Âu Minh Hiên dựng thẳng ngón trỏ tay phải lên, đứng ở trước mặt Hạ Úc Huân lên án, “Chính cô nhìn nhìn xem chuyện tốt cô làm!”
“Ách…… Đây…… Đây là cái gì? Ngón tay? Băng keo cá nhân?” Hạ Úc Huân nhìn ngón trỏ của anh dán băng keo cá nhân càng thêm mơ hồ.
“Tôi bị thương! Bị cô cắn! Tay đứt ruột xót! Cô có biết đau thế nào không?” Vẻ mặt Âu Minh Hiên bi thương nhìn cô, giống như cô làm chuyện xấu lớn lắm.
“Không…… Không thể nào! Không nghe nói qua tôi uống say sẽ cắn người a? Tửu phẩm của tôi luôn rất tốt……” Câu cuối cùng của cô nói ra có chút chột dạ.
“Tửu phẩm của cô tốt?” Âu Minh Hiên nhướng mày, lên giọng nói.
“Cứ cho là tôi không tốt! Vậy anh muốn như thế nào!” Hạ Úc Huân bất chấp tất cả hỏi.
“Cô cắn tôi, phải chịu trách nhiệm với tôi!” Âu Minh Hiên gằn từng chữ một mà nói.
Vừa rồi là thiếu chút nữa, hiện tại thế giới của Hạ Úc Huân hoàn toàn tan thành mây khói……
“Chịu trách nhiệm? Này…… Đùa giỡn cái gì vậy?” Hạ Úc Huân vẻ mặt như vừa gặp quỷ.
“Hạ Úc Huân, cô không phải rất có khí phách sao? Như thế nào? Chính mình gây chuyện, còn không dám thừa nhận?” Âu Minh Hiên đột nhiên cúi người lại đây.
“Ai nói tôi không dám thừa nhận! Chịu trách nhiệm thì chịu trách nhiệm! Cho anh!” Hạ Úc Huân thẹn quá hóa giận mà đem một ngón tay đưa đến trước mắt anh.
“Làm cái gì?” Âu Minh Hiên hơi đứng dậy, nhìn ngón tay nhỏ trắng nõn của cô.
“Cho anh cắn a! Anh không phải muốn tôi chịu trách nhiệm với anh sao? Anh cũng cắn tôi một cái, chúng ta thanh toán xong!” Hạ Úc Huân hừ một tiếng.
Âu Minh Hiên dở khóc dở cười nhìn ngón tay kia, nói: “Ai muốn cắn cô? Cô cho rằng tôi cũng giống cô thuộc họ nhà chó sao! Bất quá…… Nếu cắn ở chỗ khác, tôi thật ra có thể suy xét một chút!”
Trải qua tối hôm qua, anh bỗng nhiên giật mình phát hiện Hạ Úc Huân cư nhiên rất quyến rũ.
Nha đầu này ngày thường không có việc gì làm đem chính mình biến thành cô gái xấu vô địch?
“Âu Minh Hiên! Anh thật là không tiết tháo!” Hạ Úc Huân kéo lại cổ áo ngủ, dùng sức cậy mạnh tránh thoát gông cùm xiềng xích hai tay anh, bò xuống giường.
Tuy rằng tính cách cô tùy tiện không câu nệ tiểu tiết, giống hệt đàn ông, chỉ là, hiện tại loại tư thế này không khỏi quá ái muội, theo sinh vật học mà nói, cô tốt xấu gì cũng là phụ nữ?
Âu Minh Hiên vừa nghe lời này, lập tức cau mày tới gần một bước, nói: “Tối hôm qua là ai cường ngạnh lôi kéo tôi không buông, còn muốn bắt tôi trở về làm sơn trại tướng công?”
Trong lòng Hạ Úc Huân sóng to gió lớn, mẹ kiếp! Cô cư nhiên muốn lôi kéo học trưởng làm sơn trại tướng công! Hạ Úc Huân ngươi thật là quá cố chấp rồi!
“Là ai đem tôi ngã nhào trên giường, không cho tôi đi, bắt tôi ngủ cùng?” Âu Minh Hiên tiếp tục tới gần.
Hạ Úc Huân có chút chịu đựng không nổi, lảo đảo lui về phía sau.
“Là ai cả đêm ôm tôi không buông, còn chảy nước miếng lên người tôi?” Hai người đã gần gũi đầu chạm trán.
Anh anh anh, cô không còn mặt mũi gặp người!
“Cho nên, rốt cuộc là ai không tiết tháo a! Hạ Úc Huân?” Âu Minh Hiên cố ý kéo dài giọng điệu lúc kêu tên cô.
“Là tôi! Là tôi! Đều là tôi! Không tiết tháo nhất là tôi! Học trưởng, tôi sai rồi được không? Ngài rốt cuộc muốn như thế nào?”
Trời xanh a, lúc học đại học người này thi đấu tranh luận chính là đệ nhất danh, lần lượt nói đến mức đối thủ muốn phát khóc, cô hôm nay thật sự là đầu bị lừa đá, cư nhiên cùng anh nói như vậy! Quả thực là chết cũng xứng đáng!
Vì cái gì cô gặp được đàn ông một người hai người đều độc miệng như vậy? Cô thật là vẫn luôn là tiểu bạch thỏ đáng thương bị ném trong một bầy sói.
Âu Minh Hiên nhìn dáng vẻ của cô thiếu chút nữa phá ra cười.
Nha đầu này thật là càng nhìn càng đáng yêu.
Anh đối với tình yêu từ trước đến nay vẫn là thái độ có cũng được mà không có cũng chẳng sao, đùa đùa giỡn giỡn, chưa bao giờ tin tưởng, cũng không trả giá chân tình, mà Hạ Úc Huân lại thuộc loại nữ sinh cực kỳ trung tính cởi mở, huống hồ cô lại vẫn luôn yêu say đắm thanh mai trúc mã của mình.
Cho nên, hai người ăn nhịp với nhau.
Ba năm đại học qua bọn họ tuy rằng thân mật khăng khít, nhưng anh vẫn luôn đối xử với cô như với một người em gái, chưa từng xem cô như phụ nữ, nếu không thời gian dài như vậy, nếu muốn phát sinh cái gì, đã sớm xảy ra rồi.
Vốn tưởng rằng vẫn sẽ như vậy mà qua đi, chính là hiện tại, trong một đêm lại dường như có vài thứ lơ đãng thay đổi.
Đêm qua nhìn thấy cô vì Lãnh Tư Thần kia mà thương tâm say khướt, anh lửa giận ngút trời, ngay cả chính anh cũng bị dọa.
Thật sự còn có thể chỉ xem như em gái mà thôi được sao?