Tôi…… Chúng tôi quen biết nhau từ nhỏ, bởi vì cha mẹ chết sớm, chồng quanh năm công tác bên ngoài không ở nhà, cho nên ở cùng một chỗ với nhau cũng có thể chăm sóc lẫn nhau……” Tần Mộng Oanh có chút chột dạ trả lời.
“Sách, lại bịa chuyện!” Âu Minh Hiên chỉ cho là cô gái này đã sớm bị mua chuộc nên nói như vậy, cũng không vạch trần cô, từ trong quần áo móc ra một cái bóp, sau đó từ bóp lấy ra một ảnh chụp đưa cho cô, hỏi: “Vậy cô có từng gặp qua người trong ảnh chụp này hay không?”
Tần Mộng Oanh có chút chần chờ mà tiếp nhận ảnh chụp, không nghĩ tới người trong ảnh chụp cư nhiên là cô và Lạc Lạc.
Nếu cô đoán không sai, ảnh chụp này chính là 5 năm trước anh chụp cho mẹ con cô, bối cảnh là chung cư Cẩm Uyển……
Không nghĩ tới Âu Minh Hiên cư nhiên mang theo ảnh chụp cô và Lạc Lạc bên người, Tần Mộng Oanh trong lòng như bình ngũ vị bị lật đổ, tư vị nói không nên lời.
“Gặp qua sao?” Âu Minh Hiên có chút vội vàng truy vấn.
“Không có.” Tần Mộng Oanh lắc đầu.
Khỏanh khắc cô gái lắc đầu, tim Âu Minh Hiên bỗng nhiên lạnh băng, hỏi: “Sao lại không có chứ? Cô nhìn rõ ràng đi! Một lần đều chưa gặp sao? Đứa bé gái này thì sao? Cũng chưa gặp qua?”
“Thật ngại quá Âu tiên sinh, tôi thật sự không có ấn tượng.” Tần Mộng Oanh xin lỗi nói.
Âu Minh Hiên suy sụp mà chôn đầu xuống, tâm loạn như ma, chẳng lẽ Mộng Oanh căn bản không ở bên cạnh Úc Huân?
“Nghe nói cô có con gái?” Âu Minh Hiên lại hỏi.
“Đúng vậy!”
“Bé đâu rồi? Sao lại không gặp?” Âu Minh Hiên hai tròng mắt híp lại.
“Nha đầu kia ầm ĩ muốn học khiêu vũ, tôi bận làm việc không có thời gian, vừa lúc thừa dịp nghỉ hè liền cho bé đăng ký học lớp vũ đạo huấn luyện, cuối tuần mới về một lần.”
“Như vậy……”
Lúc này, trong sân vang lên tiếng gõ cửa.
Tần Mộng Oanh liếc mắt nhìn Âu Minh Hiên một cái, sau đó đứng dậy đi mở cửa, hai tròng mắt Âu Minh Hiên híp lại, theo sát sau đó.
“What’s wrong, lão nương hôm nay thật là đậu má……”
Lúc Tần Mộng Oanh mở cửa ra, Hạ Úc Huân đang nói lảm nhảm, vừa muốn kêu “Chị Mộng Oanh” cùng cô phỉ nhổ Lãnh Tư Thần, cũng may đúng lúc thấy được Âu Minh Hiên đi theo sau cô.
Ha ha, hôm nay cô còn có thể lại xui xẻo thêm nữa sao? Sao cái gì phiền toái đều tìm tới cửa!
Hạ Úc Huân tức khắc trừng lớn hai mắt, không kiên nhẫn nói: “Anh không phải người kia sao? Anh tới nhà tôi làm gì? Hẳn không phải lại cảm thấy tôi giống người nào đó chứ! Nói bao nhiêu lần rồi tôi không phải, các người những người này bớt phiền một chút được không!”
Hai tay Âu Minh Hiên ôm ngang trước ngực, nhìn cô cười lạnh, nói: “Giả vờ! Hạ Úc Huân, em tiếp tục giả vờ đi!”
“Tôi…… Tôi giả vờ cái gì?” Hạ Úc Huân cảm thấy Âu Minh Hiên thoạt nhìn có chút không giống.
“Tối hôm qua em trai kẻ bắt cóc kia chính là tiểu sư đệ Hàn phong của em, tên riêng là Tiểu Phong Tử, em nửa đường nhận ra cậu ta mới thủ hạ lưu tình, em tên Hạ Như Hoa, bởi vì dòng họ Hạ này đối với em có ý nghĩa đặc thù, em cho dù đổi tên cũng tuyệt đối không đem dòng họ này vứt bỏ, Như Hoa là bởi vì tuồng kịch “Một cây nở hoa thụ” năm đó, còn cần anh tiếp tục nói chứ? Hạ Như Hoa, em còn dám nói em không phải Hạ Úc Huân?” Âu Minh Hiên cũng không cùng cô nói lời vô nghĩa, một hơi nói xong.
Hạ Úc Huân càng nghe càng kinh hãi, nhịn không được gãi gãi đầu nhỏ giọng nói thầm nói: “Fuck, đã xảy ra cái gì? Học trưởng, chỉ số thông minh của anh sao đột nhiên online vậy……”
Âu Minh Hiên giận tím mặt, quát: “Hạ, úc, huân! Em đồ khốn không lương tâm! Quả nhiên là em!”
Hạ Úc Huân bịt tai lại lùi về sau một bước, thôi thôi, cô cũng không muốn phủ nhận, sớm đoán được Lãnh Tư Thần bên này nói thẳng ra, học trưởng đây cũng lừa không được bao lâu, chỉ là không nghĩ tới anh nhanh như vậy liền tìm tới cửa tới.