Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 1409: Đại nạn trước mắt!

Yến Kinh, Minh Viên
Nhất đẳng giang sơn, đứng đầu trong tứ viên ở Yến Kinh: Tử Kinh, Hương Sơn, Yên Vũ Giang Nam, là nơi tụ tập của những tỷ phú ngầm Trung Quốc.


Có lẽ bạn không nhìn thấy những người này trong bảng xếp hạng của Forbes thế nhưng sự giàu có, hùng mạnh của bọn họ vượt xa những tỷ phú có mặt trên bảng xếp hạng đó.
Ngôi nhà của Tần gia ở trong Minh Viên, hơn nữa còn ở một vị trí rất đắc địa.


Đây là một nơi hưng vượng, đây là nơi của vinh dự. Người có thể vào ở trong viên chỉ có thể là người giàu có.
Thế nhưng hôm nay quang cảnh Tần gia, ba phần trầm trầm, bảy phẩn hỗn loạn.
Từng chiếc xe đắt tiền chạy vào trong nhưng không gây quá nhiều tiếng ồn ào.


Dừng xe, đóng cửa, lặng lê, âm trầm đi vào trong đại sảnh.


Lúc này trong đại sảnh đã có khá nhiều người. Tần Kiện, Tần Như Long, Tần Lạc Thổ, Tần Phóng Hạc cùng những thành viên đời thứ hai của Tần gia đều có mặt đông đủ, sắc mặt ảo não, xám như tro tàn. Trà Đại Hồng Bào hạng nhất do người làm bưng lên sớm đã lạnh tanh lạnh ngắt nhưng không một ai uống.


Tần Huy, Tần Thiến, Tần Diệp cùng mười mấy người đời thứ ba của Tần gia cùng tụ tập một chổ trong phòng khách, dáng vẻ mắt nhìn mủi, mủi nhìn tim, e dè thậm chí không dám thở mạnh. Bọn họ chỉ sợ bản thân mình phạm sai lầm, rơi vào trong ánh mắt ngập tràn lửa hận không chổ phát tiết của mấy trưởng bối rồi bị bọn họ nghiêm khắc giáo huấn một phen.


Không thể không nói, so với Bạch gia và Văn Nhân gia, con trai của Tần gia nhiều hơn một chút, người tham gia cũng nhiều hơn một chút.
Thế nhưng hôm nay bọn họ vẫn có cảm giác đại họa tới nơi.


Không anh ta, Trí công tử danh tiếng lẫy lừng, một trong Yến Kinh Tam Kiệt, Tần Tung Hoành một người có năng lực trí tuệ nhất đời thứ ba Tần gia, người được chọn làm gia chủ, đã bắt đầu nắm quyền gia chủ điều hành Tần gia đã nhảy lầu tự sát, ít nhất lúc này tin tức chuyển tới bọn họ là như vậy.


Điều này đối với Tần gia mà nói là một đại họa ngập trời, cũng là một đòn đả kích trí mạng.


Đặc biệt cuộc tổng tấn công do anh ta chủ trì, liên minh tới Bạch gia, nhằm thôn tính Văn Nhân gia đang bước vào giai đoạn quan trọng. Cục diện mới tạm ổn định, thắng lợi chưa hoàn toàn phân định nhưng anh ta đã chết... có người thậm chí còn độc ác nghĩ: sao anh ta không chết muộn hơn hai ngày hả?


Khi đó hẳn Tần gia đã nhận được phần thưởng của mình, phân chia cục diện rõ ràng, thực lực tăng lên nhiều lần, lui về phòng thủ chắc chắn, có ai dám ra ta với bọn họ nữa không?


Anh ta chết quá vội vàng, quá nhanh chóng, chết không đúng lúc. Trên chiến trường, chủ tướng tử thương, trận chiến này làm thế nào đánh tiếp đây?
Cho nên có thể dùng từ "tê liệt cả đám" để hình dung cũng không quá mức. Mà trong thực tế tình hình còn nghiêm trọng hơn nhiều.


Khi nhìn thấy nhiều người đã tới. Tần Kiện âm trầm đứng dậy, nói: "Mọi người đã biết chuyện của Tung Hoành, ông trời đố kỵ người tài, không ngờ nó lại rơi vào bước đường này…"


"Anh cả không phải nhảy lầu tự sát" Tần Thiên tức giận phản đối. "Cha, người khác không biết anh cả, cha còn không biết sao? Tính cách anh cả ôn hòa, tốt tính, sao anh ấy có thể sợ tội tự sát? Dù toàn bộ người trên thế giới này nhảy lầu tự sát, con cũng không tin anh cả sẽ làm chuyện đó. Hơn nữa anh ấy phạm tội gì? Không phải chỉ là liên kết với một nhà khác tranh đấu với Văn Nhân gia thôi sao? Khi Văn Nhân gia ức hϊế͙p͙ chúng ta, sao bọn họ không nói là phạm tội? Điều này không công bằng, Tần gia chúng ta nhất định, phải đòi lại sự công bằng cho anh cả".


