Vua Louis XIV quyết tâm biến nước Pháp trở thành một quốc gia vĩ đại. Toàn bộ đời sống của nước Pháp đều xoay quanh ông và ông trở thành ông vua quyền lực nhất ở châu Âu.
Năm 1643, Louis XIV lên ngai vàng nước Pháp khi mới năm tuổi. Mẹ của Louis XIV là “Anne nước Áo”, với tư cách là nhiếp chính đã cai trị Pháp trong tám năm, cho đến năm 1651. Năm 1648, người dân Paris nổi dậy sau nhiều năm chịu sưu cao thuế nặng. Vua Louis buộc phải rời khỏi thành phố. Cuộc nổi dậy mang tên Fronde thất bại vào năm 1653. Vua Louis quyết không bao giờ để chuyện này tái diễn, và năm 1661, khi 22 tuổi, ông nắm quyền cai trị. Ông biến nước Pháp thành một nước quân chủ chuyên chế, do một mình nhà vua cai trị. Năm 1665, vua Louis cử Jean Colbert làm Tổng quản Tài chính. Colbert đã biến Pháp thành đất nước được cai quản tốt nhất ở châu Âu. Ông đã cải tổ chế độ thuế má, cải cách luật pháp. Các ngành nghề mới được lập ra. Ông cho xây dựng cầu, đường, kênh đào, mở rộng lực lượng hải quân và đội thương thuyền của nước này. Vua Louis và hoàng gia chuyển tới sống trong một cung điện mới nguy nga ở Versailles năm 1682. Những người đứng đầu các dòng họ quý tộc ở Pháp cũng bị buộc tới sống ở đó để vua Louis có thể trông chừng họ.
Đời sống cả nước Pháp xoay quanh ông Vua Mặt trời Louis. Khi đã có tuổi, vua Louis trở nên thiên về Thiên Chúa giáo hơn và xung đột tôn giáo lại bùng phát. Năm 1685, ông hủy bỏ Sắc lệnh Nantes và không còn tỏ ra khoan dung đối với người Tân giáo Pháp. Ông cho rằng biên giới tự nhiên của Pháp là dãy núi Alps, dãy núi Pyrenees và sông Rhine. Ông đẩy nước Pháp vào một cuộc chiến tranh nhằm mở rộng lãnh thổ Pháp tới các vùng biên cương này. Quân đội Pháp trở thành lực lượng chiến đấu lớn nhất và đáng sợ nhất ở châu Âu. Nhưng vua Louis cũng để mất hầu hết số đất đai chiếm được. Ông mất năm 1715, để lại cho người kế vị của mình là vua Louis XV một đất nước chịu sự kiểm soát ngặt nghèo và gần như khánh kiệt vì chiến tranh.