Ngày hôm sau.
Tiểu Bạch lòng tràn đầy vui mừng mà cho rằng Lãnh Tư Thần thật sự sẽ cho cậu gặp mẹ, kết quả, duỗi dài cổ từ buổi sáng chờ đến chạng vạng cũng chưa nhìn thấy có người tới.
Rốt cuộc chờ đến khi Lãnh Tư Thần tan ca, anh lại một mình trở về, hơn nữa anh ăn xong cơm chiều an vị trên sô pha xem TV, không chút nào có ý nhắc tới chuyện này.
Lại đợi một giờ nữa, Tiểu Bạch rốt cuộc nhịn không được.
“Chú đồng ý cho con gặp mẹ, hiện tại là chuẩn bị lật lọng sao?”
“Đương nhiên không phải, chú cam đoan hôm nay con nhất định có thể nhìn thấy mẹ con.”
Nghe ngữ khí chắc chắn của Lãnh Tư Thần, Tiểu Bạch thật không biết nói gì nữa, rầu rĩ mà ngồi ở trên sô pha, câu được câu không đùa nghịch cửu liên hoàn trong tay, móc lên chiếc thoa, trên chiếc thoa lại tiếp tục móc lên…
Lãnh Tư Thần nhìn đồng hồ, mở miệng nói với Tiểu Bạch: “Điều hòa phòng khách quá thấp có chút lạnh, chúng ta vào phòng con chờ sẽ tốt hơn? Mẹ con hẳn là sắp tới rồi.”
“Thật vậy sao? Được thôi……” Tiểu Bạch nửa tin nửa ngờ mà đi theo Lãnh Tư Thần vào phòng.
Hạnh Hoa Thôn.
Hạ Úc Huân trốn trong phòng mình xoay cả ngày như ruồi bọ không đầu, lúc này đột nhiên từ trong phòng đi ra, còn mặc một thân quần áo đen, trên mặt che khăn màu đen, trên eo treo dây thừng, rất giống nữ tặc……
“Ách, Úc Huân, tối như vậy, em mặc như vậy là chuẩn bị làm cái gì?” Tần Mộng Oanh thấy cô hóa trang, có chút vô ngữ hỏi.
“Đi gặp Tiểu Bạch.” Hạ Úc Huân nắm thật chặt đai lưng trả lời.
“Lãnh Tư Thần đồng ý cho em gặp?” Tần Mộng Oanh nhất thời không phản ứng lại.
“Chị cảm thấy có thể sao? So với việc đi cầu xin tên khốn Lãnh Tư Thần kia, không bằng dựa vào bản thân em!” Hạ Úc Huân oán hận nói.
Tần Mộng Oanh cuối cùng hiểu được cô muốn làm cái gì, lo lắng nói: “Nhưng em…… Em có được không? Nơi ở của Tiểu Bạch Lãnh Tư Thần khẳng định sẽ phái người giám sát, hơn nữa chị nghe nói phương tiện bảo vệ của vân gian thủy trang là hoàn thiện nhất thành phố A……”
“Em đương nhiên biết! Yên tâm đi! Em đã kì công nghiên cứu địa hình rồi! Bà cô tốt xấu cũng là xuất thân chuyên nghiệp, cũng không phải ăn chay! Chờ em chiến thắng trở về đi!”
Rất nhiều chuyện cô cần phải gặp Tiểu Bạch cùng cậu nói chuyện mới có thể ra quyết định, mặc kệ như thế nào, cô cần phải tôn trọng ý kiến con trai.
Mà cô cần phải nhanh chóng nhìn thấy Tiểu Bạch, bằng không tên Lãnh Tư Thần kia tẩy não cho đứa bé làm sao bây giờ? Cô chính là một phút một giây đều không yên tâm đem Tiểu Bạch đặt bên cạnh anh!
Tần Mộng Oanh thở dài, lo lắng sốt ruột mà nhìn Hạ Úc Huân ra cửa, cũng không biết hai người còn muốn lăn lộn tới khi nào……
Nhưng mà, chuyện cô càng đau đầu còn ở phía sau.
Hạ Úc Huân mới vừa đi không bao lâu, Âu Minh Hiên lại tìm tới cửa.
“Nha đầu kia đâu?”
“Mới ra khỏi cửa……”
“Lại không ở nhà? Cô ấy cả ngày đều đang bận cái gì a!” Âu Minh Hiên nói thầm, thần bí mà tiến đến trước mặt Tần Mộng Oanh, nhỏ giọng nói: “Không ở cũng được, cô thành thật nói cho tôi biết, rốt cuộc có từng gặp người trên ảnh chụp không! Tôi cam đoan không nói cho cô ấy là cô nói với tôi!”
Tần Mộng Oanh: “……”
Còn chưa từ bỏ ý định sao!
Cô thật sự không hiểu được, mấy năm nay phụ nữ tới tới lui lui bên cạnh anh nhiều như vậy, sống tiêu sái tự tại, phải chấp nhất một hai phải tìm được cô rốt cuộc là vì cái gì?
Cùng lúc đó, Hạ Úc Huân đã một thân trang bị thuận lợi tới vân gian thủy trang.
Tuy rằng tới trước đó đã học không ít, nhưng thực sự đứng trước trang viên, Hạ Úc Huân vẫn thật chấn kinh rồi.
Đây quả thực chính là lâu đài cổ a!