Tần Thiến là một trong số ít thành viên nữ của Tần gia được mọi người yêu quý. Hơn nữa bây giờ người chủ trì cục diện chính là cha cô ta, chính vì vậy cô ta mới dám là người đẩu tiên đứng ra trút hết sự bất mãn của mình.


Có Tần Thiến xung phong trận đầu, đám thanh niên trẻ tuổi Tần gia cũng lập tức nhao nhao.
"Đúng vậy. Cháu không tin anh họ nhảy lầu tự sát. Trí công tử không hiểu chuyện vậy sao? Có chuyện gì bất bình mà phải nhảy lầu tự sát?"


"Nhất định chúng đã bức bách. Nhất định chúng đã đánh anh cả, kết quả không cẩn thận đẩy ạnh cả ngã xuống dưới sau đó chúng nói là do anh cả nhảy lầu. Khinh người quá đáng. Từ khi nào Tần gia chúng ta dễ bị người ức hϊế͙p͙ như vậy?"


"Toàn bộ là do Tần Lạc kia làm. Anh ta ra mặt vì Văn Nhản Mục Nguyệt dẫn người tới bắt anh cả, nợ máu phải trả bằng máu. Chúng ta và Tần Lạc có mối thù không đội trời chung".
Binh


Tần Phóng Hạc vỗ tay xuống bàn quát to: "Tần Tung Hoành nhảy lầu tự sát. Đây là sự thật như đinh đóng cột, không một ai được phép nghi ngờ".
"Chú tư, chú... Tần Thiến thỏ hổn hển nói. Người bên ngoài vẫn còn đang nghi ngờ, không ngờ người trong nhà lại đồng ý với ý kiến này.


"Tần Thiến" Tần Kiện cùng tức giận nhìn con gái của mình. "Chú tư của con nói đúng. Không được ngang bướng".
"…" Tần Thiến uất ức tới mức không nhịn được òa khóc.


Tần Tung Hoành là anh cả trong nhà. Hàng ngày anh ta cực kỳ quan tâm tới đám em trai, gái trong nhà. Tính cách Tần Tung Hoành ôn hòa, cực kỳ thân thiện với người khác. Cho dù bọn họ có cầu xin anh ta cái gì đi nữa, anh ta luôn chân thành chiếu cố. Mà có tấm chiêu bài chói mắt Trí công tử Tần Tung Hoành, khi bọn họ ra ngoài luôn có cảm giác vinh quanh hạng nhất. Vì Tần Tung Hoành là một người mà không ai bì được các công tử thế gia khác luôn cư xử rất khách khí với bọn họ.


Cho dù bên ngoài Tần Tung Hoành có hình tượng nào đi chăng nữa, ít nhất khi ở nhà anh ta được những người này cực kỳ yêu quý và ủng hộ.
Bây giờ anh ta đã chết. Nhảy lầu tự sát. Xương cốt nát vụn. Dù thế nào đi nữa bọn họ tuyệt đối không thể chấp nhận chuyện này.


Tần Thiến khóc, mấy cô gái khác cũng khóc. Ngay cả khóe mắt mấy người đàn ông cũng đỏ, cực kỳ bi thương.


"Khóc cái gì? Khóc cái gì?" Tần Kiện gầm lên. "Mấy đứa có phải là con cháu của Tần gia không hả? Đây lúc chổ để mấy đứa thể hiện tính ủy mị hả? Bây giờ là lúc khóc lóc hả?"


Tần Phóng Hạc cúi đầu thở dài nói với Tần Kiện: "Anh hai, nhà chúng ta phải thống nhất một quan điểm: Tần Tung Hoành nhảy lầy tự sát. Anh hiểu chưa?"
"Hiểu rồi" Tần Kiện trầm trọng gật đầu đồng ý.


Ông ta cũng không tin Tấn Tung Hoành nhảy lầu tự sát. Nhưng bây giờ thì có thể làm gì? Chẳng lẽ bọn họ phải nghi ngờ tố cáo cục Quốc An sao? Nếu làm vậy, không phải Tần gia sẽ có thêm một kẻ thù hùng mạnh nữa sao?
Tần gia dù lớn thế nào có thể đắc tội với quốc gia không?


