Biệt thự ba tầng to lớn biến mất trong màn đêm, đèn thủy tinh sáng chói mắt treo trên trần nhà, bóng đêm xao động, thân thể phát sinh tình dục, một hồi "làm xằng làm bậy" vẫn đang yên lặng tiến hành.
Trong chính căn nhà của mình, trên chính chiếc giường mình ngủ từ nhỏ đến lớn, hai tay Cố Nghiêu bị quần áo của mình trói chặt, toàn thân trần truồng mà không thể động đậy, cực kì giống hiện trường phát hiện tử thi.
Vị luôn miệng nói muốn "giết người" lúc này nhìn như dê đợi bị làm thịt, còn vị "bị giết" kia thì đem hung khí dưới thân làm cho đối phương sợ mất hồn mất vía.
Hai người dính sát vào nhau khác biệt màu da càng thêm rõ ràng, trên mông thịt trắng nõn của Cố Nghiêu còn đang in dấu răng đỏ bừng, cái đầu chôn dưới gối run lên phát ra âm thanh buồn bực, run rẩy nói:" Cố, Cố Diệc! Cậu đừng..."
Cố Diệc vừa hôn lên tấm lưng trắng như tuyết của Cố Nghiêu, vừa nâng mông cậu lên, nghe thấy âm thanh Cố Nghiêu gọi hắn lập tức tiến đến bên cạnh cái gối kia, ôn nhu nhỏ nhẹ hỏi:" Làm sao vậy Nghiêu Nghiêu?"
Cố Nghiêu vốn là muốn cầu xin hắn đừng đem vật nóng kia cọ cọ vào khe mông cậu nữa lúc này lập tức trở mặt, mắng:" Khốn kiếp! Chó chết! Lão tử sớm muộn cũng a..."
Cố Diệc không chỉ không tức giận, nắm cằm cậu kéo lại gần tự nhiên mà hôn lên, Cố Nghiêu cắn chặt răng không cho hắn thực hiện ý đồ, một giây sau hai đầu nhũ trước ngực đã bị ngón tay mạnh bạo xoa nắn, tiếng rên rỉ vừa tràn ra khỏi miệng, đầu lưỡi của Cố Diệc lập tức dứt khoát xông vào, tùy ý hôn loạn làm cho người kia thiếu dưỡng khí.
ĐM... Đầu lưỡi cũng sắp tê rần rồi...
Bàn tay làm loạn trước ngực Cố Nghiêu một đường trượt xuống dưới, sờ cho cậu run rẩy một hồi sau đó trực tiếp nắm lấy hạ thân.
Cố Diệc thừa dịp Cố Nghiêu bất chấp cắn vào lưỡi hắn, ngón tay bọc lấy thưởng thức dương v*t phấn nộn của cậu, nhìn Cố Nghiêu chôn đầu trong gối nói:" Nghiêu Nghiêu, nơi này sao lại cứng rồi? Có phải rất muốn không?"
Cút con mẹ cậu đi! Lão tử bị cậu sờ! Không cứng tôi còn là đàn ông sao? Tên biến thái thần kinh đáng chết a...a...a...
Ngón tay Cố Diệc xoa nắn quy đầu đang phun ra chất lỏng, tiếng mắng người của Cố Nghiêu một chữ cũng không thể thốt ra, sợ vừa lên tiếng lại là âm thanh rên rỉ dâm đãng doạ người.
Tiểu xử nam Cố Nghiêu được ngón tay Cố Diệc hầu hạ đến thoải mái thư thái, thậm chí còn nghênh hợp tự mình cọ cọ vào bàn tay hắn, thời điểm mông trần bị nhấc lên cao cậu cũng không biết.
Tay trái Cố Diệc an ủi tiểu Cố Nghiêu, tay phải bất động thanh sắc xoa xoa mông thịt trắng nõn, cái miệng nhỏ ở giữa còn đang khép chặt xuất hiện trong tầm mắt hắn, làm dục hoả trong mắt Cố Diệc ngày càng mãnh liệt.
Chất lỏng lạnh lẽo bất ngờ chảy lên miệng huyệt, cái đầu vẫn chôn trong gối của Cố Nghiêu lập tức ngẩng lên, mặt đỏ bừng quay lại nhìn, tầm mắt quét từ gương mặt tuấn mĩ của Cố Diệc cho đến vật cứng tráng kiện đang ngẩng cao đầu dưới hạ thân hắn.
