gì đều không có. Trải qua trù nghệ phi phàm của Mary rửa tội, Ledia nếu còn có thể nuốt trôi loại đồ ăn này liền kỳ quái.

Nàng ngạnh ngạnh cổ, gian nan đem man ngư trong miệng nuốt xuống, cầm lấy sữa trong tay uống một ngụm to, sau đó mạnh mẽ phun ra, phun sạch sẽ.

Phu nhân chủ cho thuê nhà biểu tình phi thường phấn khích, ngay cả đứa trẻ đều đã quên khóc, dùng ánh mắt ngây thơ nhìn nàng.

Mary che miệng, bả vai không ngừng kích thích.

“Nàng làm sao vậy?” Darcy tò mò hỏi.

Mary ngẩng đầu, trên mặt còn lưu lại ý cười, “Nàng uống sữa là sưu. Sữa mới phi thường sang quý, Nicolas phu nhân chỉ biết cho con mình uống, con uống không được mới bỏ được cho mình uống.”

Darcy hiểu rõ, cảm thán nói, “Thể nghiệm này cũng thật làm người khó quên, ta hiện tại bắt đầu đồng tình Ledia.”

“Còn có càng khó quên ở phía sau.” Ngữ khí Mary thản nhiên, cầm lấy kính viễn vọng bàng quan nhìn Ledia như thế nào thu thập tàn cục.