Đám con cháu này không hiểu biết. Thế nhưng những bề trên của chúng không thể không hiểu.
"Bây giờ hãy thương lượng biện pháp đối phó. Lúc này cục diện của Tần gia rất loạn.


Nhất định phải có người đứng ra gánh vác trách nhiệm của Tung Hoành để lại ..." Tần Phóng Hạc nói, ông ta là người trẻ nhất trong bốn anh em nhưng vì nguyên nhân tham chính nên ông ta là người có tính cách trầm tính. Tiếng nói ông ta rất có trọng lượng trong gia tộc.


"Anh hiểu rồi" Tần Kiện gật đầu, ông ta nhìn tam đệ Tần Như Long nói: "Như Long, em rất có năng lực ở lĩnh vực kinh doanh. Chuyện tập đoàn em nên đứng ra gánh vác đi".


Tay cầm đại quyền, nhưng trên gương mặt Tần Như Long không hề có sự vui mừng, ông ta lo lắng nói: "Anh hai. Em nhất định sẽ dốc hết sức làm việc. Lúc này chẳng có gì phải khiêm nhường, vấn đề lúc này quả thật cực kỳ khó giải quyết, chỉ sợ em cũng không có cách nào ổn định được".


Tần Kiện gật đầu nói: "Chú hãy nói lại tình hình cho mọi người nghe".


"Được" Tần Như Long nói. "Tất cả mọi người đều biết Tần gia chúng ta mới liên thủ với Bạch gia thôn tính tập đoàn Văn Nhân gia ... đây chính là trận đánh rất ác liệt. Chúng ta gằn như đã sử dụng tất cả tiền mặt của tập đoàn, cũng như của không ít công ty bên dưới lệ thuộc và chiến hữu hợp tác tài chính với Tần gia. Có thể nói lúc này dùng từ "miễn cưỡng"" để duy trì Tần Thị cùng không quá mức. Tình hình, thực tế còn gay go hơn nhiều".


"Vốn trận này chúng ta chiến thắng, cũng tới lúc hái quả rồi. Hết lần này tới lần khác. Tung Hoành nói một cách chính xác là quá cẩn thận nhưng lại không kịp hái quả. Em có thể đi giúp hái quả nhưng tình hình đã thay đổi".


"Thứ nhất gia tộc Văn Nhân phản kích. Không, gia tộc Văn Nhân đã phản kích rồi. Tần Tung Hoành nhảy lầu tự sát là một sự đả kích quá lớn đổi với Tần gia. Không ít kẻ có thể nhìn thấy lợi ích từ việc này, đều đứng ở vị trí đối lập với Tần gia. Em không biết lúc này gia tộc Văn Nhân còn nắm giữ bao nhiêu tiền mặt. Nhưng em biết nếu như chúng ta không thể ổn định được cục diện, lượng tiền mặt của bọn họ sẽ càng lúc càng nhiều. Tình trạng của chúng ta sẽ càng lúc càng bi thảm, cuối cùng Tần Thị sẽ bị bọn họ thôn tính".


"Thứ hai, không thể tin Bạch gia. Quan hệ giữa hai nhà Tần, Bạch không quá mức thân thiết. Mọi người vốn chỉ lợi dụng nhau mà thôi. Có lợi thì hợp tác, không có lợi thì vỗ mông chia tay. Lúc này Tung Hoành, xảy ra chuyện, chính là một cơ hội trời cho đối với Bạch gia. Bọn họ sẽ nhanh chóng bành chướng. Có lẽ bây giờ bọn họ không chỉ muốn tiếp nhận sản nghiệp Văn Nhân gia mà sợ rằng còn muốn thôn tính cả Tần gia ... Em đã nhận được báo cáo rằng Bạch gia đã bắt đầu ra tay với Tần gia. Vì sự hợp tác khi trước nên bọn họ có thể dễ dàng ra tay hơn Văn Nhân gia nhiều".


"Thứ ba ..." Khi Tần Như Long nói tới điều thứ ba, ông ta dường như có điều gì e dè, quay nhìn Tần Như Hạc, thấy Tần Như Hạc gật đầu nhìn mình, ông ta mới nói tiếp: "Tung Hoành có thể đã tham gia vào một vài hành vì bí mật làm nguy hại cho đất nước ... chúng ta cần phải giải thích với quốc gia thế nào về việc Tần gia hoàn toàn không liên quan tới chuyện này?"