Bây giờ thứ đồ chơi kia đang nhếch lên thủ thế chờ đợi cắm vào mông cậu, khe mông ướt át dính nhớp, Cố Nghiêu bị ngón tay hắn làm cho muốn bắn lập tức bị doạ đến nín thở, thân thể muốn chạy trốn.
"A!" Sinh mạng Cố Nghiêu còn ở trong tay người khác, tay trái Cố Diệc hơi dùng sức làm cậu nhất thời không dám nhúc nhích:" Cố Diệc con mẹ nó cậu buông tay..."
Tay trái Cố Diệc trượt từ quy đầu xuống hai túi nhỏ bên dưới, tay phải mang theo gel bôi trơn lấp đầy miệng huyệt của cậu.
Chờ đến khi Cố Nghiêu bắn ra trong tay hắn, Cố Diệc đồng thời rút ngón tay trong hậu huyệt ra, thay vào đó là dương v*t đã cứng đến nổ tung của mình, thừa dịp Cố Nghiêu đang thất thần vì cao trào cưỡng ép tiến vào.
"A....."
Cảm giác căng đau như bị xé rách xông tới, hai chân Cố Nghiêu mềm nhũn, eo run rẩy, tinh dịch vừa bắn ra còn dính vào trên bụng, hiện tại mông lại đau làm cậu muốn chửi thề.
Tràng đạo bị dị vật xâm chiếm co rút lại rất nhanh, lửa nóng bao vây lấy quy đầu no đủ, Cố Diệc thoải mái đến hít vào một hơi khí lạnh, bàn tay vuốt ve lưng Cố Nghiêu, khàn giọng động viên nói:" Nghiêu Nghiêu ngoan, thả lỏng một chút..."
Cố Nghiêu cắn răng tìm lại giọng nói:" Con mẹ nó thả ra... Đau, đau muốn chết..."
Cố Diệc cúi đầu nhìn, hậu huyệt bị kéo căng vẫn chưa bị rách, hắn thở dài một hơi bắt đầu lừa gạt người phía dưới còn đang toàn thân căng thẳng.
Tầm mắt liếc qua gel bôi trơn đã dùng một nửa ở bên cạnh, Cố Diệc nói với Cố Nghiêu:" Nếu có thể giải thích chính xác ý nghĩa của KY tôi sẽ tha cho cậu."
Ngũ quan trên mặt Cố Nghiêu vặn vẹo, nhẫn nhịn cảm giác căng trướng đau đớn dưới hậu huyệt trả lời hắn:" Chính là không có nhãn lực!"
"Không đúng."
Cố Diệc vừa mới dứt lời, vật kia lại đi vào sâu hơn một chút, dương v*t lôi kéo vách thịt mềm mại bên trong, uy hiếp mười phần.
Hai tay còn bị trói chặt của Cố Nghiêu lập tức hốt hoảng mò lấy điện thoại dưới gối, hậu huyệt còn kẹp dương vậy nóng như lửa, đỏ mặt lên mạng tìm đáp án.
"Nghiêu Nghiêu phải nhanh chóng tìm được nha, nếu không tôi thật sự không nhịn nổi đâu." Cố Diệc chậm rãi đâm vào, hung khí thật dài còn lộ ra bên ngoài một đoạn.
Hai tay Cố Nghiêu khó khăn bấm điện thoại di động, sau khi nhìn thấy kết quả bối rối hô to:" Nghĩa là không biết nói chuyện! Là giang tinh... Là không có... A...."
Cố Diệc nhân lúc cậu đang phân tâm tiến vào thật sâu, hạ thể hai người dán lại với nhau, hậu huyện Cố Nghiêu no đến mức tràn đầy, tai vang lên ong ong còn nghe thấy Cố Diệc nói:" Sai rồi."
"Cậu..."
Cố Diệc tiến vào hoàn toàn Cố Nghiêu đã không chịu nổi, tên chó má này một lời không hợp liền bắt đầu động, làm cậu sợ đến mức lập tức cầu xin tha thứ:" Ưm a... Không! Tôi, tôi tìm lại... Cậu đừng động..."
Hai mông thịt trắng mềm bị cưỡng ép đẩy ra, miệng nhỏ phấn nộn bên trong mở ra khép lại ngậm lấy dương v*t dữ tợn, Cố Diệc chỉ nhìn một cái hai mắt liền đỏ lên, ngoài miệng ứng phó với Cố Nghiêu, hạ thân lại tàn nhẫn rút ra đâm vào.
