“Lão đại, Rogge đã bị bắt, tối hôm qua người không có một ai chạy trốn được! Hình như là bị đối thủ một mất một còn của bọn họ giải quyết hết.”
Nghe thuộc hạ hồi báo tin tức, thần sắc Renault có chút kinh ngạc, ngữ khí có phần thưởng thức, nói: “Mượn đao giết người.”
Hắn cho rằng dựa theo cá tính cẩn thận của Lãnh Tư Thần, vào thời khắc đặc biệt này, cho dù phẫn nộ, cũng sẽ không có động tĩnh quá lớn, không thể tin được hắn cư nhiên dùng chiêu này, như vậy không những có thể báo thù, mà còn hoàn toàn đứng ngoài cuộc.
“Lão đại, phỏng chừng hắn đã biết chân tướng, bởi vì, Rogge bị dùng hình.” Thủ hạ lo lắng mà nói.
Điểm này thật không ngoài ý muốn của Renault, biện pháp tra tấn người của Dạ Lang chính là cực kỳ nổi tiếng, tùy tiện lấy mấy thứ ra cũng đủ để Rogge chịu.
“Bên phía Bạch gia thế nào?” Renault hỏi.
“Tạm thời không có động tĩnh, nhưng, hẳn là cũng sẽ nhanh thôi. Hôm nay còn nghe nói Bạch Vũ Hào không biết vì cái gì bị cấp trên gọi đi nói chuyện. Một khi đã không còn giá trị lợi dụng, Bạch Vũ Hào xuống đài là chuyện sớm hay muộn. Hắn biết quá nhiều chuyện, mấy năm nay kiếm được món béo bở cũng không ít, người muốn hắn chết tuyệt đối không phải chỉ có Lãnh Tư Thần.”
Nhớ tới dáng vẻ xuân phong đắc ý vừa rồi của Bạch Thiên Ngưng, Renault gợi lên ý cười châm chọc, người phụ nữ kia còn không biết chính mình đã sắp chết đến nơi.
Lễ vật kết hôn hắn đưa ra, chỉ e cô không có mạng mà hưởng thụ.
Lúc này, đột nhiên có thủ hạ vội vội vàng vàng chạy vào, báo:“Lão đại, không ổn!”
“Chuyện gì?” Nhìn thủ hạ hoang mang rối loạn, Renault bất mãn hỏi.
“Lãnh Tư Thần ở bên ngoài, nói muốn gặp ngài.” Thủ hạ khẩn trương nói.
Renault cười lạnh một tiếng, “Cho hắn tiến vào.”
Lãnh Tư Thần mới vừa tiến đến, tầm mắt liền khắp nơi tìm kiếm.
Renault cười khẽ: “Xin lỗi, để cậu một chuyến tay không, cô ấy không ở chỗ tôi.”
“Anh cho rằng tôi sẽ tin anh!”
Lương Khiêm phía sau cả giận nói, “Chúng tôi tận mắt nhìn thấy cô ấy lên xe anh.”
“Đúng vậy, nhưng cậu có tận mắt nhìn thấy cô ấy vào cửa nhà tôi sao?” Renault buồn bã nói.
“Anh còn cưỡng từ đoạt lí……” Lương Khiêm đang muốn tiếp tục nói, bị Hướng Viễn giữ chặt.
Hướng Viễn lắc đầu, ý bảo anh không cần kích động, để Lãnh Tư Thần xử lý.
“Huân đã về nhà.” Renault nói.
Lãnh Tư Thần cố nén tức giận, nói:“Về nhà? Nhà cô ấy căn bản không có người, sao có thể về nhà?”
Renault mày nhíu lại, đáp: “Sao có thể? Tôi đích thân đưa cô ấy trở về, cô ấy nói phải đợi ba cô ấy trở về……”
“Đáng chết……” Lãnh Tư Thần nguyền rủa một tiếng xoay người rời đi.
Đi được một nửa, Lãnh Tư Thần đột nhiên dừng bước chân, sâu kín nói một câu: “Renault, tôi khuyên anh nên về Đan Mạch một chuyến.”
Renault suy tư lời anh nói là có ý tứ gì, kết quả, Lãnh Tư Thần mới vừa đi chưa được vài phút, hắn liền nhận được tin tức bên phía Đan Mạch truyền đến.
Sản phẩm mới bọn họ mong muốn cuối tuần tuyên bố cư nhiên vừa mới bị địch thủ lớn nhất của bọn họ giành trước đăng ký phát hành.
Đáng chết, bọn họ luôn đối với gián điệp thương mại phòng bị rất nghiêm mật, Lãnh Tư Thần rốt cuộc là như thế nào làm được.
-
Tây giao, tinh võ quán.
Renault đi chưa được bao lâu, Hạ Úc Huân chống đỡ thân thể yếu ớt, dẫm lên cục đá, vụng về mà bò lên đầu tường, từng chút chậm rãi bò vào sân trong.
Sân tuyết đọng tất cả đều mới, hoàn toàn không có dấu vết người dẫm qua, yên tĩnh một mảnh.
Hạ Úc Huân đi từng bước vào trong phòng, mỗi bước đi đều có thể nghe được thanh âm két két đạp lên tuyết đọng vang trong không khí tối tăm lạnh lẽo.
Ngoại trừ cửa lớn, cửa trong nhà không có khóa, bởi vì đồ đạc trên cơ bản đều dọn đi hết rồi.