112. Vợ: Vậy theo ông, nguyên nhân xuất hiện các đồi bại tình dục là gì? Làm thế nào để đứa trẻ lúc lớn không trở thành đồng cô?
Bác sĩ: Có vô số lý thuyết khác nhau về nguyên nhân xuất hiện các đồi bại tình dục. Xin tóm tắt một vài lý thuyết trong số đó. Sự hiểu biết này có thể là cách để tránh nảy sinh các hiện tượng đồng cô.
Trước hết là các yếu tố thể trạng sinh lý theo di truyền qua gene. Người ta phát hiện rằng, những đứa trẻ do phụ nữ ngoài 30 tuổi sinh ra dễ có biểu hiện đồng tính luyến ái nhiều hơn những đứa trẻ sinh ra khi mẹ chúng trẻ hơn 30.
Lý thuyết di truyền và sơ sinh học cho rằng đó là những biểu cảm tình dục sơ khai của tổ tiên thời xa xưa.
Ngày càng có nhiều nhà bác học thiên về tư duy cho rằng nhiều đồi bại tình dục được đặt nền móng khi bào thai còn nằm trong bụng mẹ. Nhiều loại thuốc khác nhau, các chất độc hại, hút thuốc, sự căng thẳng thần kinh... có ảnh hưởng tới bào thai, phá vỡ sự phát triển bình thường của nó.
Nhưng sự giáo dục đứa trẻ ở tuổi thiếu niên và trưởng thành là cực kỳ quan trọng. Tâm hồn nhạy cảm dễ bị xúc phạm của đứa trẻ như miếng bông thấm những hành động và hành vi của người xung quanh. Trong số những kẻ cuồng dâm, không ít người khi còn bé hành hạ các con vật, côn trùng, chim chóc, nhìn thấy những cảnh thô bạo của người lớn. Thống xỉ dâm có thể xuất hiện ở đứa trẻ trên nếu nhìn thấy những cảnh thô bạo trong gia đình của bố mẹ, đặc biệt là khi bố đánh mẹ hoặc khi nhìn trộm các em bé gái đi tiểu tiện. Tính chất của người đồng cô dễ phát triển nếu nhìn thấy sự giao hợp khi người đàn bà kháng cự ham muốn của đàn ông.
Có ý kiến cho rằng, sự giáo dục sinh lý cần phải bắt đầu ở tuổi thiếu niên. Những nhà nghiên cứu hiện đại cho rằng đó là quan điểm sai lầm. Theo họ, sự phát triển của đứa trẻ trong những năm đầu tiên là có tính quyết định đối với toàn bộ cuộc sống sau này, trong đó có cuộc sống tình dục. Lúc được 6 tháng, đứa trẻ đã biết phân biệt người nào nói chuyện với nó, là bố hay mẹ. Những năm sau (đến 5 tuổi) diễn ra sự nhận thức rằng nó thuộc giới nào. Từ 5 đến 9 tuổi là thời kỳ của các trò chơi tình dục. Các bậc cha mẹ đôi khi lo sợ vì đứa trẻ quá quan tâm tới các vấn đề tình yêu, vội vàng tìm đến bác sĩ để đòi khám nghiệm đứa trẻ xem nó có sớm phát triển về tình dục không. Thường thì những lo lắng đó là không có căn cứ. Sự cấm đoán trong thời kỳ này chỉ làm xuất hiện những rối loạn khác nhau như sự lãnh đạm, đồng tính luyến ái. Chẳng có gì đáng sợ nếu như bọn con trai và con gái chơi trò gia đình "làm bố, làm mẹ". Đơn giản là chúng đưa vào trò chơi các cảnh ngoài đời mà chúng được quan sát.
Bố mẹ cần chú ý để trẻ con chơi trò chơi phù hợp với giới tính của chúng (chẳng hạn - con gái chơi búp bê chứ không phải chiến tranh), cho trẻ mặc những quần áo phù hợp với giới tính của chúng. Con trai cần phải được giáo dục lòng dũng cảm, thường xuyên nhấn mạnh rằng, sự hèn nhát, mau nước mắt không xứng đáng với người đàn ông trong tương lai.
Trong những gia đình thiếu bố hoặc thiếu mẹ sẽ nảy sinh những khó khăn nhất định trong việc giáo dục đứa trẻ. Nếu như người mẹ dịu dàng đối với đứa con gái, sự âu yếm đó sẽ có ảnh hưởng tốt tới việc giáo dục một phụ nữ trong tương lai; nhưng sự âu yếm quá mức đối với con trai có thể dẫn tới những rối loạn tình dục nghiêm trọng.
Như đã nói ở trên, nhiều đồi bại tình dục xuất hiện sau khi cô bé hoặc cậu bé được chứng kiến những hành vi tình dục của người lớn. Vì vậy, cần ghi nhớ rằng, khi có mặt đứa trẻ, không nên có bất kỳ hoạt động tình dục nào cả.
113. Chồng: Phụ nữ đáp lại việc sờ nắn một số bộ phận của cơ thể với sự dễ dàng hơn so với các bộ phận khác. Liệu điều đó có đúng với mọi phụ nữ không?
Bác sĩ: Nói chúng là đúng thế. Người chồng rất cần được biết về các bộ phận đặc biệt của cơ thể vợ anh ta. Chúng rất khác nhau ở những phụ nữ khác nhau, cả về mức độ nữa. Nhưng chủ yếu đó là các bộ phận như: miệng, cổ, rốn, đùi, ngực và tất nhiên là cả các bộ phận sinh dục. Người chồng phải nghiên cứu toàn bộ cơ thể người vợ và với sự giúp đỡ của vợ tìm ra cách kích thích mạnh và trong thời gian ngắn nhất.