Lớp Hai ( 1).
Cửa phòng học đen nghìn nghịt người vây quanh.
Âu Minh Hiên mắt thấy Lãnh Tư Thần sải bước đi qua, sau đó lại ở ngoài đám người dừng bước.
Hả? Lãnh khối băng vừa mới gấp như vậy chạy tới, hiện tại sao lại bất động?
Âu Minh Hiên hồ nghi mà đến gần chút, nhờ vào ưu thế cao, liếc mắt một cái thấy rõ tình huống bên trong.
Sau đó……
Anh liền trợn tròn mắt!
Mẹ kiếp!
Không phải cái gì Tân Tiểu Bảo cùng Hạ Tiểu Bạch đánh nhau sao?
Vì cái gì anh nhìn thấy con gái bảo bối của mình đang cưỡi lên người một tiểu tử béo ú hung ác đánh cậu ta?
Nhìn tiểu nha đầu trước mắt vẻ mặt hung hãn tóc tai hỗn độn, Âu Minh Hiên quả thực sắp khóc ra.
Không nói tiểu áo bông a?
Đây quả thực là áo khoác quân a!
Âu Minh Hiên tâm tình bi thương mà giận trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thần bên cạnh bình tĩnh xem kịch một cái, nói: “Lãnh Tư Thần, đều tại bà xã anh, nhìn một cái xem đem bảo bối nhà tôi dạy thành cái dạng gì!”
“Tiểu Bạch và Niếp Niếp cùng nhau lớn lên.” Lãnh Tư Thần nói một câu.
Ý ngoài lời, Tiểu Bạch nhà anh sao dạy tốt đến như vậy?
Âu Minh Hiên vừa nghe càng tức giận, nói: “Anh không nói Tiểu Bạch tôi còn không nhớ tới nha, vì cái gì rõ ràng nói là con trai anh đánh nhau, kết quả biến thành con gái tôi! Con trai anh vẫn đứng ở một bên thờ ơ giống như người không có việc gì!”
Chỉ thấy Tiểu Bạch nhíu mày lại, đau đầu không thôi mà nhìn Niếp Niếp càng đánh càng hăng hái hoàn toàn khuyên không được, cùng với Tân Tiểu Bảo bị đè trên mặt đất đánh đến ôm đầu ngao ngao xưng bà cô.
Rõ ràng là trận đấu giữa con trai với nhau.
Kết quả nha đầu này đột nhiên như mũi tên chạy tới, không nói hai lời, một chân liền đem Tân Tiểu Bảo đạp ngã.
“Tân Tiểu Bảo! Bà cô nhịn cậu rất lâu rồi! Hôm nay tôi không đánh cậu đến ngàn vạn gốc hoa đào nở thì thôi!”
Sau khi nói xong lời kịch kinh điển Hạ Úc Huân đã từng dạy, hết thảy liền mất khống chế……
“Cô giáo tới! Cô giáo tới!”
“Hoa Niếp Niếp, đừng đánh nữa! Cô giáo tới rồi!”
……
Bên cạnh có người có ý can ngăn, nhưng hoàn toàn vô dụng, tiểu nha đầu đã điên cuồng lên, căn bản dừng không được.
Cảm giác chính mình bị ai đó kéo ra, Niếp Niếp lập tức phẫn nộ mà ngẩng đầu, nói: “Ai dám nhiều chuyện, tôi hôm nay đánh tới cùng!”
“Hoa Niếp Niếp!! Cậu cư nhiên còn dám uy hϊế͙p͙ cô giáo! Cậu có phải muốn tạo phản hay không hả!”
“Ách……” Tiểu nha đầu sợ tới mức rụt đầu, lập tức ủ rũ.
Cô giáo tức giận đến mức sắp bốc khói, chỉ vào đồng phục lộn xộn của bé nửa ngày nói không ra lời, đi quanh hai vòng cả giận nói: “Con con con…… Con nhìn xem con giống bộ dáng gì! Một đứa con gái, làm cho giống hệt một bà điên! Trời ạ! Tiểu bảo! Con đem đầu tiểu bảo đều đánh vỡ!”
“Đầu là con đánh.” Tiểu Bạch bên cạnh lạnh mặt mở miệng.
“Hạ Tiểu Bạch! Con sao cũng hồ nháo theo?”
Cô giáo đối với học trò ngoan vẫn tương đối khoan dung, rốt cuộc 90% phần thưởng đều là Tiểu Bạch lấy.
Ba của Tân Tiểu Bảo rất có tiền, không ít lần tặng quà cho cô, cho nên đứa nhỏ này ở trường học bị khi dễ, cô tất nhiên phải quan tâm để ý, không thể động Hạ Tiểu Bạch, đành phải tìm người khác.
Vì thế cô giáo chỉ đành bất đắc dĩ mà nhìn Hạ Tiểu Bạch một cái, sau đó tiếp tục đem pháo khẩu chuyển hướng Niếp Niếp, nói: “Con! Hoa Niếp Niếp! Lập tức xin lỗi bạn học Tân Tiểu Bảo!”
“Con không xin lỗi! Con không sai!” Niếp Niếp tuy rằng rất sợ cô giáo, nhưng lúc này lại không chịu nhận thua.
Cô giáo vừa thấy càng tức giận, nói: “Con còn dám tranh luận! Cô dạy học nhiều năm như vậy trước nay chưa từng thấy một bé gái nào không ngoan như con! Cho dù không có ba ba, mẹ con cũng không dạy con sao? Cô thật là phục!”