“Lấy ra làm lá chắn a! Không lợi dụng uổng phí không lợi dụng! Bằng không cũng quá tiện nghi cho tên tiểu tử thúi kia! Vốn dĩ cái vòng luẩn quẩn này chính là như vậy, ngươi lợi dụng ta, ta lợi dụng ngươi, chỉ cần hai bên đều có thể có được ích lợi là được, không để con đi sâu vào cảm tình, con nha đầu này chính là tâm nhãn đã chết!” Nam Cung Lâm thở dài.
Ông biết Hạ Úc Huân thiên tính khó sửa, nhưng vẫn nhịn không được đề ra vài câu.
“Ách, cái này……” Không nghĩ tới Nam Cung Lâm ldạy cô cái này, cô trong khoảng thời gian ngắn thật đúng là không biết nên đáp lại như thế nào.
Nam Cung Lâm vỗ vỗ bả vai cô, lời nói thấm thía mà tiếp tục nói: “Úc huân, con bây giờ sở dĩ muốn phủi sạch mọi quan hệ với cậu ta, tránh cậu ta như rắn rết, hoàn toàn là minh chứng cho tình cảm của con với cậu ta, ngày nào đó con thật sự có thể đem cậu ta đối xử như người thường, vậy con mới thật sự buông xuống được! Ai, nếu không phải cái tên Thẩm Diệu An kia ăn chơi trác táng, với gia thế của hắn, con cũng không phải không thể suy xét một chút, không phải nói phương pháp hữu hiệu nhất để quên một đoạn cảm tình chính là bắt đầu một đoạn cảm tình mới đó sao……”
-
Sau khi tiễn Nam Cung Lâm đi, trở lại công ty thật lâu, Hạ Úc Huân đều không phục hồi tinh thần lại được.
Trong đầu tràn đầy câu kia “Hoàn toàn minh chứng cho cảm tình của con với cậu ta”……
Nam Cung Lâm nói một lời bừng tỉnh người trong mộng.
Thì ra mình nỗ lực nhiều năm như vậy, kỳ thật căn bản là không buông được anh ta.
Đinh linh linh……
Trên bàn đột nhiên vang lên chuông điện thoại cắt ngang mạch suy nghĩ của cô.
“Alo?”
“Tiểu thư, điện thoại của tổng tài tập đoàn Lam thị Lam Hạo Dương, muốn nhận không ạ?”
“Nối máy đi!” Hạ Úc Huân gạt bỏ ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu, lấy lại tinh thần nói.
“Alo, Nam Cung đại tiểu thư! Cô cho tôi phương thức liên lạc riêng, một đám người xúi giục tôi gọi cô buổi tối ra chơi, kết quả tôi tìm cô còn phải gọi tới công ty cô, thật sự quá mất mặt a!”
Hạ Úc Huân bên này một chữ cũng chưa kịp nói ra, Lam Hạo Dương cũng đã tự nói rõ, đầu kia tựa hồ còn có thanh âm ồn ào thổn thức của những người khác.
Bởi vì quan hệ giữa Lam Hạo Dương và Lãnh Tư Thần không tồi, Hạ Úc Huân đối với hắn cũng được xem là quen thuộc. Quan trọng nhất chính là, Lam Hạo Dương người này trong vòng phong bình không tồi, đặc điểm lớn nhất chính là nhân duyên đặc biệt tốt, từ trình độ nào đó mà nói, cư nhiên có thể cùng Lãnh Tư Thần cái tên biến thái kia cũng có thể xưng anh gọi em, hắn cũng rất biến thái.
Trước mắt cô cần nhất chính là mau chóng quen với cái vòng luẩn quẩn này, cố hết sức xây dựng mối quan hệ người với người, không nghĩ tới lúc này Lam Hạo Dương vừa lúc đưa tới cửa, cô tất nhiên phải bắt được cơ hội này.
Hạ Úc Huân khẽ cười một tiếng, đáp: “Lam tổng cho địa chỉ, đừng nói cách liên lạc riêng, buổi tối qua đó tôi ngay cả ngày tháng năm sinh đều nói cho anh biết thấy thế nào?”
“Được được được, đương nhiên được, nói như vậy là xác định rồi a, đến lúc đó đừng thả chim bồ cầu cho tôi a!” Lam Hạo Dương tâm tình rất tốt mà nói.
Không tồi không tồi, tính cách tiểu bảo tiêu vẫn sảng khoái trước sau như một!
Cùng Hạ Úc Huân trao đổi số di động lại xác định địa điểm tụ hội buổi tối, Lam Hạo Dương nhếch khóe miệng, vui rạo rực mà lại gọi một cú điện thoại.
“Lam Hạo Dương, cậu lại gọi ai nữa?” Người bên cạnh vừa mò bài vừa hỏi.
“Gọi lãnh đại tổng tài buổi tối lại đây cùng chơi.” Lam Hạo Dương ném ra một lá màu đỏ.
“Lãnh đại tổng tài…… Cậu không phải là đang nói Lãnh Tư Thần chứ?” Động tác xếp bài của người nói chuyện lập tức dừng lại một chút.
“Không sai, chính là hắn.”
“Lãnh Tư Thần sao có thể đến! Hắn vốn dĩ không thế nào tham dự loại hoạt động này, gần đây càng không biết đang bận cái gì mà ru rú trong nhà, không phải tôi đả kích cậu, cho dù cậu gần gũi với hắn cỡ nào, chỉ sợ cũng kêu không được……”