Hạ Úc Huân buông di động, thở dài, vừa quay đầu liền hướng một đôi mắt trầm tĩnh, đang vô cùng chuyên chú mà nhìn mình……
Hạ Úc Huân tức khắc hoảng sợ, có thể là bởi vì vừa rồi trong đầu nghĩ đều là người này, cho nên khó tránh khỏi có chút chột dạ, ho nhẹ một tiếng nói: “Anh dậy lúc nào vậy, sao không rên một tiếng! Đói sao? Tôi cho anh…… Thôi, mấy ngày nay anh đều phải cấm thực, không thể ăn cái gì!”
Hạ Úc Huân vốn định muốn hỏi anh chuyện Weibo kia là sao, nhưng, cho dù hỏi thì sao a?
Vì thế, rối rắm đến cuối cùng vẫn lựa chọn coi như mình không phát hiện.
“Lãnh Tư Thần! Tôi nói anh……” Lúc này Hạ Úc Huân nhìn anh, một bụng hỏa đều sắp sửa lộ ra manh mối, thật vất vả mới áp chế xuống một chút, sau đó chậm rãi tiếp tục nói: “Tôi nói anh làm việc có thể bài bản chút hay không? Người lớn như vậy rồi mà còn không bằng cả Tiểu Bạch! Anh biết Tiểu Bạch tối hôm qua bị anh dọa thành cái dạng gì không hả? Còn luôn tự trách lúc ấy không nên cho anh đi dự tiệc, cảm thấy bản thân sai! Anh không đau lòng mà tôi đau lòng a!
Nói cho anh biết, tối hôm qua nếu không phải nể mặt Tiểu Bạch, tôi lúc ấy liền trực tiếp bỏ anh vào lò hoả táng, dù sao tôi thấy anh cũng không muốn sống nữa, đỡ phải cả ngày gây phiền toái cho người khác!
Hôm nay hai chúng ta liền đem chuyện này nói rõ ràng, trong khoảng thời gian chúng ta ước định, anh, tuyệt đối tuyệt đối không thể lại say rượu thức đêm liều mạng tăng ca, còn nữa hút thuốc cũng không thể!
Đúng rồi, còn nữa, quan trọng hơn một chút, tôi cho anh đi tìm hạnh phúc bản thân, nhưng không được ân ái hạnh phúc trước mặt Tiểu Bạch được chứ? Làm ơn đi nó vẫn còn là đứa bé, anh ít nhiều chú ý ảnh hưởng một chút! Muốn làm cái gì đừng làm ở nhà, đi khách sạn được không?
Tiểu Bạch hiện giờ đang ở chỗ anh, anh phải tạo cho nó một tấm gương tốt, nếu đem con trai tôi dạy hư tôi tuyệt đối không để yên cho anh…… Này anh nhìn tôi làm gì, rốt cuộc có đang nghe tôi nói chuyện không hả?”
Hạ Úc Huân nói đến sắp bốc khói, thấy bộ dáng anh thất thần một chút phản ứng đều không có càng thêm phát hỏa.
Lãnh Tư Thần đem ly nước lọc ở đầu giường đưa cho cô, không nhanh không chậm nói: “Không hút thuốc lá không uống rượu không thức đêm không tăng ca không mang theo phụ nữ về nhà.”
Hạ Úc Huân: “……”
Năng lực tổng kết tốt như vậy, là đang châm chọc cô dong dài sao?
Hạ Úc Huân đen mặt nhận lấy ly nước, lộc cộc lộc cộc uống lên, nói: “Anh nghe được thì tốt rồi!”
Cũng không biết thằng nhãi này có phải thật sự lương tâm trỗi dậy hay không, không nhân cơ hội để cô làm trâu làm ngựa, để Lương Khiêm lại đây thay cô.
“Anh hiện tại nằm viện, Tiểu Bạch làm sao bây giờ? Dù sao cũng không thể cùng anh ở lại bệnh viện!” Hạ Úc Huân không yên tâm hỏi.
“Mẹ, không sao, dù sao con ở nhà cũng rất nhàm chán.” Vừa lúc mới tỉnh lại Tiểu Bạch nghe được mẹ nói chuyện, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm mà nói.
“Vậy được rồi……” Nếu bảo bối đã nói như vậy. Lại nói tưởng tượng đến cậu ban ngày một mình trong căn phòng lớn trống rỗng, cô liền đau lòng.
“Mẹ, con vừa rồi nằm mơ, mơ thấy Niếp Niếp chơi ngã xuống hồ nước, con không ở gần chị ấy gần đây có khỏe không? Có gặp rắc rối hay không?” Tiểu Bạch nhịn không được có chút lo lắng hỏi.
“Không có! Niếp Niếp gần đây rất ngoan đang học khiêu vũ! À, bảo bối có phải con nhớ Niếp Niếp hay không? Bằng không, mẹ mang Niếp Niếp qua đây thăm con?” Hạ Úc Huân thử thăm dò hỏi.
“Có thể chứ? Có thể quấy rầy Tương Nhu không?” Con ngươi Tiểu Bạch hiện lên một tia vui vẻ, ngay sau đó lại không xác định mà nhìn về phía Lãnh Tư Thần bên cạnh.