Thân thể Cố Nghiêu run lên, điện thoại di động trên tay rơi xuống gối, đôi mắt hoa đào đầy nước quay lại nhìn hắn, thấy hạ thân thô to của Cố Diệc, Cố Nghiêu tuyệt vọng ngẩng cổ:" Tôi biết rồi... Biết rồi."
"A...."
Quy đầu cứng rắn của Cố Diệc lại đâm vào, Cố Nghiêu rốt cuộc không nhịn nổi mà rơi nước mắt, nhanh chóng làm ướt hàng lông mi cong dài.
Cậu mang theo giọng mũi nồng đậm lên án nói:" Cậu nói... A... Trả lời đúng thì sẽ không động nữa..."
"Đúng vậy, Nghiêu Nghiêu, cậu nói đi." Cố Diệc men theo vách tường đâm vào điểm vừa rồi, nghe được tiếng rên rỉ triền miên tràn ra từ miệng Cố Nghiêu như ý nguyện.
"Ôi a... KY là cặp nhiệt độ ở hậu môn, bôi trơn... Ưm... Ống rửa ruột... Làm trơn dương v*t... A... Hỗ trợ hoạt động tình dục..."
Trên giường lớn, tiếng rên rỉ của Cố Nghiêu bị đứt quãng.
Cuối cùng Cố Nghiêu không nói nổi nữa, hai tay Cố Diệc nắm lấy eo cậu, trước sau như một thẳng lưng, đem vòng eo đang muốn ngoài về phía trước của cậu siết chặt, kéo trở về.
Nói cái gì mà trả lời đúng sẽ tha cho cậu... Đều là xạo chó!
Cố Nghiêu bị hắn đâm đến tuyến tiền liệt, vô thức khóc nức nở, Cố Diệc lập tức bị chọc đến không còn tiết tấu, bất chấp người dưới thân la hét xin tha, liên tục đâm vào mấy chục lần mới hơi tỉnh táo lại.
Cúi đầu nhìn xuống, người vừa rồi vẫn còn vừa giãy giụa vừa rên rỉ đã chôn đầu vào gối, Cố Diệc xoa cằm nâng đầu cậu lên, nhìn thấy trên cánh tay cậu bị cắn đến in một dấu răng, nước mắt chảy xuống như mưa, đôi mắt mở hờ hững, khoé mắt đã đỏ ửng từ lúc nào. Tà tâm trong lòng Cố Diệc nhất thời mềm nhũn, chỉ có dương v*t là càng cứng hơn.
Hạ thân hai người vẫn còn dán vào nhau, Cố Nghiêu cảm nhận được biến hoá của hắn lập tức trợn mắt, khàn khàn giọng quát hắn "Cút", mặt xoay qua một bên nhất định không cho hắn hôn.
Cố Diệc nhẫn nhịn dục vọng đâm vào rút ra, giữ nguyên tư thế hôn hôn cậu, cởi nút buộc trên cánh tay cậu ra, kết quả hai tay Cố Nghiêu vừa mới được tự do, Cố Diệc đã ăn ngay một cái tát lên mặt.
Vì vậy thân thể Cố Diệc lập tức nói cho cậu biết cái gì gọi là vành tai và tóc mai chạm vào nhau, cộng hưởng chồng lên, càng cháy càng mãnh liệt.
Chờ Cố Nghiêu sảng khoái đến muốn bắn ra Cố Diệc liền tăng nhanh tốc độ và cường độ, khoái cảm không ngừng đến tận khi Cố Nghiêu khóc lóc cào lên lưng hắn.
Giường lớn rung đến nửa đêm mới dừng lại, sau khi âm thanh "ba ba" không vang lên nữa, Cố Nghiêu khó khăn co lại hậu huyệt nhất thời bị nới rộng, cảm giác bên trong đang chảy ra thứ gì đó, cho dù buồn ngủ đến mấy cũng phải tát cho Cố Diệc một cái.
Tên chó má này vậy mà không mang bao...
___________________________
Editor: Xin lỗi mọi người tôi lại edit H rồi:))))) Cảnh H khá dài nên tôi gộp hai chương đăng một lần luôn cho mọi người đọc đỡ bị mất cảm xúc =)))) Enjoy!!!