Cung Hiền Anh hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, thật cẩn thận mà quay đầu liếc mắt nhìn Hạ Úc Huân một cái, ngay sau đó hưng phấn nói: “Hữu dụng hữu dụng! Hiện tại ghen rồi!”
Quả nhiên, Hạ Úc Huân cầm chặt cán bút khớp xương ngón tay có chút trắng bệch, động tác viết chữ cũng dừng lại.
Sắc mặt Lãnh Tư Thần dịu lại, xem ra Cung Hiền Anh xuất hiện vẫn là có chút tác dụng.
Bất quá, cô rốt cuộc vì cái gì có lòng tốt muốn giúp anh như vậy?
Dường như nhìn thấu tâm tư anh, Cung Hiền Anh không có hảo ý mà ha ha cười nói: “Đương nhiên là bởi vì tò mò rồi! Tôi đã sớm nói đối với vợ anh quả thực cảm thấy hứng thú!”
Cung Hiền Anh nói xong, trước khi Lãnh Tư Thần kịp nổi giận nhảy nhót đi tới trước mặt Hạ Úc Huân, nói: “Xin chào! Tôi là Cung Hiền Anh, cô có thể gọi tôi là Hiền Anh, Tiểu Anh hoặc là Anh nhi, cô chính là mẹ của đứa bé kia sao?”
Không dự đoán được Cung Hiền Anh sẽ chủ động cùng mình chào hỏi, Hạ Úc Huân ngẩn người đứng lên, đáp: “Đúng vậy, không biết Cung tiểu thư có rảnh hay không, tôi có một số việc muốn cùng cô nói rõ.”
“Rảnh! Rảnh!” Cung Hiền Anh vội không ngừng nói.
“Vậy thì tốt, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện?” Hạ Úc Huân không quên phải chịu trách nhiệm giải thích rõ ràng với Cung Hiền Anh.
“Được được! Chúng ta nói chuyện riêng!” Cung Hiền Anh một lời liền đồng ý.
Lãnh Tư Thần: “……”
Trơ mắt nhìn hai người phụ nữ cứ như không có người khác mà đi ra ngoài, ném anh một mình trong phòng bệnh.
Lãnh Tư Thần nghĩ như thế nào cũng không yên tâm.
Nỗ lực nói với bản thân trấn tĩnh trấn tĩnh, tuy rằng Cung Hiền Anh là cong, nhưng Tiểu Huân là thẳng a!
-
Hành lang.
Hạ Úc Huân trật tự rõ ràng mà đem mọi chuyện đã chuẩn bị từ trước giải thích rõ ràng cho Cung Hiền Anh nghe.
Dưới tình huống vừa rồi Lãnh Tư Thần còn nói cái gì “Một ngàn vạn làʍ ȶìиɦ nhân của tôi”, đối mặt với Cung Hiền Anh, kỳ thật cô có chút xấu hổ.
Kết quả, ngoài dự liệu của cô gây khó xử làm khó dễ tất cả đều không có xuất hiện, Cung Hiền Anh vui vẻ đến mứuc cô có chút phản ứng không kịp.
Cô đột nhiên có chút hiểu ra Lãnh Tư Thần vì cái gì sẽ thích cô gái như vậy.
Sớm nên biết, người đàn ông như Lãnh Tư Thần, muốn phụ nữ ưu tú cỡ nào mà không có.
Nhưng, nếu đã có người thích, vì cái gì lại phải dây dưa không buông với quá khứ a?
“Hạ tiểu thư, tôi cảm thấy chúng ta đặc biệt hợp ý, có rảnh cùng nhau đi dạo phố ăn cơm uống trà chiều nhé!”
“Khụ, có cơ hội nói……”
“Vậy tôi đi trước, công ty còn có việc, Tư Thần liền nhờ cô, tên kia tính tình đặc biệt xấu, cô đừng quá nuông chiều anh ấy!”
“Ách…… Nga……”
Cung Hiền Anh cuối cùng đi rồi, Hạ Úc Huân không hiểu ra sao về tới phòng bệnh.
“Cô ấy nói cái gì với cô?” Lãnh Tư Thần vừa thấy cô tiến vào lập tức khẩn trương mà truy vấn.
“Không nói gì cả, tôi đã cùng cô ấy giải thích mọi chuyện, Cung tiểu thư khá tốt, hiểu lầm đã giải trừ, còn hẹn tôi rảnh cùng nhau đi dạo phố ăn cơm uống trà chiều……” Để tránh về sau sẽ có phiền toái, Hạ Úc Huân nhất nhất đúng sự thật trả lời.
Lãnh Tư Thần đau đầu không thôi xoa xoa ấn đường, ngữ khí có chút nặng nề, nói: “Cô về sau cách xa cô ấy một chút! Có nghe hay không?”
Hạ Úc Huân lạnh lùng nói: “Cung tiểu thư bất quá chỉ là khách khí vài câu mà thôi.”
Anh phải căng thẳng vậy sao? Chẳng lẽ mình sẽ làm gì với cô ấy sao?
Hạ Úc Huân tức giận bất bình mà tiếp tục soạn bài, đắm chìm trong đề bài mới làm mình bình tĩnh lại.
Lãnh Tư Thần tiếp tục thất thần mà xem văn kiện, hai người coi như bình an vô sự.
Thời gian không biết qua bao lâu, thịch thịch thịch tiếng gõ cửa vang lên, một hộ lý đỏ mặt bưng bồn nước ấm đi đến.
“Lãnh tiên sinh, ngài hiện tại vẫn chưa thể tắm rửa, tôi giúp ngài lau người một chút nhé?”
Nhóm dịch: Mèo Xinh