Tiểu Bạch bên cạnh vừa nghe Lãnh Tư Thần hùng hổ doạ người nói liền nhịn không được, nhưng lại bị ánh mắt của Hạ Úc Huân ngăn lại, vì thế không chọc giận mẹ, cậu nhóc đành phải không cam lòng mà ngậm miệng.
Hạ Úc Huân trầm ngâm một lát, cũng không nghĩ ra cách gì tốt, đành nói: “Thực xin lỗi, tôi sẽ cùng vợ ngài nói lời xin lỗi.”
Lãnh Tư Thần lạnh nhạt mà quét mắt liếc cô một cái, nói: “Chỉ như vậy? Xin lỗi có thể giải quyết vấn đề sao? Cô có biết hôm nay đối với chúng tôi có bao nhiêu quan trọng không? Tạo thành ảnh hưởng có bao nhiêu lớn không?”
Lãnh Tư Thần từng câu từng chữ đều thật mạnh nện vào lòng cô, nhưng anh nói từng lời từng chữ đều có lý, cô hoàn toàn không cách nào phản bác.
Hạ Úc Huân hơi xiết chặt hai đấm, nói: “Vậy…… Ngài muốn như thế nào?”
Lãnh Tư Thần buồn bã nói: “Ẫm ĩ như vậy, Anh nhi nhất định sẽ hiểu lầm tôi ở bên ngoài có con riêng, cô cho rằng cô ấy còn muốn gả cho tôi?”
Lãnh Tư Thần nói chuyện đồng thời vẫn luôn cẩn thận quan sát vẻ mặt Hạ Úc Huân, thấy lúc mình nói chuyện hôn lễ, trên mặt cô không có bất luận cái gì khác thường, lòng như rơi vào động băng, ngữ khí cũng không khỏi lạnh hơn.
Hạ Úc Huân cắn chặt răng, dấu đi sự giận dữ sắp che dấu không được trong con ngươi, trong lòng âm thầm phỉ nhổ nói, đàn ông chết tiệt, vậy anh muốn tôi phải thế nào? Đền cho anh một tân nương không thành?
Không đợi Hạ Úc Huân nghĩ cách đáp lại, Lãnh Tư Thần ngay sau đó tiếp tục nói: “Còn một vấn đề, cô có thể giải thích một chút, vì sao con cô, dáng vẻ lại giống tôi đến vậy?”
Uất Trì Phi dựa vào cạnh cửa vẫn luôn chú ý tình huống bên này nghe được lão đại nhà hắn nói lập tức quay đầu nhìn về phía Hạ Úc Huân.
Vấn đề này xác thật là mấu chốt, cho dù cô gái này là giả, nhưng đứa bé có độ tương tự như Lãnh Tư Thần cao như vậy không dễ tìm.
Chẳng lẽ là lão đại ở bên ngoài để lại giống nòi, bản thân lại không biết?
Lương Khiêm vừa rồi đi lấy thuốc, vừa đến liền nghe được lời nói kính bạo như vậy, nơm nớp lo sợ mà làm đổ ly nước sôi để nguội, lại nơm nớp lo sợ mà đem thuốc hạ sốt đưa cho Lãnh Tư Thần nói: “Cái kia……BOSS, uống thuốc đi.”
Sao lại thế này? Anh vừa rời đi trong chốc lát không khí sao lại trở nên đáng sợ như vậy……
Lãnh Tư Thần không để ý đến anh, vẫn không nhúc nhích mà nhìn chăm chú vào Hạ Úc Huân, không buông tha bất cứ vẻ mặt nào của cô.
Lương Khiêm xấu hổ mà đứng ở một bên, tay vẫn duy trì tư thế để giữa không trung.
“Cái này…… Tôi nghĩ, chỉ do trùng hợp!” Hạ Úc Huân bị hỏi đến đau cả đầu, điểm này xác thật là hoàn toàn không cách nào xóa bỏ.
Cô vốn dĩ muốn nói bởi vì khuôn mặt chồng cô kỳ thật rất giống anh, hơn nữa là hỗn huyết, nhưng suy xét nói càng nhiều càng lộ nhiều sai sót, vì thế liền cô gắng ngắn gọn mà trả lời.
“Trùng hợp?” Lãnh Tư Thần lên giọng, nhướng mày, trong giọng nói ẩn chứa một tia trào phúng.
Sắc mặt Hạ Úc Huân bình tĩnh mà giải thích nói: “Hoàn cảnh nhà chúng tôi tương đối phức tạp, cho nên không tiện cùng người ngoài giải thích nhiều. Tôi chỉ có thể nói cho anh biết, chuyện hôm nay là bởi vì con tôi quá nhỏ không hiểu chuyện, nó từ nhỏ đã chưa từng gặp ba, mà vừa lúc Lãnh tổng ngài cùng ba nó lại có vài phần tương tự, nó ở trong TV nhìn thấy anh, cho nên mới nhất thời xúc động chạy đi tìm anh! Chuyện chính là như vậy.
Đứa bé và ngài không có bất luận quan hệ gì, điểm này, tôi sẽ chịu trách nhiệm giải thích rõ ràng với vợ của ngài.
Lãnh tổng anh khôn khéo như vậy, cô gái mà anh coi trọng khẳng định cũng thông tình đạt lý ôn nhu săn sóc, tôi nghĩ cô ấy nhất định có thể thông cảm cho anh!”
Lời này của Hạ Úc Huân có thể nói là không chê vào đâu được.
Lãnh Tư Thần ngoài ý muốn nhướng mày, nha đầu này thật đúng là chỉ số thông minh tăng trưởng!
Bất quá, muốn làm trò gian trá trước mặt anh, còn kém xa lắm!