Lãnh Tư Thần đau lòng mà ôm chặt cô, nói: “Về sau những việc này để anh làm, để anh đến bảo vệ em!”
Tim Hạ Úc Huân bị kim đâm đau đớn.
Chuyện tối hôm qua là một cây đâm vào lòng cô.
Anh đối với cô càng tốt, tim cô càng quạn đau, cây kim kia liền tiến vào càng sâu.
Anh càng ôn nhu, khiến cô càng không cách nào dứt bỏ đoạn tình yêu bị ung thư này.
Thiêu thân lao đầu vào lửa, Khoa Phụ trục nhật, uống rượu độc giải khát……
Lãnh Tư Thần, em thật sự không biết điểm mấu chốt khiến em nhẫn nại anh ở chỗ nào.
Có lẽ, chờ lúc em ý thức được, chính là lúc em dứt bỏ anh, có lẽ, em chỉ là đang đợi một cơ hội hoàn toàn hết hy vọng……
-
Hạ Úc Huân cùng Lãnh Tư Thần hai người mới vừa đến đại học C liền bắt gặp mình trong chuyên mục tám chuyện của tập san đại học C.
Cơ hồ tờ báo, toàn bộ trang bìa đều là chuyện xảy ra ngày cô mang theo Nam Cung Mặc tới.
“Hạ học tỷ hồng hạnh xuất tường, Âu học trưởng hiện thân đoạt chí ái”, “Kinh hãi chuyện hotboy hiện tại đại học C, bên người thứ ba hoàn toàn khác?”, “Tin hot, tình yêu N giác, trái tim Hạ học tỷ ở đâu”……
“Những thứ này đều là cái quái gì vậy a?” Hạ Úc Huân nhìn thấy một đầu đề hai đầu đề, đoạt lấy tạp chí trong tay Lãnh Tư Thần, nói: “Đừng nhìn!”
Lãnh Tư Thần cũng không tức giận như Hạ Úc Huân tưởng tượng, chỉ bình tĩnh mà nói: “Mặc kệ trước đây em từng cùng người khác phát sinh cái gì. Đoạn thời gian kia, là anh tự mình bỏ lỡ, không oán trách ai. Nhưng, sau này, mọi thứ của em, chỉ có thể thuộc về anh!”
Hạ Úc Huân suy nghĩ xa xăm, đơn bạc mà đứng đón gió thu, giống như tùy thời đều có khả năng biến mất……
Lãnh Tư Thần cầm lòng không được mà ôm chặt cô, nói: “Tiểu Huân, đáp ứng anh, bất kể chuyện gì xảy ra, cũng đừng rời khỏi anh!”
……
Sau khi Lãnh Tư Thần đem cô đưa đến liền đi trước.
Chạng vạng, Hạ Úc Huân thất thần mà nghe xong toạ đàm, rốt cuộc có thể một mình ở sân thể dục lẳng lặng mà đi dạo.
Một vòng, hai vòng, ba vòng……
Càng đi trong lòng càng loạn……
Mình rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?
“Hạ Úc Huân!”
Hạ Úc Huân đang rối rắm, đột nhiên nghe có người gọi tên cô.
Cô xoay người, chỉ thấy Nam Cung Mặc thở hồng hộc mà hướng cô chạy tới: “Quả nhiên là chị! Tới nghe toạ đàm sao?”
“Đúng vậy.”
“Còn chưa đi?”
“Muốn tùy tiện đi dạo.”
“Đừng đi dạo, nhanh tới giúp một chút đi! Em sắp điên rồi!” Nam Cung Mặc phát điên nói, nhìn cô như nhìn cứu tinh.
“Làm sao vậy?” Hạ Úc Huân không hiểu ra sao hỏi, sau đó phẫn nộ nói, “Có người khi dễ em sao? Ở chỗ nào? Chị giúp em dạy dỗ hắn!”
Lúc này, Ngải Đóa Đóa từ phía sau vụt tới, nói: “Thất lễ thất lễ! Học tỷ, nhóm bọn em có một đoạn kịch, nữ chính đột nhiên xảy ra tai nạn xe cộ không thể tới, mà trừ bỏ hôm nay, hai ngày sau bọn em liền phải công diễn, trong thời gian ngắn thật sự là tìm không thấy người thích hợp.
Em còn nhớ học tỷ ngài năm đó chỉ dùng ba ngày liền dàn dựng một vở kịch vô cùng xuâst sắc, cho nên nhiệm vụ gian nan như vậy e là chỉ có Hạ học tỷ ngài có thể hoàn thành.”
Nam Cung mặc có chút khẩn trương mà thỉnh cầu nói, “Làm ơn làm ơn, giúp đỡ đi!”
“Ách, nhưng chị đã tốt nghiệp!” Hạ Úc Huân gãi gãi đầu. Sao có thể tham gia hoạt động trường học bọn họ được……
“Tốt nghiệp không sao, có thể dùng viện trợ từ bên ngoài.” Nam Cung Mặc không ngừng mà nói, vẻ mặt vội vàng.
Còn tưởng rằng Mặc đứa nhỏ này ở trường học khẳng định sẽ rất quái gở, không nghĩ tới hòa nhập rất khá, cư nhiên chịu tham gia hoạt động tập thể, Hạ Úc Huân rất vui mừng.
Ngẫm lại dù sao gần đây nhàn rỗi không có việc gì chỉ biết suy nghĩ lung tung, vì thế cô liền sảng khoái gật đầu, nói: “Có thể, đưa kịch bản cho chị, đêm nay chị đem nó học thuộc lòng.”
Ngải Đóa Đóa vẻ mặt sùng bái mà nhìn Nam Cung Mặc, cậu cư nhiên nói đầu tiên có thể mời được Hạ học tỷ, sau đó lại vẻ mặt sùng bái mà nhìn Hạ Úc Huân, học tỷ thật ngầu, chỉ cần ở cạnh chị ấy liền rất có cảm giác an toàn.
Sau khi về đến nhà, Hạ Úc Huân lật kịch bản vài lần, kết quả mặt đều tím tái rồi.